Trở thành lớp phó học tập của lớp nhưng tôi cũng không có nhiều việcđể làm. Bởi vì học sinh ở lớp chọn đều là những người chăm chỉ và cóthành tích tốt,họ đối với học tập luôn tích cực chứ không để bị hối thúc la mắng như các học sinh cá biệt khác.
Mỗi tuần tôi chỉ phải kiểm tra một chút bài tập của mọi người để lấykết quả báo cáo cho cô chủ nhiệm vào cuối tuần. Nghĩ lại thấy chức vụlớp trưởng có vẻ vất vả hơn nhiều,cai quản cả một đống chuyện to nhỏ.Không hiểu sao Tú Lam lại vui vẻ và nhiệt tình đến vậy.
Mấy ngày nay tôi không nhìn thấy “người xa lạ” ,có lẽ phải đợi tớitiết thể dục ngày mai. Mà cũng có thể tiết thể dục mai cũng không gặpđược,ở ngôi trường này tiết học thể dục luôn không cố định giữa các lớp. Việc bị đổi luân phiên thứ tự học là bình thường.. Hi vọng hai lớpchúng tôi sẽ không như vậy.
Buổi chiều chị Minh Châu ghé qua phòng chúng tôi chơi. Vừa nhìn thấy tôi chị ấy lại lên tiếng trêu ghẹo.
– Trời ơi,mới hai tuần trôi qua thôi mà trông em đã gầy đi như vậysao. Má cũng hóp lại rồi nè. Có phải bị mấy đứa ăn hết phần của emkhông.
Tôi nghe vậy chỉ cũng liền giả bộ khóc lóc mà nói.
– Huhu.. Em khổ quá mà. Các cậu ấy không chỉ ăn hết phần của em mà còn hành hạ em cả thể xác lẫn tinh thần nữa..
Tôi vừa dứt lời thì ba người bạn liền đồng thanh hét lên.
– Này,cậu nói gì đấy hả.
– Cậu mới là kẻ ăn hết phần của bọn tớ thì có.
– Cậu muốn chết à..
Chị Minh Châu thấy chúng tôi như vậy liền cười nói.
– Mấy đứa ở chung xem ra cũng rất hòa thuận nha. Hại chị cứ lo lắng mấy đứa không hợp nhau rồi lại xảy ra chuyện không vui.
Tôi cũng cười khẽ nói.
– Thật ra thì mấy cậu ấy cho dù hơi bị xấu tính một chút nhưng nhìn chung thì vẫn là những người bạn dễ thương.
Ba cái miệng lại đồng thanh vang lên.
– Ai xấu tính.
– Cậu mới là người xấu tính.
– Cậu lại muốn chết à.
Chị Minh Châu quay sang Minh Nguyệt nói.
– Minh Nguyệt lúc nào cũng nóng nảy bạo lực. Không biết giống tính ai trong nhà nữa.
– Tất nhiên là giống chị rồi. Chị còn bạo lực hơn em.
Chị Minh Châu nghe vậy liền đưa tay gõ lên trán Minh Nguyệt một cái.Minh Nguyệt thì ôm đầu kêu lên đau khổ,tôi cuối cùng cũng biết rõ ai bạo lực hơn rồi.
Mạng xã hội facebook hiện đang được mọi người yêu thích. Không giớihạn ở một độ tuổi nào nhưng chủ yếu vẫn là giới trẻ sử dụng. Cho dùkhông quá yêu thích nhưng tôi cũng có một tài khoản theo trào lưu,trênđó chỉ kết bạn với một số bạn bè thân thiết bên ngoài. Tôi không có niềm tin vào những mối quan hệ xây dựng trên một thế giới ảo,tôi tin rằngcái gì bắt đầu từ nhửng thứ ảo thì cũng sẽ không thể tồn tại lâu bền.Cho nên tôi vẫn luôn tránh né những lời mời kết bạn làm quên từfacebook.
Thời gian mới nhập học vì bận rộn nên không có online lần nào. Hômnay thuận tiện lên mạng tìm tài liệu liền mở ra xem một chút, vừa đăngnhập vào đã có chút choáng váng rồi.
Bởi vì là một học sinh ưu tú nên tôi khá được lòng bạn bè thầy cô.Hồi học ở trường cũ cũng có nhiều người ngưỡng mộ,tài khoản facebook của tôi luôn có nhiều lời mời kết bạn,số người theo dõi cũng nhiều. Tuynhiên lần này thực sự khiến tôi có chút không tin nổi vào mắt mình. Sốngười kết bạn có tới mấy trăm người,có lẽ cũng đầy luôn danh sách kếtbạn mất rồi,người theo dõi cũng tăng mấy lần hiện tại đã có vài ngànngười theo dõi. Tin nhắn gửi tới nói tôi chấp nhận kết bạn với họ cũngcó cả trăm tin.. Quả thật tôi cũng không thể ngờ được.. Rốt cuộc mìnhnổi tiếng từ lúc nào…
Tôi bỏ qua hết những lời mời kết bạn và tin nhắn của những người lạ.Chỉ chấp nhận với một số bạn học ở trường cũ và thêm vào ba cô bạn cùngphòng hiện tại. Tin nhắn tôi cũng xem sơ qua một lượt vì sợ có tin nhắntừ bạn bè. Tuy nhiên có một vài tin nhắn khiến tôi chú ý. Đó là một vàitin nhắn bằng hình ảnh.
Người gửi tin nhắn thì rất xa lạ nhưng người trong tin nhắn lại rấtthân thuộc. Trong ảnh không ai khác chính là tôi và có cả “người xa lạ”. Ảnh đa phần là chụp hôm tiết học thể dục khi tôi bị bóng đập vào đầu và “người xa lạ” xoa đầu tôi. Thú thật lúc ấy tôi không biết hoàn cảnh như thế nào nhưng khi xem những tấm hình này tôi mới nhận ra hai chúng tôikhi ấy trông có phần hơi bị thân thiết quá. Trong ảnh tôi ngồi trên ghếkhán giả đang ngước nhìn lên còn “người xa lạ” đang cúi xuống nhìn tôi.Có tấm hình thì tôi cúi mặt xuống còn “người xa lạ” đang dùng tay xoađầu tôi. Mỗi một tấm hình,tin nhắn đều có thêm một câu hỏi “bạn là bạngái của Gil à” hoặc “bạn gái của Gil à” , “hai người là quan hệ gì vậy” , ” trông cũng thật xứng đôi nha”..
Cuối cùng tôi cũng hiểu ra một chuyện. Hình như sự “nổi tiếng” độtngột này của tôi có liên quan tới “người xa lạ” kia. Vì tò mò tôi liềngõ thử trên thanh tìm kiếm trên face tên “Gil ” ,thật bất ngờ vì có rấtnhiều nick như vậy. Tuy nhiên tôi vẫn tìm ra tài khoản tôi cần tìm,Gil Lê là tên tài khoản của “người xa lạ” , trên hình đại diện là ảnh của cậuta. Tôi tò mò thử vào xem một chút thì lại choáng váng thêm một lần nữa. Tuy là trên nick của cậu ta nhưng có rất nhiều hình ảnh của tôi đượcgắn lên đó,cũng là những câu hỏi tương tự như trong tin nhắn tôi nhậnđược.
Lúc này tôi thực sự rất xấu hổ,bởi vì cứ nghĩ tới những câu hỏi củamọi người,những hình ảnh bị đưa lên mạng. Không biết mọi người sẽ suyluận ra tới mức nào, không biết phản ứng của “người xa lạ” ra sao. Tôisẽ phải phản ứng thế nào nếu lại đụng mặt cậu ta, bỗng nhiên tôi lạimong tiết thể dục ngày mai hai lớp chúng tôi không trùng tiết với nhaunữa. Thật sự không biết chuyện gì sẽ xảy ra nếu cứ đụng mặt nhau như thế này..