Bởi vì bận rộn cho lễ kỷ niệm ngày nhà giáo nên tôi ở lại trường haituần liên tiếp. Dạo gần đây sắp phải chuẩn bị cho kỳ thi học kỳ 1 nêntôi cũng giành thời gian nghỉ cuối tuần để ở lại trường ôn tập. Thườngthì tới thư viện tìm sách tham khảo và xin các tiền bối trong hội họcsinh một ít bài thi cũ về làm thử.
Bởi vì học lớp chọn nên tôi càng phải cố gắng nhiều hơn nữa để khôngbị tụt lại phía sau. Các bạn ai cũng chăm chỉ nghiêm túc học tập nên tôi cũng không thể chủ quan. Thứ nhất là vì tôi có điểm thi tuyển sinh caonhất trong lớp,thứ hai nữa tôi lại là lớp phó học tập. Lúc nào cũng phải làm gương cho mọi người và không phụ sự kỳ vọng của cô giáo và ba mẹ.
Mỗi khi gặp phải một đề bài khó tôi thường nhờ chị Khánh Trang hoặclà Gil giúp mình. Chị Khánh Trang ưu tú thì cả trường đều biết rồi,cònGil thì cậu ta không biểu hiện ra ngoài nhưng thực sự lại rất giỏi. Gilđã giúp tôi rất nhiều.
Sau bao nhiêu nỗ lực của mình thì tôi cũng hoàn thành kỳ thi học kỳkhá tốt. Mặc dù kết quả chưa được công bố nhưng tôi vẫn hi vọng mìnhkhông bị rớt khỏi top 5 học sinh xuất sắc của năm nhất. Chúng tôi có một kỳ nghỉ hai tuần trước khi bước vào họckỳ 2. Vậy nên tôi liền tạm biệt các cô bạn cùng phòng và về nhà.
Sau một tháng không về thì tôi thật sự rất nhớ hương vị bữa cơm mẹnấu. Bởi vì để hết tâm tư cho kỳ thi nên tôi cũng bị sụt cân mộtchút,thế là mẹ tôi lại tìm đủ cách tẩm bổ cho tôi. Tôi thì lại thấy mình gầy đi một chút lại xinh hơn ấy chứ,khuôn mặt không còn tròn tròn mủmmĩm nữa rồi.
Nhưng mà khi thấy mẹ lo lắng và vì tôi mà nấu thật nhiều món ngon thì tôi lại không muốn khiến mẹ không vui. Vậy nên tôi đành phải chiều lòng mẹ mà đem rất nhiều món ăn nhét vào trong dạ dày. Kết quả là chỉ trongmột tuần tôi lại tăng hai cân. Khuôn mặt lại tròn rồi…
Sau một tuần chỉ ở nhà để mẹ tẩm bổ tôi cũng quyết định ra ngoàichơi. Bởi vì trong thời gian đi học chỉ nghỉ được một ngày chủ nhật nêngần như cả nửa năm nay tôi không hề đi chơi ở bất cứ đâu. Nhân tiện đang được rảnh liền rủ mấy cô bạn cũ họp mặt.
Các bạn học cũ của tôi học ở trường bình thường nên thời gian vẫn khá tự do. Tôi vừa gọi hẹn là cả nhóm đồng ý ngay,chúng tôi hẹn nhau ở trạn xe buýt rồi cùng nhau đi quán cà phê ngồi chém gió. Tất nhiên là chúngtôi chỉ ăn kem hoặc uống sinh tố chứ ở tuổi chúng tôi cà phê không đượcưa chuộng.
Sau nửa năm không gặp thì mọi người đều có chút thay đổi. Trông aicũng trưởng thành hơn ngày trước,các cô bạn đều khen tôi xinh xắn hơnxưa nhiều. Tôi cũng khen lại họ vài câu..
Bạn bè lâu lâu mới gặp thì có đủ chuyện để nói. Các cô bạn thay nhaukể về chuyện ở trường mới lớp mới của mình. Tôi thì chỉ im lặng lắngnghe.
Sau khi mọi người kể hết chuyện của mình thì bắt đầu hướng ánh mắt vềtôi chờ đợi. Tôi lúc này cũng miễn cưỡng kể một chút về trường học củamình.
– Angle là trường nữ sinh các cậu cũng biết rồi đó,cho nên chỉ toànlà nữ sinh thôi. Ở đây có rất nhiều học sinh xuất sắc và cả xinh đẹp,mọi người đa phần đều tập chung học tập chứ không có bị chuyện yêu đươngảnh hưởng. Toàn nữ sinh mà…
Tôi ở cùng phòng với ba cô bạn khác,họ đều là người vui tính và tốtbụng. Tôi được tham gia vào hội học sinh và là phát thanh viên chochương trình truyền thanh của trường.
Mấy cô bạn nghe tôi đơn giản nói xong liền bắt đầu thay phiên nhau cảm thán.
– Trường học của những người ưu tú có khác. Toàn học sinh thuộc dạng xuất sắc mới được vào học.
– Phải là con nhà có điều kiện nữa chứ. Học phí cao lắm mà.
– Chắc rất nhiều người đẹp rồi. Tiếc là không có hot boy.
– Thùy Chi à. Cậu cũng thật giỏi nha. Ở một ngôi trường của những người ưu tú vậy mà cậu cũng vào được hội học sinh nữa.
– Lại còn làm phát thanh viên nữa chứ. Thật không ngờ luôn đó.
Tôi vẫn im lặng nghe các bạn cảm thán nhưng trong lòng đã âm thầm bốc khói. Thật muốn hét lên với họ rằng “Thực ra tôi cũng là một người ưutú mà. Chỉ là các cậu không nhận ra thôi”.
Mà thôi cho qua đi. Dù sao trong mắt họ tôi vẫn cứ là một cô bạn hậu đậu vụng về của ngày xưa thôi.
Trong lúc các cô bạn còn đang cảm khái thì một bóng người quen thuộcđi ngang qua bàn chúng tôi. Lúc tôi ngước nhìn lên thì cũng vừa lúcngười đó nhìn thấy tôi,tôi chỉ định mỉm cười xem như chào hỏi thì ngườiđó lại nói gì đó với hai người đi cùng rồi bước lại phía tôi,đột nhiêntôi lại thấy bối rối.
Người ấy bước lại bên cạnh tôi sau đó mỉm cười lên tiếng.
– Thật trùng hợp. Thì ra cậu cũng đến những chỗ này.
Tôi cười gượng liếc nhìn mấy cô bạn của mình còn đang ngơ ngác nhìn người mới tới kia rồi mới lên tiếng.
– Ừ,ngày xưa cũng hay tới đây ăn kem cùng bạn bè. Cậu cũng hay tới đây à.
Người đó đáp.
– Ừm. Cũng không hay nhưng có ghé vài lần. Thật không ngờ hôm nay lại gặp cậu.
Tôi cười cười sau đó bất đắc dĩ hướng mấy cô bạn vẫn còn đang ngơ ngác của mình rồi nói.
– Đây là các bạn học cũ của tôi.
Sau đó lại chỉ sang người vừa tới rồi tiếp.
– Còn đây là Gil,bạn dẫn chương trình phát thanh của tôi ở trường mới.
Gil lúc này mới mỉm cười với các bạn của tôi. Cái kiểu cười có chútchói mắt mà cậu ta hay dùng để dụ dỗ các fan girl ở trường. Mấy cô bạncủa tôi dường như sức đề kháng cũng không tốt,hình như bị cậu ta hút hồn mất rồi.
Gil cũng đã quen với chuyện bị con gái nhìn chăm chú nên cậu ta cũng không sao cả mà nói với tôi.
– Cậu cùng mọi người trò chuyện tiếp đi. Tôi qua chỗ bạn tôi.
Tôi cũng mau chóng gật đầu nói.
– Cậu đi đi.
Gil cười khẽ rồi dời đi. Lúc này mấy cô bạn của tôi mới như hoàn hồn mà bắt đầu hỏi tôi.
– Ai vậy.
– Ai mà đẹp trai quá vậy.
– Là con gái hay con trai vậy.
– Đúng là soái ca trong tiểu thuyết đây mà.
Tôi không muốn để mọi người chú ý nên vội ngăn mấy cô bạn lại rồi nói.
– Các cậu dẹp cái bản mặt mê trai của các cậu đi cho tôi nhờ. Xấu hổ quá đi mất.
Các cô bạn không cho là đúng mà phản bác.
– Mê trai thì có gì sai.
– Trai đẹp không mê thì mê ai.
– Ủa bộ cậu nghĩ soái ca dễ gặp lắm hả. Hàng hiếm đấy,thấy thì phải ngắm cho đã chứ.
– Mà sao cậu không trả lời vậy. Cậu quen người đó à.
Tôi thở dài mà đáp.
– Tôi nói rồi mà các cậu có để lọt tai đâu. Tôi nói lại này,nghe chorõ nha… Đó là bạn học của tôi ở trường Angle. Là nữ sinh đó..
Mấy cô bạn nghe vậy liền suy sụp một lúc mới lên tiếng.
– Là nữ sinh sao. Thật không tin nổi.
– Đẹp trai vậy mà lại là nữ sinh.
– Có khi nào vì muốn học trường nữ sinh mà giả hồ sơ không vậy.
– Vẫn cứ thấy đẹp quá à. Ngắm thôi chắc không sao đâu nhỉ…
Tôi bó tay với mấy cô bạn của mình nên không tiếp tục đề tài về Gilnữa. Cũng may trên facebook của mình tôi cài chế độ ngăn mọi người tagảnh vào tài khoản của mình nên gần như những hình ảnh giữa tôi và Gilchỉ hiện thị ở trang của Gil. Nếu không mấy cô bạn của tôi mà biết đượctin đồn giữa tôi và Gil tôi lại bị họ điều tra tới chết..
……
Các đại ác ma thân mến.
Tieuacma biết mấy bạn nóng lòng muốn truyện tiến triển nhanh,nhưng fic này tieuacma xác định viết dài nên không muốn hời hợt cho xong được.
Nếu các bạn ủng hộ thì hãy từ từ cùng tieuacma đi tới những chặng đườngcuối cùng của fic nhé. Sẽ không khiến các đại ác ma thất vọng đâu.
Một lý do nữa là tieuacma thật sự không có nhiều thời gian để viết liêntục. Công việc rất nhiều nên mọi người cũng thông cảm nhé.
Tieuacma cũng là dạng người chậm nhiệt nên truyện cũng như người ấy mà.. Các bạn nếu yêu thương thì hãy yêu thương đến cùng nhé…
♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡