Hoàng Tử Ở Vườn Hoa

Chương 22: Sân tập



Ánh sáng mặt trời chiếu sáng căn phòng xoa hoa, Fleur dụi mắt, tóc cậu xù xù mềm mềm lắc lư. Cosmos gõ cửa bước vào, chuẩn bị giúp tiểu Hoàng tử rửa mặt

“Chào buổi sáng, chị Cosmos”

“Chào buổi sáng thưa Hoàng tử”

Fleur lật chăn, rì rì bước xuống giường rửa mặt. Sửa soạn, chải chuốt xong xuôi, lúc này trên bàn ăn có hơi thiếu một bộ dao nĩa. Apidae đâu rồi?

Từ lúc Apidae chuyển vào cung sống, cậu và hắn mỗi ngày đều ăn sáng cùng nhau. Mỗi khi đến bàn ăn, Fleur đều sẽ thấy hắn đã ngồi sẵn chờ cậu. Tối hôm qua do bản thân thức khuya nên sáng nay tinh thần của Fleur có hơi trì trệ, cho tới khi ngồi vào bàn mới phát giác

“Tiểu Công tước sáng sớm đã ra sân tập rồi ạ”

“Api thật chăm chỉ, em cũng phải ăn nhanh mới được”

Fleur bắt đầu ăn với tốc độ chóng mặt, Cosmos chỉ sợ cậu ăn vội mà nghẹn, cứ đứng luống cuống dặn dò Fleur ăn từ từ

Ăn xong, Fleur vội cầm theo cuốn sách vẫn còn đang đọc dở vào tối hôm qua nhanh nhanh chóng chóng chạy đến sân tập

Bước đến cổng sân tập, Fleur ngó vào trong nhìn, quả nhiên thấy một thanh niên dáng cao, khoẻ khắn đang tập vung kiếm. Fleur nhìn đến mê mẫn, phải nói dáng Apidae trông thật rắn chắc, giọng nói trầm ổn, không còn là dáng vẻ trẻ con như trước nữa. Không chỉ chăm chỉ mà còn đẹp trai, giỏi giang

Fleur tự hào về Apidae lắm!

Apidae vung kiếm thật lực, vung tới nghe cả tiếng gió, mồ hôi nhễ nhại. Trong khoé mắt hắn bỗng nhìn thấy một cái đầu xù xù đen đen, ngoảnh mặt liền nhìn thấy tiểu Hoàng tử đang đứng ngoài cửa ngây ngốc. Apidae buông kiếm gỗ, lấy khăn lau mồ hôi rồi chạy tới chỗ Fleur

“Fleur đến rồi, sao cậu không vào?”

“Tớ đang ngắm cậu tập luyện. Quả nhiên là Api, đẹp trai quá xá!”

Fleur cười hì hì, khác với vẻ ngoài dậy thì thành công của Apidae, Fleur so với hồi nhỏ cũng không khác nhau là bao. Tiểu Hoàng tử đã cao hơn, vai nhỏ eo cũng nhỏ, da trắng môi hồng, đặc biệt luôn có hương thơm. Là một tiểu Hoàng tử đáng yêu trong sáng, nụ cười vừa ngây thơ vừa toả nắng, giọng nói không trầm nhưng lại nghe rất tươi mát

Là bảo bối đá quý trong lòng mọi người!

Nhìn tiểu Hoàng tử đáng yêu, Apidae khẽ cười, thính tai hồng hồng... có chút nóng!

Bàn tay to đầy ấm áp của Apidae xoa đầu Fleur, hắn cười

“Vào thôi”

Thừa lúc Fleur vừa đến, Apidae cũng giải lao ngồi cùng Fleur mà trò chuyện. Ở sân tập đương nhiên không chỉ có mỗi hai người mà còn có các binh lính Hoàng cung cũng vào đây tập luyện

Binh lính ở đây ngày nào cũng thấy Tứ Hoàng tử và tiểu Công tước Andrenidae dính nhau sam, lời xì xầm nào cũng có, chủ yếu là khen ngợi

Trong cung ai cũng biết về tiểu Hoàng tử vô năng, những binh lính ở đây ai cũng đã từng khinh miệt Fleur, cho rằng cậu không có tư cách bước vào sân tập. Nhưng dù sao cũng là Hoàng tộc, cả cung điện này đều là tài sản của Hoàng gia, bọn họ không có quyền vô lễ, chỉ có thể ngứa mắt không làm gì

Lại có một ngày Fleur cũng đến sân tập tìm Apidae nhưng hắn vẫn chưa tới, một đám binh lính nhân cơ hội mà thăm dò tiểu Hoàng tử. Fleur ngây thơ, chẳng để bụng chuyện gì, không những phụ giúp trị thương trong lúc tập luyện mà còn hay mang đồ ăn cho họ

Lại nói gương mặt Fleur vừa xinh đẹp vừa đáng yêu, cười lên cũng xao xuyến lòng người, đám binh lính từ ghét bỏ chuyển sang thành fan cuồng. Vừa biết ơn vừa bảo vệ tiểu Hoàng tử khắp nơi, hễ ai nói xấu cậu liền bị bọn binh lính mắng cho muối mặt



Trong cung ai nấy cũng có chút kiêng dè, trước đây Fleur chỉ có một mình nên ai cũng coi thường ra mặt. Từ lúc tiểu Công tước Andrenidae vào cung, chỉ cần hắn nghe ai nói bậy về cậu nửa lời, tuyệt nhiên cũng không giữ được mạng sống. Đừng nói đến một tiểu Công tước đã khó chơi, giờ binh lính trong cung cũng thi nhau bảo vệ tiểu Hoàng tử. Cuộc sống của Fleur bỗng dễ thở hơn hẳn

Một đám binh lính đứng ở góc khuất, tụm năm tụm bảy nhiều chuyện

“Là Tứ Hoàng tử Điện hạ kìa, Người vẫn đáng yêu quá!”

“Tới bây giờ tôi vẫn nghĩ là mình bị hoa mắt rồi, tiểu Công tước cười ngọt ngào ghê"

“Nhìn là biết tiểu Công tước si mê Điện hạ rồi. Chỉ có Điện hạ ngây thơ vẫn xem tiểu Công tước là bạn”

Một đám nam nhân cứ chui rúc vào nhau, thì thào to nhỏ khiến Fleur chú ý, cậu nhìn mà khó hiểu, hơi nghiêng đầu

“Sao thế?”

“Api à cậu nói xem bọn họ đang làm gì vậy?”

Apidae đi theo hướng nhìn của Fleur mà nhìn sang, cũng có chút chấm hỏi. Binh lính giờ cũng nhàn rỗi phết! Túm tụm lại nói còn nhiều hơn các quý cô

“Chắc họ đang bàn bạc về cách luyện tập mới”

“Vậy sao? Tớ không hiểu mấy cái này, họ chăm chỉ thật”

“...” Ừ thì chăm chỉ

Bỏ qua hành động kì quặc của binh lính, Fleur từ trong túi lấy ra một bịch bánh quy, là đồ ăn vặt của cậu. Fleur tốt bụng lắm, chia cho Apidae những mấy cái, hai người vừa ăn vừa nói chuyện

“Hôm nay cậu tập kiếm à? Tớ cứ tưởng cậu lại luyện thương”

“Ừm, tuy nói thương là vũ khí chính nhưng dù sao biết thêm nhiều loại khác cũng tốt. Trên chiến trường còn tuỳ cơ ứng biến”

Fleur gật đầu, thầm khen ngợi hắn tấm tắc. Cậu khen hắn nhìn xa trông rộng, luôn trang bị hành trang đầy đủ, cậu cảm thấy Apidae thông minh xuất chúng, chắc không ai bì nổi với hắn

“Api giỏi quá! Các tiểu thư mà nhìn thấy cậu chắc là mê lắm”

“Tớ không quan tâm ánh nhìn của họ đâu. Tớ chỉ quan tâm Fleur thôi”

Fleur cười khanh khách

“Cậu cũng sắp làm Lễ trưởng thành rồi, biết đâu lại có hôn thê. Đến lúc đó cậu sẽ cho ra rìa thôi”

Nghe đến đây, sắc mặt hắn có chút đen lại, ánh mắt nhìn tiểu Hoàng tử như muốn ăn trọn. Giống như suy đoán của binh lính, Apidae rất thích Fleur, khác với cái “thích” của trẻ con, không giống khi cả hai còn bé, Apidae thích Fleur không phải ở bạn bè. Hắn muốn trở thành người trong lòng của cậu

Có thể ngày còn bé hắn không nhận ra, đến khi nhận ra rồi, hắn cũng không rõ mình đã thích tiểu Hoàng tử từ lúc nào. Apidae chỉ biết hắn muốn yêu cậu, thương cậu, bảo vệ câu, chiếm hữu cậu

Mỗi lần nhìn Fleur, Apidae lại thêm động tâm, cảm xúc đều dâng trào nơi đáy mắt. Hắn biết suy nghĩ của hắn và của cậu không giống nhau. Fleur chỉ xem hắn là bạn bè thân thiết, cậu không biết những ý nghĩ khác thường của hắn. Apidae đã rất cố gắng để kiềm hãm cảm xúc của bản thân, chỉ sợ mình sẽ doạ tiểu Hoàng tử

Chỉ là dường như hắn kiềm không được lâu nữa



Cảm thấy Apidae hơi trầm mặt, Fleur hơi lo lắng, lay chuyển hắn

“Api? Cậu sao vậy? Khó chịu ở đâu sao?”

Apidae miệng lưỡi khô khốc, yết hầu hơi rung chuyển, nhìn vào đôi mắt to tròn kia

“Không..không có gì, tớ ổn”

“Thật không? Khó chịu thì phải nói đó!”

“Ừm, tớ biết rồi”

Fleur nhẹ nhàng thở phào an tâm, lại tiếp tục luyên thuyên

“Nếu mà cậu có hôn thê, cậu không được bỏ rơi tớ đâu đó”

“Sẽ không”

"Hȧ?"

“Tớ..sẽ không có hôn thể” Hôn phu thì có thể!

Fleur lại không hiểu, ai đã trải qua Lễ trưởng thành thường sẽ có hôn ước, tại sao Apidae lại không có hôn thê? Thật kì lạ

“Cậu không định kết hôn à? Mẫu hậu nói ai rồi cũng sẽ kết hôn thôi”

“Ừm, tớ sẽ kết hôn khi người tớ thích đồng ý”

“Ồ! Api thích ai rồi hả?”

Trong mắt Fleur ngập tràn lấp lánh, bạn của cậu có người hắn thích rồi, cậu thật tò mò không biết ai lại có diễm phúc như thế

“Phải”

“Oa! Ai mà may mắn quá, người mà Api thích chắc tốt lắm”

“Ừm, tốt lắm”

Fleur không nhận ra vẻ khác thường của Apidae, chỉ lơ đễnh mà khen đến mòn từ. Tiểu Hoàng tử tò mò nhưng cũng không gặng hỏi, cậu biết nếu Apidae muốn nói sẽ tự nói với cậu, nêud Apidae đã không tiết lộ, cậu cứ im lặng là được

“Tới lúc theo đuổi được rồi thì nhớ báo với tớ, tớ sẽ thành thật chúc mừng câu"

“Được”

“Thôi cậu mau luyện tập đi, tớ ngồi đây đọc sách chờ cậu. Chiều nay Cosmos kiểm tra bài tớ rồi”

Apidae gật đầu đứng dậy, vươn vai duỗi người, bước chân nhanh nhẹn vững chãi ra sân tập, bắt đầu luyện tập thật chăm chỉ

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv