“Chuyện gì” .
“Trong điện thoại không tiện nói, sắp xếp thời gian đến Nhật đi! Cô sẽ nhìn thấy người cô muốn gặp” .
“Ông ta sao rồi” .
“Yên tâm, hai vợ chồng bọn họ rất tốt,trước khi cô đến tôi sẽ không động đến ông ấy, nhưng thời gian là có hạn nha” cúp điện thoại, quả nhiên “ông ta” đã tìm được bà ta, hơn nữa bọnhọ còn ở chung một chỗ. Nếu như bọn họ đã xảy ra chuyện, vậy tại sao“Hồn tế” không ai cho tôi biết? Chẳng lẽ “Hồn tế” cũng xảy ra chuyện gìsao? Nghĩ tới đây không khỏi có chút hoảng hốt, vội vàng lấy điện thoạidi động ra gọi điện thoại cho người của“Hồn tế” ở Nhật Bản, Đại Lý Cảnh!
“Sao tây sao tây” .
“Là tôi, tôi không phải là đã phái người bảo vệ ba tôi sao? Tại sao ông đã xảy ra chuyện các người cũng khôngcho tôi biết một tiếng” Tôi hướng về phía điện thoại điên cuồng hét lên.
“Bang chủ, không có a, bác trai bác gái bọn họ rất tốt, không phải đang ở trong phòng nghỉ ngơi sao?” Cảnh nghi ngờ nói.
“Anh lập tức đi vào phòng xem ông có ở đó hay không” Tôi lo lắng đợi.
“Như thế nào, người đâu” .
“Thật xin lỗi, bang chủ, không thấy báctrai bác gái” Cảnh thanh âm lộ ra xin lỗi cùng một tia lệ khí, mới vừacòn đó, làm sao trong thời gian một chén trà, người đã không thấy tămhơi đâu.
“Các người làm ăn kiểu gì, hai người to lớn sờ sờ ra đấylàm sao lại tự nhiên biến mất. ” Tôi lớn tiếng giận dữ hét.
“Thật xin lỗi, bang chủ, là chúng tôi vô dụng, ngài xử phạt chúng tôi đi” Cảnh.
“Bây giờ nói những thứ này giúp ích được gì, còn không mau đi tìm người cho tôi, tìm không được các ngươi đemđầu tới gặp tôi” Rầm rầm, mọi người làm sao bây giờ.
“Thần, đã phát sinh chuyện gì” Phỉ Phỉnhỏ giọng hỏi, bọn họ năm người sắc mặt ngưng trọng, tôi thản nhiên nói“Ba mẹ tớ mất tích ở Nhật Bản” .
“Cái gì, làm sao có thể?” Mộng kinh ngạc kêu lên, tôi đối với cô ấy gật đầu, lấy điện thoại ra, “Thư ký Cao, tôi muốn dùng phi cơ đi một chuyến đến Nhật Bản, giúp tôi chuẩn bị mộtchút, ân, tốt” .
“Tớ muốn đi một chuyến đến Nhật Bản” Tôi nói với mọi người.
” Băng Thần, cậu nói mẹ của cậu?” Mộng nghi hoặc nhìn Băng Thần, các cậu ấy biết chuyện nhà của tôi.
“Ân, tớ tìm được bà ta, hơn nữa ba tớ đã đi Nhật gặp mặt bà ta, tớ trở về nước chính là vì cái này” .
“Chúng tớ cùng đi với cậu” Mộng, nămngười cùng nhau gật đầu, có thể ở “Hồn tế” tổng bộ lặng yên không mộttiếng động trói đi hai người, xem ra không đơn giản, không muốn mọingười cùng mạo hiểm, tôi nhìn bọn họ lắc đầu “Không cần, rất nguy hiểm,tớ có thể tự mình làm, hơn nữa tớ ở Nhật biết rất nhiều bang phái, bọnhọ cũng sẽ hỗ trợ, yên tâm đi” .
“Bất kể cậu có đồng ý hay không, tớ cũng muốn đi, tớ không muốn cậu mạo hiểm, càng không muốn cậu gặp bất kỳnguy hiểm nào” Phong.
“Đúng vậy, hơn nữa cậu không phải không biết chúng tớ là Huyết Phệ sao” Hạo.
“Đúng vậy, ở đó cũng có phân bộ củaHuyết Phệ, chúng tớ có thể giúp 1 tay” Vũ. Tôi suy nghĩ hồi lâu, đượcrồi, mặc dù có chút nguy hiểm, nhưng là nhiều người thì có thêm lựclượng. Tôi Gật đầu “Chúng tớ cũng muốn đi” Phỉ Phỉ.
“Phỉ ngoan, rất nguy hiểm, các cậu ở lại đây chờ tin tức của chúng tớ đi” Hạo khuyên can Phỉ Phỉ.
“Không được, ba chị em bọn tớ vĩnh viễn ở chung một chỗ” Phỉ quệt mồm nói, tôi suy nghĩ một chút, Phỉ cùng Mộngquả thật không nên đi. Thứ nhất, rất nguy hiểm, thứ hai, nếu như bại lộthân phận mà nói…, cũng là bại lộ một mình tôi bọn họ có thể âm thầmthao túng. Mộng cùng Phỉ nhìn tôi , hi vọng có thể cho bọn họ đi. tôilắc đầu “Hạo nói rất đúng, các cậu đi quá nguy hiểm, hơn nữa, chúng tớcũng không yên lòng, một bên phải phòng ngừa người khác ám hại, một bêncòn phải chăm lo cho các cậu, như vậy sẽ trở ngại đến hành động củachúng tớ “
“Còn có, Phong cùng đi với tớ là đượcrồi, Hạo cùng Vũ ở lại chiếu cố 2 người họ, tớ cảm giác chuyện này không đơn giản” Bọn họ còn muốn nói điều gì. Nhưng bị tôi cắt đứt, “Cứ nhưvậy đi, phong, chúng ta đi thôi” ngồi trên xe, gọi điện thoại, cho thưký Cao, đi tới phi trường, một loạt phi cơ tư nhân đã chờ sẵn, Tôi cùngPhong ngồi lên phi cơ lên đường đi đến Nhật Bản! Phong ngồi ở bên cạnhtôi, “Yên tâm đi, bác trai bọn họ sẽ không có chuyện gì” Băng Thần tựađầu trên vai Phong, mệt mỏi quá a! Phong thuận thế ôm vai tôi, để tôitựa vào trong ngực của anh, lẳng lặng nghe tiếng đập kiên cường của timanh, thanh âm ấy khiến tôi cảm thấy yên tâm, nhắm mắt lại, tôi ngủ lúcnào cũng không hay!
Nhìn cô nằm trong ngực lẳng lặng ngủ,trong đầu tất cả mọi biểu hiện của cô điều hiện lên: Cô lạnh lùng, thông minh, kiên cường, dũng cảm, giảo hoạt, lúc cô mỉm cười, lúc đỏ mặt.
Đột nhiên cảm giác trước ngực ướt át,Phong cúi đầu nhìn, cô nhíu chặt đôi mày, nước mắt trong suốt tràn mi,anh đưa tay nhẹ nhàng lau nước mắt, tâm bỗng nhiên đau đớn, đáy mắthiện lên một tia lo lắng. Anh thề anh sẽ khiến những kẻ khiến cô đaulòng phải khổ sở vạn lần.
Trong trường học.
“Hạo, bọn họ có không có chuyện gì chứ” Phỉ lo lắng lôi kéo tay Hạo hỏi.
“Ân, yên tâm đi, bọn họ không có chuyện gì” Hạo ôm thật chặc vai Phỉ, hy vọng có thể cho cô một chút cảm giác an toàn.
“Phỉ, cậu đừng suy nghĩ lung tung, bọn họ sẽ rất an toàn ” Mộng “Hơn nữa, không phải là còn có” Huyết Phệ “Sao? Cậu an tâm đi” .
Nơi xa, chết tiệt, xem ra kế hoạch phảitrì hoãn một thời gian ngắn rồi, hừ, Băng Thần, coi như số cô gặp may,chờ cô trở lại tôi sẽ cho cô biết tay!
Phi cơ đáp xuống phi trường Nhật BảnởTokyo.”Bang chủ” một người đàn ông trung niên đứng ở trước mặt bọn họcung kính nói. Phong gật đầu, hướng tôi giới thiệu nói, “anh ta là bạncủa tớ ở “Huyết Phệ” phân bộ Nhật Bản”, tôi nhìn anh ta, sau gật đầu coi như là đáp lại. Đi theo anh ta cùng đi ra đại sảnh của phi trường, mởcửa 1 chiếc Rolls-Royce Phantom kênh kiệu.
2 người trước sau ngồi vào xe. tôi điệncho Phỉ, báo bình an! Xe chạy thẳng 1 đường đến ngoại ô, dừng lại trướccăn biệt thự được xây dựng theo kiến trúc Châu Âu, tôi không còn tâmtình mà thưởng thức, tôi cùng Phong đi vào biệt thự.
Bởi vì đi vội vàng, chúng tôi cũng không mang bao nhiêu hành lý, Phong để tôi nghỉ ngơi một chút, anh đi giảiquyết 1 số vấn đề, tôi nhìn ra cửa, gọi điện thoại đến “ Hồn Tế”