Gật đầu “Đã chuẩn bị tốt, đặt ở trên bàn làm việc của cô rồi” Thư ký này cũng không tệ, rất có trách nhiệm.
” Phòng làm việc của cô sát với với phòng làm việc của chủ tịch, còn có phòng khai thác, phòng quản lý cũng là của cô ” .
“Biết rồi, cô ra ngoài đi” .
“Vâng, có việc gì xin gọi tôi”. Đi tớiphòng làm việc của Tổng kinh lý, trên mặt đất đầy một tầng thảm, cửa sổsát đất được che kín bởi rèm cửa mỏng trong suốt, phía ngoài phong cảnhnhư ẩn như hiện, cả gian phòng rất lớn, nhưng tất cả dụng cụ làm việcsắp xếp cẩn thận, không lộ vẻ trống trải. Đồ dùng làm việc tất cả đều là đồ mới, bàn làm bằng gỗ lim thượng hạng, ghế sa lon cao cấp màu xanh,bàn trà thủy tinh màu tím bạc, xem ra là đặc biệt chuẩn bị đây! Bên trái có một mô hình nhỏ phòng ngủ, giường, ghế sa lon, TV, quầy ba thậm chílà phòng vệ sinh cũng có TV, gian phòng khá sáng sủa. Đánh giá sơ quamột chút phòng làm việc cùng phòng ngủ. Tôi an vị ở trước bàn làm việc,văn kiện giấy tờ đã được đặt trên đó.
“Mộng, Phỉ không nên ngủ nữa, nên đi ăncơm rồi”. Ân, ai kêu a, xoa xoa hai mắt mông lung, trong phòng học chỉcòn lại năm người bọn họ. Tan lớp rồi sao? “Ân! Thần tới rồi sao?” Mộngnói.
“Chưa, sắp tới tương đối bận rộn có thể tối nay mới đến! Chúng ta đi ăn cơm trước đi” Vũ.
“Đi nhanh đi, hai vị mỹ nhân ngủ, đều ngủ cho tới trưa, không đói bụng a” Hạo lôi kéo Phỉ Phỉ nói.
Bọn họ ầm ỉ 1 đường, năm người cùng đi về phía phòng ăn.
“Ai! Hai nữ sinh kia là ai a, tại sao lại đi cùng thần tượng của chúng ta” Mỗ nữ A.
“Đúng vậy, các nàng tại sao lại được a, thiệt là…” Mỗ nữ B.
“Không thể nào! Hai mỹ nữ xinh đẹp như thế cũng không trốn khỏi tay của ác ma sao?” Một tên con trai A.
“Ai! Nữ thần của ta, không nên …” Một tên con trai B.
Đột nhiên hét lên”Trời ạ, mau nhìn, Hạo vương tử lại nắm tay nữ sinh kìa, ôi chao” Mỗ nữ C
“A, thật không biết xấu hổ, lại câu dẫn tượng của chúng ta ” Mỗ nữ D
Tức chết ta đi, Phỉ Phỉ thật muốn rúttay ra khỏi tay Hạo, tiến lên đi dẹp cái đám nữ sinh đang nói lung tungkia, đột nhiên lại bị Hạo kéo trở về, Hạo ôm chầm lấy vai Phỉ Phỉ, tiếptục đi về trước, không cần nhìn cũng biết mặt của Phỉ Phỉ khẳng định đỏbừng rồi, thấy vậy Mộng ở phía sau cũng len lén cười. Vũ cũng một phátnắm được tay Mộng, A! Tim đập thật là nhanh, cô muốn tránh thoát, nhưnganh nắm thật chặt, mặt thật nóng, Vũ nhìn Mộng mặt đỏ bừng, anh cườihạnh phúc.
“A, không nên, Vũ vương tử” .
“Không nên, Hạo vương tử” Chung quanh những tiếng thét chói tai vang lên.
Phỉ cùng Hạo quay đầu lại nhìn về phía Mộng cùng Vũ, nhìn bọn họ cười mập mờ.
Bốn người đồng thời quay đầu nhìn lại về phía Phong, Phong hai tay để ở trong túi quần, cô đơn đi ở phía sau,cảm giác được có người nhìn, anh ngẩng đầu, đối mặt với 4 cặp mắt kia,nhún nhún vai, tiếp tục hướng đi về trước. Cách đó không xa, phía saucây đại thụ, có một đôi mắt ác độc đang nhìn về phía năm người, ngón tay không khỏi nắm chặt lại “Khanh khách” rung động. Hừ! Chớ đắc ý, bọn họlà của ta, ai cũng đừng nghĩ cướp đi, chờ xem.
Mộng cảm giác vừa một đôi mắt sắc bénquét qua trên người mình, không khỏi phát run ở trong lòng, quay đầunhìn lại, không có gì cả a, kỳ quái, chẳng lẽ cảm giác của cô bị sai,“Làm sao vậy, nhìn cái gì đấy?” Vũ cảm giác được Mộng có cái gì khôngđúng, anh tò mò nhìn theo ánh mắt của Mộng, Di! Không có gì a!”Ân, không có nữa” Mộng vội vàng quay đầu lại, mặt vừa hồng. Là cô suy nghĩ nhiềuquá sao!”Nga, đi nhanh chút đi, thật đói” Vũ lôi kéo tay Mộng, chạy đuổi theo 3 người phía trước.
Giờ nghĩ trưa rất nhanh kết thúc “Kỳquái Thần không phải nói xế chiều sẽ đến sao? Cũng sắp tan học học, làmsao còn chưa có tới” Mộng nhỏ giọng hỏi Phỉ Phỉ.
“Đúng vậy, Băng Thần thường rất đúng giờ, hơn nữa cậu ấy đã nói sẽ đến, không phải là xảy ra chuyện gì chứ” Phỉ Phỉ lo lắng.
Mộng cùng Phỉ Phỉ nhìn về phía sau, phía sau 3 cái tên kia cũng đã gục xuống bàn ngủ ” Gọi điện cho Thần nha,hỏi xem có chuyện gì không” Phỉ.
“Được” Mộng.
“Đô đô” Điện thoại di động vang lên, ôi chao! Không có bắt máy, có tin tức mới.
Tiện tay để điện thoại xuống ” Thư ký Cao, tới phòng làm việc của tôi một chút” .
“Vâng “
”Mời vào” .
“Tiểu thư, cô tìm tôi?”
“Đúng vậy! Tài liệu tôi đã xem xong rồi, cô đến phòng khai thác lấy một phần báo biểu thống kê tháng trước chotôi, còn có chi tiết của các ngành tháng này. Báo cho quản lý của phòngkhai thác cho tôi một đề án hạng mục thiết kế mới tốt hơn, bảo phòng tài vụ đem sổ sách tháng trước báo rõ ràng chi tiết cho tôi, buổi tối bảygiờ báo với các ngành quản lý mở hội nghị” Tôi cũng không ngẩng đầu lênlạnh lùng an bài ra một loạt các công việc.
”Vâng, tiểu thư” Đang chuẩn bị lui rangoài “Vân Vân, sau này ở công ty không nên gọi tôi là tiểu thư, gọi taTổng tài hoặc quản lý, đi đi “.
“Vâng, Tổng tài” Rời khỏi phòng, nhẹ tay đóng cửa lại, hô, vị tiểu thư này so với cha còn lạnh lùng hơn! Bấtgiác lấy tay chà xác hai cánh tay.
Cái này là hạng mục đầu tư lớn nhất củacông ty trong năm nay, đầu tư ở 5 châu lục, nếu như cuộc trao đổi nàythành công, công ty sẽ có lời to, một bước tiến xa, còn có thể có cơ hội hợp tác lâu dài cùng Nhật Bản, có thể tưởng tượng lợi nhuận rất lớn a,nhưng nếu như thất bại, công ty sẽ gặp phải nguy cơ đóng cửa, bất quá,đây không phải chuyện của tôi. Công ty của cha cùng công ty của tôi hợptác, như thế nào cũng sẽ hợp tác tốt!
“Tiểu Tuyền, là tôi” .
“Giám đốc, có chuyện gì không?”
“Gần đây công ty khai phá cái hạng mục mới cho tập đoàn Băng thị làm, công bố với Cạnh Tiêu tạm ngừng” .
“Tại sao, Giám đốc, đó là một hạng mụclớn, cùng với Cạnh Tiêu hợp tác đối với chúng ta sẽ rất có lợi, hơn nữachúng ta chẳng bao giờ cùng hợp tác với Băng thị, căn bản không biết tài chính công ty bọn họ ra sao, như vậy quá mạo hiểm” .
” Tôi sẽ không làm những chuyện không cảm thấy chắc chắn, hiện tại cho anh ít thời gian đi xem công ty bọn họ ” .
“Nhưng …” .
“Không có nhưng …, cứ như vậy” cắt đứt lời anh còn muốn nói! Vị giám đốc này đang nghĩ gì a, thật không hiểu nổi.
Cúp điện thoại, tôi tiếp tục vùi đầu sửa sang lại tài liệu.