Vừa về đến phủ , Lạc Thiên đã xoay người bắn hàn khí về phía ba người đang cuối đầu ra vẻ ăn năn hối lỗi .
" Các ngươi hôm nay chơi vui quá nhỉ ? "
Diệp Thiên Di vội tiến lên phía trước bao che cho hai người phía sau .
" Là lỗi của ta , ngươi không được trách hai người bọn họ " .
Lạc Thiên giọng điệu tức giận , tay chỉ về phía Diệp Thiên Di xong lại chỉ về Tư Mã Phong .
" Cái gì mà lỗi của một mình ngươi , là ngươi và hắn dạy hư muội muội ta "
Diệp Thiên Di cứng họng , nàng sao lại có thể quên nam nhân trước mặt này là siêu cấp vô địch bao che muội muội đây , nàng là lo thừa rồi a .
Tư Mã Phong liền mếu máo , hắn là oan nhất đây này , hắn chỉ là đi theo bảo vệ thôi, khi không bây giờ bị chữi luôn . Đúng là bản thân hắn có gây nghiệt nhưng trả nhiều lắm rồi mà , sao cứ bắt hắn trả hoài vậy , Thư Nhã ơi Thư Nhã , nương tử ơi nương tử .
Mạc Thiên Khuynh vội kéo nương tử mình qua bên cạnh .
" Lạc đại ca, Thiên Di chỉ là nghe lời xúi bậy của tên kia , nàng trước giờ đi kỹ viện chỉ là tìm cô nương , không có tìm nam nhân"
Diệp Thiên Di tức muốn sặc máu , đây là ý gì , nói nàng là bách hợp sao ?
"Buông ra, ta với ngươi cũng không có thân thiết lắm đâu ".
" Nương tử , vi.. phu..u…" ,Mạc Thiên Khuynh ra vẻ uất ức , hai mắt ươn ướt nhìn người bên cạnh .
" Ngươi dám khóc thử xem !" . Rõ ràng hắn không ngốc , vậy mà lâu nay vẫn đưa bộ mặt này với nàng , uổng công nàng che chở hắn , nghĩ tới hắn gạt nàng lâu như vậy , ăn đậu hủ nàng nhiều như vậy là lại tức điên .
Lạc Thiên chán ghét nhìn đôi phu thê trước mặt, trong lòng cảm thấy vô cùng may mắn , không lấy nương tử là một quyết định rất sáng suốt .
"Tâm Di , hai tháng nữa là sinh thần của hoàng thượng , phụ thân muốn chúng ta quay về , lần này muội không thể từ chối nữa "
Trong đại sảnh không khí theo hàn khí trên người Lạc Thiên không ngừng giảm mạnh.
Chỉ có Mạc Thiên Khuynh nghe được tin này cứ như gió xuân phơi phới vây quanh , ôn thần bỏ đi rồi , từ nay không ai uy hiếp được hắn nữa , Tâm Di đi rồi, từ nay không ai giành nương tử hắn nữa , hắn thật muốn đãi tiệc ăn mừng 3 ngày 3 đêm . Sau đó lại được ngủ mặn , hắn là ngủ chay mấy tháng rồi nha .
Lạc Tâm Di khó hiểu nhìn Lạc Thiên , ca ca lại muốn nàng quay về sao ? Hai năm nay nàng đều không cần phải quay về mà .
Nhìn thấy sự thắc mắc trong mắt muội muội , Lạc Thiên xoay lưng không nhìn Lạc Tâm Di , môi mỏng khẽ mở .
"Tâm Di , năm nay muội đã 17 tuổi , cũng đến lúc tìm cho muội một mối hôn sự rồi ,phụ thân muốn nhân cơ hội lục quốc hội tụ tìm cho muội một phu quân tốt" .
Mọi người trong sảnh không ai nói gì chỉ lén lén nhìn về phía Lạc Tâm Di .
Tư Mã Phong nghe như sét đánh giữa trời quang , Tâm Di thành thân rồi , hắn lấy tư cách gì mà ở bên cạnh nàng đây ? Hắn không cần kiếp này có được nàng , chỉ mong được ở bên cạnh nàng , bao nhiêu năm lén nhìn nàng đối với hắn đã là quá mức, hắn tham lam muốn được nhiều hơn .
Lạc Tâm Di không tin vào tai mình , ca ca lại muốn nàng quay về thành thân ? Bước nhanh về phía Lạc Thiên , nắm lấy tay áo trắng tinh không ngừng đung đưa ." Ca , muội không muốn thành thân , muội không muốn quay về"
Lạc Thiên ánh mắt vẫn như cũ , không quan tâm đến Lạc Tâm Di đang ra sức xé rách tay áo hắn, lần này hắn không thể thỏa hiệp , muội muội hắn phải thành thân .
"Tâm Di , tại sao muội lại không muốn quay về , có phải là vì tên tiểu tử kia không ?"
Lạc Tâm Di buông tay áo Lạc Thiên ra , gương mặt đã nhiễm đỏ ." Ca, muội không phải vì hắn , muội chỉ là …"
Nhìn hai người cứ huynh huynh muội muội, Diệp Thiên Di thật tức muốn chết mà , hóa ra có người trong lòng rồi a, thật là tò mò nha , nam nhân ra sao mà thoát được kiếp miễn dịch đây . " Tâm Di , muội có người trong lòng rồi a , thật là muốn nhìn thấy hắn ra sao "
Mạc Thiên Khuynh hai tay siết chặt giận dữ , có hắn ở đây mà nàng còn muốn nhìn ngắm nam tử khác sao . " Nương tử , hắn chỉ là một tên không ra gì , tại hắn nên ... "
" MẠC .. THIÊN .. KHUYNH... " Lạc Thiên phóng ánh mắt uy hiếp mang theo hàn băng về phía Mạc Thiên Khuynh , hắn là muốn chết phải không ?
Thành công làm ai đó lập tức ngậm miệng,cuối đầu .
" Ca , Khuynh ca ca nói đúng , hắn thật là một tên không ra gì thôi mà , muội .. muội..."
Diệp Thiên Di , càng thêm khó hiểu , thái độ của mọi người là gì đây ? Nhìn qua một lượt cũng không ai giải thích cho nàng . Hừ hừ ..
Tư Mã Phong lắc đầu nhìn , nếu không nói cho nàng ta biết , nàng ta chịu để yên mới là lạ . Đành cuối người nói khẽ vào tai Diệp Thiên Di .
Diệp Thiên Di thích thú lắng nghe nhưng được một chút lại tức giận đỏ mặt , hừ có nam nhân lại hèn hạ như vậy sao ? Tâm Di bị miễn dịch với nam nhân là phải , à không phải nói là ám ảnh với nam nhân chứ .
Hai mắt Diệp Thiên Di đun đưa , khóe môi lại nở ra nụ cười kinh dị chúng sinh. " Tâm Di muội cứ quay về, sau sinh thần của hoàng đế , tứ vương gia của Phong Thành Quốc sẽ mang sính lễ đến tận cửa đón muội về đây ".
Câu nói vừa kết thúc mọi người trong sảnh đều mồm chữ A miệng chữ O tâm trạng vô cùng hoảng sợ .
Ngay cả băng sơn ngàn năm cũng trợn mắt không khỏi kinh hãi . Đây là ý gì , muốn muội muội hắn làm trắc phi của Mạc Thiên Khuynh sao ? Muội muội hắn mà phải làm trắc phi sao ?
" Diệp Thiên Di , ngươi thật hồ đồ , lời vớ vẫn như vậy đừng để ta nghe thấy lần thứ hai "
Mạc Thiên Khuynh một bên đang trong giai đoạn ngây ngốc kịp thời hoàn hồn , nhìn nương tử không chớp mắt . " Nương tử , nàng nói bậy bạ gì đó , vi phu và Tâm Di từ lâu đã không còn tình cảm nam nữ , vi phu chỉ có một mình nàng , muội ấy .... muội ấy ..."
Diệp Thiên Di giơ tay gõ mạnh lên trán Mạc Thiên Khuynh , hét to .
" Im ngay cho ta , khoanh tay lại, ngồi xuống đất , úp mặt vô tường " .
Mạc Thiên Khuynh vội vàng khoanh tay lại , quay mặt vào tường ngồi xuống . Nhưng .... thật là tê chân nha , nương tử hắn nghĩ đâu ra cái cách này vậy .
Nhìn Mạc Thiên KHuynh như vậy , ai cũng ngó lơ , thật là sợ vợ điên cuồng a . Tư Mã Phong quay mặt cười trộm , này là do xem phim quá nhiều đây mà. Nhưng cô nương ơi , người ta để tay lên đầu mới ngồi được , khoanh tay mà lại ngồi , ai ôi thật tàn nhẫn mà .