Đẩy đc hắn ra,nhân lúc hắn còn lơ mơ thì giơ tay cao và....
Chát...!!!!!
Tiếng tát vang dội phát ra từ trg hồ nc nóng. Khuôn mặt đẹp như tượng tạc bây giờ lệch hẳn sang một bên,trên
má in hằn dấu năm ngón tay đỏ lựng. Hắn còn chưa hết
bàng hoàng thì cô đã hét lên:
Chó má!!! Ta nói cho ngươi bt làm giả ăn thật nhưng ko thể đói bụng ăn quàng nghe con!! Bà nói cho con bt bà đây ko phải hổ giấy nhá!!! Tưởng ta hiền thì lôi ra bắt nạt hả!!! F**k you!!!
Khả Di tức giận sổ ra một lèo, nói xong liền hối hận. Hắn đang ngơ ngác khi bị cô mắng một tràng thì thấy vẻ hối hận của cô thì đắc ý, mắng hắn nặng lời qá nên đau lòng chứ j!? Hừ, hắn tin vào mị lực vô biên của mình mà!!!(tg:mọi ng thông cảm ảnh bị anhr hưởng bệnh atsm của vợ mình). Đang YY một mình thì hắn nghe thấy cô thả ra một câu:
Mẹ nó,sao mình cảm thấy mắng nhẹ thế nhỉ? Trình độ mắng ng mình xuống level rùi hả!? C*ó nó!!
Nghe câu đấy mà hắn suýt té ngộp nc. Cô nói j!? Mắng nhẹ qá hả!? Chết tiệt,cô đã chửi hắn thì thôi,còn nói là nhẹ wa,*** mẹ!!
Cúi xuống một lần nữa, một nụ hôn lại rơi vào bờ môi ướt át của cô, nó ko còn mang theo sự ôn nhu nữa mà trở thành nụ hôn mang theo tức giận,trừng phạt và bá khí ngấu nghiến,chà đạp môi cô ko thương tiếc. Cô trợn tròn đôi mắt hổ phách mang theo kinh ngạc,hoảng hốt tột độ, giẫy dụa muốn thoát ra khỏi vòng tay như kìm đó, hắn dường như bt cô định làm j liền lấy tay chế trụ ót của Khả Di,bắt cô cùng chìm đắm trong nụ hôn với hắn,tay còn lại bắt lấy hai tay đang có ý định đánh hắn,kéo vòng qua sau eo hắn. Tư thế của hai ng hiện giờ đang rất mờ ám. Cô ko dg đc tay thì chuyển sang chân,dẫm thật mạnh lên chân hắn. Hắn ko ngờ đc hành động này,liền ăn đau nhăn mặt,buông lỏng cô,chỉ chờ có thế cô đẩy hắn ra xa rồi quay đầu bỏ chạy,vừa phi thân cô vừa nghĩ" Lão nương nhớ mặt mày rồi,ta mà gặp ngươi một lần nữa thì ngươi ko xong đâu!! Đồ ngựa đực!!!"
Còn về phía hắn thì...
"Vật nhỏ,nàng là ai!? Dù có là ai thì nàng cg chạy ko thoát đâu. Ngoan ngoãn chờ ta lấy đi!!! Lâm Quân Hiên ta nói đc là làm đc! Hãy đợi đấy!!!"