Mạnh Hạ Hạ sau khi về đến phòng thì đặt lưng xuống giường ngủ một mạnh tới chiều, ngoài kia ai làm gì thì làm nàng không quan tâm.
"Tiểu chủ nhân, tỉnh dậy thôi, chúng ta nên chuyển cung rồi."
Thanh âm bên tai khiến Mạnh Hạ Hạ mơ màng thức tỉnh phân nửa, nhưng đôi mắt vẫn nhắm chặt, xoay người vào bên trong, miệng lẩm bẩm đuổi người:
"Để cho ta ngủ đi, ngươi ồn quá."
Tiểu Yến nhăn mặt, nàng ta cũng đâu muốn làm phiền nương nương nghỉ ngơi đâu, nhưng việc quan trọng trước mắt không thể không thực hiện, vì thế nàng lần nữa lên tiếng:
"Chủ nhân, đám nô tài đang đợi người, sáng nay sau khi chiếu chỉ thăng vị của chủ nhân được ban xuống, dựa theo cung quy, nhận theo địa vị những nô tài kia đã đến đang chờ chủ nhân ở ngoài".
"Ngươi thật nhiều lời." Mạnh Hạ Hạ bị tiếng vo ve của Tiểu Yến làm cho không thể ngủ nổi, tức giận ngồi dậy.
"Chủ nhân nô tùy trang điểm cho người, chúng ta khởi hành đến An Hòa Cung, Tô công công còn đợi người tạ ân điển nữa". Thấy đã thành công gọi chủ nhân rời giường, tiểu Yến nhanh chóng đưa tay đỡ Mạnh Hạ Hạ tới bàn trang điểm.
Sau khi trang điểm xong Mạnh Hạ Hạ bước ra khỏi phòng, bên ngoài đúng như tiểu Yến nói đám nô tài hầu hạ đã được đưa tới, có hai nữ cùng một thái giám đang chờ nàng để thỉnh an.
"Phương Tài Nhân chúng nô tài xin thỉnh an người, sau này chúng nô tài sẽ đi theo hầu hạ nương nương mong người chiếu cố".
"Um được rồi đứng lên đi." Mạnh Hạ Hạ không quen được người khác kính cẩn thế này, vội vàng đưa tay ra hiệu để bọn họ đứng dậy.
Trong cung trừ ngủ ra mỗi giờ mỗi phút hễ gặp người đều phải thực hiện các bước rườm rà, nàng nghĩ sau này tốt nhất nên hạn chế ra ngoài thôi, cứ gặp ai đều phải thỉnh an rất là mệt.
An Hòa Cung là tẩm cung do Diệp quý phi làm chủ, đứng đầu là nàng ta phía sau còn có một phi, hai tần, ba quý nhân và ba thường tại nữa.
"Phương Tài Nhân mời qua bên này, phòng của người cạnh phòng của Mai Phi." Thái giám dẫn đường chỉ cho Mạnh Hạ Hạ biết các phòng và chủ nhân của từng phòng.
"Sau này lúc sáu giờ sáng người phải đến thỉnh an Diệp quý phi trước , sau đó đến Thẩm Di Cung thỉnh an hoàng hậu nương nương vào các ngày chẵn trong tháng".
"Sao tới đây lại phải đi thỉnh an vậy? Thời gian đâu ta ngủ". Mạnh Hạ Hạ nghe thấy sáu giờ đã phải dậy liền cảm thấy thật không vui, nàng ta không có việc gì thì ngủ đi sáng đã ngồi chờ người khác đến làm gì? Xem ra chỗ này tuy to nhưng không tốt bằng khu ổ chuột kia của nàng rồi, ăn ở đạm bạc nhưng ít ra tự do tự tại.
"Nương nương người mới được phong vị, nên biết cách lấy lòng các vị nương nương khác một chút chúng ta sẽ dễ sống hơn." Triệu mama là người sống lâu năm trong cung, vì tương lai của mình mà khuyên nhủ vị chủ nhân mới này một chút.
"Nương nương vào thôi, đây sẽ là nơi chúng ta ở những ngày tiếp theo." Tiểu Yến nhìn căn phòng rộng rãi hơn bên kia vui vẻ mà nói.
"Phương Tài Nhân mời người ra tiếp nhận thánh chỉ." Tô Cát được báo Phương Tài Nhân đã di chuyển sang An Hòa Cung liền mang thánh chỉ đến.
" ....Hoàng đế chiếu viết, Phương Đáp Ứng là người công dung ôn hậu, nay ta phong nàng lên làm Phương Tài Nhân, chuyển vào An Hòa Cung sinh sống, chiếu theo cung quy ban thưởng theo địa vị khâm thử".
" Cảm tạ long ân".
"Phương Tài Nhân, chúc mừng người lần nữa, đây là ba sấp lụa, và ba trăm lượng bạc trắng là quà phong vị lục phẩm của người." Tô công công bảo thái giám đưa cho ma ma của Mạnh Hạ Hạ rồi ra về.
Mạnh Hạ Hạ nhìn thấy Tô công công trước mặt, trong đầu nghĩ đến nhiệm vụ ám sát chưa hoàn thành kia, tay chân liền ngứa ngáy, nhưng nhìn xung quanh lắm thị vệ thế này nàng giết ông ta xong chắc cũng bay màu luôn, đành cố gắng kiềm chế nhận lấy ba trăm lượng bạc ít ỏi kia trước đã.
"Triệu ma ma, cấp vị thế nào mới có nhiều ngân lượng?" Nàng cầm ngân lượng trong tay, đôi mắt ánh lên quay sang hỏi.
" Dạ bẩm nương nương, hoàng hậu nhiều nhất sau đó đến quý phi, rồi đến phi, xong tần." Triệu mama không hiểu nàng sao lại hỏi vậy nhưng vẫn theo quy củ trả lời.
"Hoàng Hậu tính ngân lượng thế nào?"
" Dạ bẩm năm giương vàng ròng một năm"
Mạnh Hạ Hạ đưa tay lên tính, ở trong cái lồng này những một năm mới có bằng ấy vàng, thà ta cứ đi giết người cho nhanh.
"Nương nương mời dùng trà." Tiểu Yến đỡ Mạnh Hạ Hạ đang thẫn người suy nghĩ kia, ngồi xuống ghế, cầm lấy ấm trà rót cho nàng.
"Trong hoàng cung này người đừng thân thiết quá với ai, cũng đừng làm mất lòng ai, nhất là vị Diệp quý phi chủ nhân của An Hòa Cung này." Triệu ma ma thấy vị chủ nhân mới này, có vẻ là người đơn thuần nên nhắc nhở, nô tài hưởng phúc của chủ nhân nếu nàng tốt bọn họ mới có thể tốt được, bà đã hỏi qua nha hoàn cũ Tiểu Yến kia, nàng ta nói vị Phương Tài Nhân này không hiểu cung quy thế nào đâu.
Mạnh Hạ Hạ nghe vào tai này rồi ra tai kia luôn, nàng không cần biết Diệp quý phi gì đó ra sao, việc quan trọng trước mắt là nàng đói đến không có sức tiếp chuyện với đám người bên cạnh nữa rồi.
Nàng qua loa trả lời: "Ta biết rồi, Tiểu Yến mang cho ta chút đồ ăn đi ta đói quá." Cả ngày hôm nay nàng chưa được ăn gì thật đói bụng, nàng cũng đâu phải người tử tế, bọn họ lại sợ nàng chịu thiệt.
Mạnh Hạ Hạ ăn xong lại tiếp tục đi ngủ, cũng quên luôn lời Duật Hy nói buổi tối phải đến chỗ hắn đọc tiếp tấu chương, cũng không ai đến nhắc nhở nàng.
"Nương nương, đến giờ đi thỉnh an Diệp quý phi rồi, để nô tỳ vào sửa soạn cho người".
Sáng ngày hôm sau, nô tỳ mới tới đi vào chờ đợi hầu hạ.
Ngồi trước gương nhìn nha hoàn nhẹ nhàng chải tóc cho mình, Mạnh Hạ Hạ hỏi nàng ta tên gì.
"Dạ nô tỳ tên Hà Nhu, còn người nữa tên Kỷ Mộc".
"Ngươi năm nay bao tuổi?"
" Dạ nô tùy mười lăm tuổi".
" Sao lại vào cung?"
" Nhà nô tùy nghèo vào cung sẽ có chút tiền gửi về gia đình".
" Ngươi được bao nhiêu một năm?"
" Dạ hiện tại nô tỳ được năm trăm lượng bạc".
Mạnh Hạ Hạ trợt mắt một năm mới được năm trăm lượng bạc, còn khổ sở đi hầu hạ người khác, thật là đáng thương.
"Nương nương đi thôi." Triệu ma ma đi vào đỡ Mạnh Hạ Hạ lên, di chuyển về phía phòng của Diệp quý phi.
"Thần thiếp xin thỉnh an Diệp quý phi, các vị nương nương". Mạnh Hạ Hạ nhớ lại câu mà Triệu mama đã dạy nàng tối qua để thỉnh an bọn họ.
"Phương Tài Nhân, đứng lên đi." Diệp quý phi là người luôn làm ra vẻ cao cao tại thượng nói.
"Muội muội đến đây ngồi đi." Tào Tần dịu dàng nói với Mạnh Hạ Hạ.
Mạnh Hạ Hạ thấy nàng ta có vẻ dịu dàng liền theo lời nàng ta đi tới.
"Mai Phi xin thỉnh an nương nương, xin thứ cho thần thiếp tới muộn, sáng nay thần thiếp còn hầu hạ người". Mai Phi giọng thỏ thẻ của người yếu ớt nói.
Diệp quý phi trong mắt không vui nhưng vẫn phải làm ra vẻ nói: "Nếu Mai Phi đã vì hoàng thượng chăm sóc ta cũng không trách".
Mạnh Hạ Hạ đưa mắt nhìn đám nữ nhân trong phòng, Diệp quý phi kia rõ ràng là rất tức giận nhưng vẫn làm vẻ, còn Mai Phi kia ngủ với hoàng thượng cũng phải khoe ra sao? Thật là một đám nữ nhân vô vị.