- Cô dần dần tỉnh giấc thì nghe thấy có một giọng nói dịu dàng quen thuộc , không phải giọng của Merity cũng không phải của bà Raery mà hình như là .... Cô mở mắt tỉnh dậy người mà cô nhìn thấy đầu tiên chính là người mẹ đã cách biệt hơn nữa năm của cô , bà ấy nhìn thấy cô tỉnh dậy , vui mừng cho người gọi bác sĩ sau đó quay mặt ánh mắt đầy lệ nhìn cô .
" Dạ Anh là mẹ đây con , con còn nhớ chuyện gì đã xảy ra không , đầu con , thân thể con không sao chứ ?"
" Chuyện ...chuyện đã xảy ra ấy ạ ?"
- Cô lúc này mới bắt đầu nhớ lại những chuyện đã xảy , cô đã xuyên không , đã làm tỳ nữ , nữ quan , rồi còn trở thành hoàng phi của Ai Cập cổ đại nữa , đây là mơ hay là thật là quá khứ hay là tương lai , đầu cô như muốn nổ tung , bác sĩ sau khi chuẩn đoán cho cô xong , ông ấy cầm ảnh chụp MRI não của cô , bắt đầu nói .
" Như cả nhà đã thấy , phần não của Dạ tiểu thư không chịu bất kỳ tổn thương nào cả , chẳng qua là thân thể bị bỏ đói và khát lâu khiến cho thân thể của cô ấy yếu đi , chỉ cần điều dưỡng phần ăn và tập luyện thích hợp sẽ khỏe lại ngay thôi ."
- Nghe bác sĩ nói như thế , mẹ cô hết sức vui mừng cầm điện thoại báo tin cho cha của cô biết , sau khi đám y sĩ tiêm thuốc xong ra ngoài , bà ấy mới nghiêm túc hỏi cô .
" Dạ Anh con hãy nói cho mẹ biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì , mấy tháng trước con đột nhiên mất tích ở giữa đoàn thám hiểm , ba con đã huy động cả một lực lượng để tìm con nhưng không thể nào tìm thấy , thế nào mấy ngày trước lại thấy con ngất xỉu trong một cơ quan bí mật trong kim tự tháp Kheops mà lại không có bất kỳ tổn thương nào , một người bình thường sao có thể không ăn không uống sống suốt mấy tháng chứ ?"
" Mẹ giờ đầu con đau lắm , con mới nghỉ ngơi một lát có gì để sau nói được không ạ ?"
" Ừ mẹ quên mất , con cứ nghĩ ngơi đi có gì gọi cho cô Trần biết không ?"
" Dạ , mẹ nhớ gọi cho ba là con đã không sao rồi nhé ."
" Ừm ."
- Thấy cái cửa phòng bệnh đóng lại , cô mới bắt đầu nhớ lại những việc đã xảy ra , ruốc cuộc cô những thứ cô đã trải qua đó lại nằm mơ hay là sự thật , nếu như là mơ tại sao lại có thể chân thật đến như vậy , nếu như là thật vậy ...vậy phải làm sao , nếu như là thật thì Merity anh ấy nhất định đang đợi cô , thậm chí với tính cách của anh ta sợ là sẽ lập ngược Ai Cập lên để tìm cô mất , ruốc cuộc là như thế nào , đâu là sự thật , có thật cô đã xuyên không hay không , một tá câu hỏi vì sao vẫn tiếp tục quanh quẩn trong đầu cô , cô chịu hết nổi nữa , kê gối lên định đánh một giấc , không ngờ ngủ được một lát cô lại bị một giọng nói quen thuộc làm cô thức giấc , giọng nói đó không phải là của cha cô cũng không phải là mẹ cô , mà lại mà hắn chính hắn Merity cô nghe được hắn đang gọi cô , lời nói đó cứ vang vẫn trong đầu cô .
" Dạ Anh nàng đang ở đâu , Dạ Anh , tìm ...tìm hết tất cả cho ta các ngươi tìm không được ta sẽ giết chết hết tất cả các ngươi ."
●●●●●Hết Chương 29●●●●●