- Hắn khẽ gật đầu tuân lệnh , sau đó cả hai cùng nhau đi dạo một vòng ngự hoa viên, chớp mắt đã nửa tháng trôi qua cách ngày cử hành hôn lễ còn đúng 3 ngày , mấy ngày nay cô và hắn bị các quan tư tế hành lên bờ xuống ruộng , nào là lễ nghi phép tắc rồi bái lạy đủ kiểu , khiến cho cả hai người đều bị làm phiền tới mệt chết , đầu óc say tròn , đã thế lại bị đám người may lễ phục làm phiền thêm , hắn không chịu được nữa nên đuổi hết bọn họ ra ngoài , nhưng cô thì khác dù như thế nào vẫn phải học . Qaey , Reave nhìn bộ dạng sống không bằng chết này của cô mà cười một phen .
" Công nương người ...người phải cố lên học hết rồi sau này không cần phải học nữa ."
- Nàng cũng biết là như thế nhưng từ trên xuống dưới từng dây thần kinh của nàng đều không có sức đứng dậy nữa chứ đừng nói tới việc đi lại .
" Thôi , ta quyết định rồi , nói với quan tư tế ta hôm nay có việc bận nên xin nghỉ một ngày , ngày mai ta sẽ nghiêm túc học há . "
" Hả như... như vậy đâu có được , công nương chỉ còn hai ngày nữa thôi là ngày cử hành hôn lễ rồi đó ạ ."
" Chính vì như vậy nên hôm nay ta phải nghỉ , ta muốn đi gặp bà cụ lúc trước đã cho ta ở nhờ nhà , lần này ta trở thành hoàng phi đáng lý phải trả ân bà ấy mới đúng ."
" Nhưng không phải tháng nào người cũng gửi tiền về cho bà ấy sao ? nếu như muốn trả ơn thì kêu chúng nô tỳ đi là được ."
" Không , ơn cứu mạng cao hơn trời , ta phải đích thân đi nói một lời cảm ơn bà ấy ,hơn nữa còn phải mời bà ấy đi dự lễ cưới của ta nữa , Qaey ngươi chuẩn bị một số lễ vật chúng ta xuất cung ."
" Vâng ."
- Sau khi chuẩn bị xong những lễ vật cần thiết , nàng và 3 tỳ nữ thân cận cùng nhau xuất cung , đi ra được nữa đường thì nghe có tiếng rao .
" Bán nô lệ đây , 1000 Ure* một tên , mua đi ... mua đi ."
- Không ngờ lại có người bán nô lệ ở giữa đường phố , trước kia nàng đọc trong sách nói rằng người Ai Cập cổ đại thường buôn người ở chợ đen , không ngờ lại có người bán được ngoài ánh sáng thế này . Nghĩ đi nghĩ lại chắc là có chỗ dựa , nàng vốn cũng không quan tâm lắm nhưng lại bị ánh mắt khẽ buồn bã của 3 tỳ nữ của nàng làm cho quan tâm , đúng rồi họ trước kia cũng từng là nô lệ cho nên rất kỵ nhìn thấy những cảnh này , nhìn thấy ông người buôn đó dùng roi đánh cô gái nô lệ thì nàng không thể không quản nữa rồi , bước tới chỗ của lão ta nắm chặt tay của lão ta.
" Ông chủ 7 người nô lệ này ta mua hết , ông không cần làm khó bọn họ nữa ."
- Lão ta nhìn thấy dáng vẻ thanh cao của nàng lại mặc y phục quyền quý cho nên lập tức đổi giọng nịnh hót .
" Vị tiểu thư này , ở đây ta có 7 tên nô lệ , mỗi tên ta chỉ lấy có 1000 ure thôi , vậy tổng cộng là 7000 cô có điều gì không vừa lòng không ạ ."
" Không , cứ tính như vậy được rồi , Reave đưa cho ông ta 10000 ure , ông chủ không thối lại tiền đâu , vậy giờ ta dẫn người đi được rồi chứ ? "
" Vâng , cô có thể dẫn đi rồi không thành vấn đề ."
- Hắn vui vẻ cầm số tiền của nàng đưa , nhưng nhìn thấy cách nàng đối đãi với bọn họ thì lập tức quát lên .
" Người đâu có người muốn giải cứu nô lệ , mau gọi quân lính tới đây bắt ả ta lại . "
Chú Thích : Ure = một loại đơn vị tiền tệ của Ai Cập trong truyện.
●●●●●Hết Chương 19●●●●●