Kẻ địch không biết rõ
Ba người chờ đến có chút sốt ruột, lúc thấy Penn bưng khay trà tiến vào, nhịn không được mở to mắt, lộ vẻ đặc biệt shock mạnh.
Dưới ánh mắt kinh ngạc của họ, Penn rót hồng trà ấm nóng cho ba người, sau đó đi đến bên cửa sổ, tựa vào bệ cửa nhìn ba vị khách bất thường này. Nói thật, từ sau khi chia tay, họ đều cố gắng tránh gặp mặt, nên hôm nay họ tụ tập xuất hiện, thật đúng là một chuyện kỳ quái. Chẳng lẽ là vì bạn mới của mình? Penn lập tức phủ định suy đoán này, y còn chưa tự kỷ đến độ cho rằng ngoại trừ căm hận, họ vẫn còn lưu lại tình cảm gì khác với y.
Ba người đưa mắt nhìn nhau, Claudia quay đầu nhìn Penn hừ một tiếng.
“ Cảm ơn tiếp đãi, chúng tôi cũng không phải đến nói chuyện phiếm.”
“ Cho nên?”
Penn mở miệng có chút lãnh đạm, không biết tại sao, đối với những người từng đại diện cho quá khứ của mình, tâm tình y phảng phất như cũng về khi đó, không kiềm được dần trở nên lãnh khốc.
“ Có phải anh làm không?” Câu hỏi bất chợt của Bernie làm Penn nhíu mày.
“ Làm cái gì?”
“ Lúc này còn giả ngốc?”
Penn hỏi lại làm Claudia tức giận, cô vươn tay từ trong túi tay áo lấy một tấm thiệp ra quăng lên bàn, lực lớn đến mức làm cái ly cũng phát ra tiếng vang run run va chạm.
Penn tiến lên phía trước cầm lấy tấm thiệp, sắc mặt có chút biến hóa. Trên tấm thiệp dùng kiểu chữ màu đỏ viết một hàng… Kẻ chết kế tiếp chính là ngươi. Phía sau còn ấn một con dấu y quá mức quen thuộc, một con mắt bị rắn quấn quanh.
Penn vươn tay sờ sờ hình vẽ, nâng lên trước mũi ngửi ngửi, mùi vị đặc biệt hơi cay đắng làm mày y càng cau chặt. Dấu hiệu này là gia huy đặc trưng duy nhất của y thời Trung cổ, dùng nhựa độc của hoa anh túc cùng kim sa trộn lẫn làm thành bức họa sau phong thư. Nếu không phải bây giờ gặp lại, y cơ hồ cũng muốn quên cái thứ cổ xưa này.
“ Cái này không phải ta gửi!”
Penn để phong thư xuống, giọng điệu điềm nhiên của y dường như chọc giận Ned vẫn trầm lặng nãy giờ, ngay lúc Ned toàn thân sát ý đứng lên, lại bị Claudia một tay ngăn trở, không khí trong phòng khách lập tức căng thẳng.
“ Phương pháp chế tác kim sa chỉ có anh biết không phải sao? Nếu không phải anh thì là ai?”
“ Ha ha… Nói thật, qua lâu như vậy ta sớm đã quên làm sao phối chế.”
Penn thấy ánh mắt họ không tin, dường như đã nhận định y là người gửi, y bất giác có chút buồn cười, bất quá y cũng chưa từng làm ra chuyện gì để bọn họ tín nhiệm mình.
“ Nếu ta thật sự muốn xử lý các em, các em thấy ta sẽ mất công viết thư báo trước sao? Đánh lén ngay lúc các em không chút phòng bị không phải nhanh hơn sao?”
Ba người trầm lặng xuống, dường như có chút dao động.
“ Nhưng… Có thể giết chết chúng tôi cũng chỉ có anh!”
Bernie liếc Penn, nói ra nghi hoặc của mình, nhưng từ vẻ mặt của hắn, đương nhiên đã nhận định Penn là người làm chuyện này.
“ Ta không có!” Penn nhún nhún vai.
“ Hơn nữa chỉ vì một tấm thiệp lại kéo quân hỏi tội, các em cũng thật khoa trương.”
Không người nào đáp lại câu trêu đùa pha chút châm chọc của y, Penn phát hiện sắc mặt họ có chút biến hóa. Qua một lúc lâu, Claudia lại từ trong túi lấy hai tấm thiệp ra, bất quá, hai cái này quả thật là màu đỏ sậm.
Cô đưa cho Penn nói. “ Kathy chết, Cleo mất tích.” Trong giọng điệu nhẹ nhàng của cô dường như còn mang nghi vấn.
Penn nghe thế vội vàng cúi đầu nhìn lại hai cái tên, trên tấm thiệp như màu máu viết “Vĩnh viễn tử vong!”, so với tấm thiệp cảnh cáo lấy ra đầu tiên, câu bên trên rõ ràng chính là ám chỉ quá khứ!
“ Kathy chết?”
“ Uhm.”
Sau khi được hai người còn lại gật đầu đồng ý, Claudia nói ra chuyện phát sinh sau khi nhận được tấm thiệp này, cô rất rõ ràng ý nghĩa đại diện của tấm thiệp trong quá khứ. Thiệp màu đen chỉ có thể dùng khi địch nhân khiêu chiến. Cô báo cho mấy người còn lại, nhưng chỉ có Kathy cùng Cleo không thấy tin tức, sau khi đến nhà bọn họ, phát hiện dấu vết đánh nhau, Cleo mất tích, mà Kathy… Thì ngã trên sàn nhà hóa thành tro bụi. Hồi tưởng tình huống khi đó, giọng nói Claudia nhịn không được có chút run rẩy. Cô nói họ ngay lúc nhận được thiệp liền lập tức nghĩ tới Penn, sau khi trông thấy tử trạng của Kathy lại càng khẳng định, dù sao ngoại trừ Huyết tổ, cô không thể tưởng được được còn ai có năng lực giết chết bọn họ.
Penn chằm chằm nhìn tấm thiệp, trầm lặng, chuyện này quả thực kỳ hoặc, biết được cách điều chế kim sa mà cho tới y cũng đã quên mất, còn giết chết Vampire cơ hồ không có nhược điểm… Penn cười khổ một cái, khó trách bọn họ lập tức đến kéo binh hỏi tội. Claudia cuối cùng chằm chằm nhìn Penn nghiêm túc hỏi một câu phải y không, nếu phải, họ hôm nay liền cùng y triệt để kết thúc.
Penn nhìn vẻ mặt tràn ngập phẫn nộ cùng thù hận của họ, nghiêm mặt lặp lại không phải mình làm. Lúc này, Ralph đứng ở cửa phòng khách đi tới, cầm lấy một tấm thiệp lật xem một cái, nói ra lời nói làm mọi người kinh ngạc.
“ Tấm thiệp này không phải thứ thuộc về nhân gian giới.”
Ba Vampire biểu tình nghiêm túc đồng thời nhìn Ralph, vẻ mặt dường như muốn nói người này phát điên.
“ Sao lại thế?” Biết thân phận Ralph, Penn tò mò hỏi.
Ralph giơ tấm thiệp lên quan sát một chút, sau đó nghiêm túc nhìn Penn.
“ Tuy rất nhạt, nhưng đương nhiên còn lưu lại mùi tử thần giới.”
Danh từ đột ngột thoát ra làm ba người đang ngồi cảnh giác lên, họ cho rằng đây là màn kịch Penn tự đạo tự diễn để dời đi lực chú ý của họ. Penn suy nghĩ một chút, nói một vài chuyện mấu chốt cho họ, còn nói với họ mục đích hợp tác của Tử thần cùng Hunter.
“….. Ngay cả Tử thần cũng xuất động?”
Claudia dựa trên sô pha, cô cũng không hoàn toàn tin tưởng lời của Penn và Ralph, nhưng cái này cũng có thể giải thích không ít sự việc. Thời gian chiến đấu giằng co giữa Hunter cùng Huyết tộc đã rất lâu, nhưng gần đây, tầng dưới chót, thậm chí Vampire cao cấp liền nhanh chóng biến mất, nhưng cô cũng không để ý, dù sao đó là một thế giới cá lớn nuốt cá bé, Vampire cũng không ngoại lệ. Nếu thế giới Vampire có kim tự tháp, như vậy những người do Penn trực tiếp biến thành Vampire như họ là tầng thứ hai, số lượng không nhiều lắm, nhưng chỉ có Huyết tổ mới có thể giết chết họ. Mà bây giờ, hai người cô biết đã gặp phải bất trắc… Cô thở một tiếng, nếu có Tử thần hỗ trợ, tốc độ giết lên đỉnh nhanh như vậy dường như cũng không khiến người ta bất ngờ.
“ Ta không biết Hunter có năng lực này.”
Claudia dao động, Ned thì vẫn ôm quan điểm Penn là hung thủ, dù sao cũng không thể nói quá nhiều.
“ Ta cũng không nghĩ vậy!”
Penn gật đầu, vậy chỉ có một khả năng, chính là xuất hiện kẻ địch họ không ngờ tới. Penn cùng Ralph liếc nhau, tấm thiệp đến từ tử thần giới dường như làm chuyện này trở nên càng thêm phức tạp.
Họ đều trầm tư, không nói gì nữa. Cho đến chiều, lúc đồng hồ để bàn gõ vang, Ned có phần thiếu kiên nhẫn đứng lên, chuẩn bị rời khỏi.
“ Nếu thật là ngươi làm, ta tuyệt đối không để ngươi yên.”
Ned bỏ lại lời cay độc rồi đội nón rời đi, Claudia cùng Bernie đều hiểu dây dưa nữa cũng vô dụng, liền đứng dậy theo ra ngoài.
“ Các em đều tự bảo trọng, có chuyện gì lập tức báo cho ta biết.”
Penn dặn dò một câu, lại thu được ánh mắt bất ngờ được của hai người, tựa như đang nói không tưởng tượng được lại nghe thấy lời nói tựa như quan tâm từ trong miệng Penn.
Chờ bọn họ rời khỏi, Penn trầm lặng không nói ngồi trên sô pha, chằm chằm nhìn tấm thiệp. Trong khoảng thời gian này lại xảy ra nhiều chuyện như vậy, làm y cảm thấy mỏi mệt không lý do.
Ralph ngồi bên cạnh vỗ vỗ y như đang an ủi. Động tác đơn giản này làm Penn ôm lấy bả vai Ralph, hồi tưởng ánh mắt kinh ngạc lúc bọn Claudia rời khỏi, nhịn không được thở dài, người thì sẽ thay đổi, y cảm thấy không biết bắt đầu từ khi nào mình lại thay đổi, nhưng ấn tượng của bọn Claudia với mình, e rằng còn lưu lại ở quá khứ.
“ Ralph, cửa vào vẫn đóng chặt sao?” Penn hỏi.
Ralph vươn tay vẽ một vòng trong không trung, cửa vào trống rỗng xuất hiện, vẫn nhỏ như trứng chim. Penn thở dài, dựa theo điều y nghe ban nãy, Tử thần cùng các Hunter đã bắt đầu hành động, mà cái kiểu phá hỏng cửa vào này rõ ràng là gạt Ralph ra ngoài, y liếc Ralph, nhưng đối phương dường như không có phản ứng gì.
Penn cầm lấy tấm thiệp cẩn thận quan sát, kẻ địch phía sau nó là muốn dùng tấm thiệp này châm ngòi ly gián, làm bọn họ tự giết lẫn nhau?
“ Tử thần có năng lực trở lại quá khứ hay không?”
Sau khi suy nghĩ, Ralph lắc đầu, nói hắn không biết. Penn ném tấm thiệp lên bàn, có chút bực bội ôm lấy Ralph cọ cọ, tại sao không thể để y an nhàn hưởng thụ tuần trăng mật một chút? Lúc này, từ bên vành tai y truyền đến câu hỏi của Ralph.
“Họ hình như rất hận anh?”
“ Rất rõ thì phải.”
“ Tại sao?”
“ Ai…. Đều là chuyện cũ năm xưa.” Với truy vấn của Ralph, Penn chỉ có thể qua loa cho qua chuyện.
“… Anh biến họ thành Vampire rồi lại vứt bỏ họ?”
Câu tổng kết trúng tim đen y làm Penn nhịn không được kinh hãi, y ngẩng đầu nhìn Ralph, hắn không chút biểu tình, con ngươi lam lộ ra ánh sáng lạnh lùng như về lại lần đầu họ gặp mặt. Lời giải thích của Penn lập tức nghẹn giữa cổ họng, tia sáng không tín nhiệm ngẫu nhiên chụp tới từ trong mắt Ralph làm tim y càng co lại.
“…. Anh không có cách nào giải thích chuyện quá khứ, nhưng tình yêu của anh đối với em là ngàn vạn lần chân thật. Xin đừng hoài nghi!”
Penn bắt lấy tay Ralph, hôn đầu ngón tay hắn một cái. Ralph trầm lặng một chút, rút tay ra, đứng lên ngay lúc Penn muốn kéo hắn lại, che giấu biểu tình nổi lên của mình.
“ Ralph, xin hãy tin tưởng anh.”
“… Bọn Edy trở về.”
Thấp giọng nói xong, Ralph liền đi đến trước cửa, quả nhiên ngoài cửa truyền đến tiếng cười vui vẻ của Bastet. Bóng dáng tản ra ý cự tuyệt bảo Penn không được theo sau biến mất ngoài cửa. Sự việc bất ngờ xảy ra làm Penn cúi mặt ôm đầu, miệng bất giác có chút chua xót, y nhìn dấu hiệu con mắt bị mấy con rắn uốn éo quỷ dị quấn lấy trước mặt, thở một hơi thật dài.