“Nếu như không phải Thanh biết được Đoan Mộc gia sẽ tạo phản. Hắn như thế nào lại có thể đúng lúc như vậy mà đem A Nô đưa vào trong thiên lao? Nếu là Thanh thích ngươi, làm sao có thể để cho ngươi chịu vất vả trong lao ngục? Nếu như là xuất hiện một người khác Thanh có thể chạm vào mà không bị mẫn cảm, ngươi nghĩ Thanh còn có thể cùng ngươi ở chung một chỗ sao?”
Tô Tiểu Tiểu nói: “Trân phi, ta không biết ngươi nói như vậy đến tột cùng là có ý tứ gì? Ta chỉ biết Thanh nhất định sẽ tới cứu ta, mặc kệ hắn có ý đồ gì, chỉ cần là hắn yêu thích ta, tất cả những chuyện khác không là gì cả.”
Dừng một chút, Tô Tiểu Tiểu khóe môi nhẹ cười.
“Thanh thích ta, chú ý tới ta, chính ta cũng rất rõ ràng, nguyên nhân chủ yếu là bởi vì Thanh có thể động vào ta, hắn đối với ta không bị mẫn cảm, đây cũng là vận may của ta. Mặc kệ sau này có hay không xuất hiện một cô nương giống ta, ta cũng vô oán vô hối. Nam nhân của ta, ta tự nhiên sẽ tự mình giữ lấy.”
Thần sắc bình thản của Trân phi có chút vỡ vụn.
Nàng bỗng nhiên thực xem thường nở nụ cười, “Đoan Mộc Lang Hoàn, ngươi nghĩ Thanh sẽ cùng với đệ đệ mà hắn chán ghét chung nhau một nữ nhân sao? Ngươi nghĩ rằng Thanh sẽ thích nữ nhân từng thuộc về đệ đệ của mình sao?”
Tô Tiểu Tiểu bình tĩnh nói: “Điểm này, ngươi phải tự mình hỏi Thanh. Có thể hay không cũng là chuyện của hắn, có thích hay không cũng là chuyện của hắn, đây là chuyện giữa hai người bọn ta, không liên quan đến ngươi, ngươi không có tư cách quản.”
Đoan Mộc Lang Hoàn là nữ nhân của Thượng Quan Mặc…
Mà Tô Tiểu Tiểu nàng sẽ chỉ là nữ nhân của Thượng Quan Thanh.
Lại nói.
Nàng hiện giờ vẫn còn trong sạch, cùng với Thanh chưa từng chạm qua nữ nhân…
Hai người đều là cùng một điểm xuất phát.
Trân phi vừa nghe, sắc mặt nháy mắt tái nhợt, giống như bị người ta đâm ột cái.
Nàng oán hận nói: “Ngươi là Hoàng hậu, hắn là vương gia, các ngươi nhất định là không thể ở cùng nhau.”
Tô Tiểu Tiểu nhún vai.
“Ta rất nhanh sẽ không còn là Hoàng hậu. Thái hậu cũng đã định giết chết ta. Chờ sau khi ta chết, ta sẽ có thể cùng Thanh ở chung một chỗ.”
Hàm ý trong câu nói này, Trân phi tự nhiên là không hiểu được.
Ý tứ của Tô Tiểu Tiểu là, chờ Đoan Mộc Lang Hoàn chết đi, nàng sẽ chỉ là Tô Tiểu Tiểu.
Nàng có thể vứt bỏ hết thảy mọi gông xiềng, không kiêng nể gì mà cùng với Thanh ở chung một chỗ.