“Gặp cha mẹ trong cung, làm sao có cảm giác như khi gặp cha mẹ ở nhà đây? Nếu có thể trở về nhà thật là tốt biết bao nha. Như vậy, bổn cung cũng sẽ không phải mặt ủ mày ê.” Tô Tiểu Tiểu tiếp tục thở dài: “Nghĩ lại, đã thật lâu ta chưa từng về nhà. Cũng không biết trong nhà có thay đổi gì không?” Tố Vân cùng Ế Vân vừa nghe, cũng không khỏi hoài niệm Đoan Mộc phủ. Không biết qua bao lâu, Tố Vân bỗng nhiên nói: “Nương nương, ngài có thể đi thỉnh cầu Thái hậu nương nương, chỉ cần Thái hậu nương nương ân chuẩn, nương nương ngài là có thể trở về nhà thăm viếng.” Tô Tiểu Tiểu vừa nghe, ánh mắt đều phát sáng lên. Thì ra chỉ cần Thái hậu ân chuẩn, là có thể quang minh chính đại quay về Đoan Mộc phủ. Nếu nàng đến hỏi Thái hậu, Thái hậu nhất định sẽ đáp ứng. Nàng đã sớm ước gì nàng có thể rời khỏi hoàng cung, rời khỏi hoàng đế đâu. Cho nên, Thái hậu nhất định sẽ đáp ứng
Lại còn sẽ đáp ứng thật sự sảng khoái. Vì thế, tâm động không bằng hành động. (suy nghĩ không bằng hành động) Tô Tiểu Tiểu lập tức hướng Từ Ninh cung chạy đi. Sau khi nàng bước chân vào Từ Ninh cung, thấy Thái hậu đang chơi đùa với một con vẹt
Con vẹt kia có bộ dạng thập phần đáng yêu. Tô Tiểu Tiểu tiến lên hành lễ, Thái hậu liền thản nhiên hỏi han: “Sao Hoàng hậu lại tới đây?” Tô Tiểu Tiểu khách sáo một phen, sau đó liền trực tiếp tiến vào chủ đề. “Mẫu hậu, nô tì từ sau khi bị bệnh, bắt đầu nhớ nhà. Cho nên đặc biệt tiến đến, mong mẫu hậu có thể phê chuẩn nô tì về nhà.” Thái hậu vừa nghe, cũng là không có ý kiến gì. “Cũng đúng. Hoàng hậu ngươi tựa hồ cũng rất lâu chưa từng về Đoan Mộc phủ, cũng nên là thời điểm trở về thăm cha nương của ngươi. Ai gia cho phép.” Tô Tiểu Tiểu nghe xong, vội vàng nói tạ ơn. Sau khi ra khỏi Từ Ninh cung, Tô Tiểu Tiểu cao hứng đến nỗi muốn hoa chân múa tay. Chỉ cần xuất cung, nàng còn sợ nàng không thể đi đến tiệm cầm đồ hỏi tin tức của A Bạch sao?