Cả đêm Yến Bạch Thu miệng bị băng dán phong bế, người nhà họ Yến không nhìn thấy bởi vì là ẩn hình, nhưng bản thân Yến Bạch Thu lại cảm nhận được.
Còn tốt đây là buổi tối, ngủ một giấc liền qua, nếu là ban ngày tới giờ cơm, bụng lại đói, không thể ăn cơm đó chính là tra tấn a.
Đêm nay liền như vậy qua đi, thời điểm ăn cơm buổi sáng, Yến Bạch Thu sờ sờ môi, phát hiện băng dán vô hình kia mà hệ thống cấp phạt đã không tồn tại, trong lòng âm thầm thở phào.
Ăn xong cơm sáng, cả nhà tập thể xuất môn, mang theo đồ phối ăn lẩu cay, nồi nấu nước, cùng với lỗ áp tối hôm qua đã làm tốt cùng nhau đi.
Yến Bạch Thu thường thường cùng người nhà nói chuyện, sự tập trung vẫn chủ yếu ở trong đầu nói chuyện với hệ thống.
"Hiện tại muốn bắt đầu nghiệm thu kết quả sao?" Nội tâm Yến Bạch Thu có điểm kích động.
Tới nơi này bất tri bất giác đã qua một tháng, đối với bất an thấp thỏm lúc trước hiện tại đã thích ứng, tâm thái phập phồng cũng dần vững vàng.
Kỳ thật mỗi lần rèn luyện xong, hệ thống ngày hôm sau đều sẽ cân cho cậu biết cọc giá trị, trong lòng cậu cũng hiểu rõ, nhưng mỗi ngày cùng mỗi tháng số lượng tích lũy kia khẳng định không giống nhau.
"Đúng vậy, hệ thống đang bắt đầu tiến hành rà quét toàn thân kí chủ."
Ký chủ: Yến Bạch Thu
Thân cao:
Thể trọng: 121,03kg/156,49kg
Ba vòng: vòng ngực, vòng bụng và vòng mông.
Trình độ mập mạp: Siêu cấp mập mạp aaaa.
Một tháng qua, ký chủ giảm được 35,46kg, ba vòng rõ ràng đều giảm bớt, cơ bản đạt tới số liệu hệ thống yêu cầu. Đây mới là giai đoạn bắt đầu, giảm béo tương đối rõ ràng, đến hậu kỳ liền có trở ngại. Hy vọng ký chủ bền bỉ, không ngừng cố gắng, chớ lấy làm tự hào, kiêu ngạo, tự mãn.
Yến Bạch Thu yên lặng gật đầu, biểu thị quyết tâm.
"Ta sẽ kiên trì." Có thể có một hệ thống như vậy, Yến Bạch Thu cảm giác không có gì so với cái này càng may mắn hơn.
"Hảo, đối với biểu hiện tốt đẹp của kí chủ, hệ thống sẽ cho khen thưởng tương ứng."
"Là cái gì?" Mỗi cuối tuần đều có viên đan dược để chữa trị, Yến Bạch Thu đều phá lệ quý trọng, những thứ đó đều là thứ có tiền cũng không mua được a.
"Kim đan hoàn mỹ bạch, bởi vì kí chủ biểu hiện vô cùng tốt, hệ thống thưởng ba viên." Ba viên mỹ bạch hoàn, cùng giống với đậu phộng, trắng trắng, có mùi giống như chocolate, rất thơm.
"Cái gọi là một trắng che trăm xấu, cùng viên kim hoàn trước giống nhau, nhưng công dụng khác nhau. Nếu kim hoàn kia giúp da vô cùng mịn màng, no đủ hồng nhuận, đồng dạng đẹp không sao tả siết, có một phen tư sắc khác thì kim bạch hoàn này có thể cho kí chủ làn da trắng nõn, có ánh sáng, sẽ không vì giảm béo quá độ mà trở nên ám trầm khô vàng, thậm chí có sắc tố đen lắng đọng lại hình thành những lấm tấm khó coi. Chỗ tốt nhất của mỹ bạch hoàn là không có tác dụng phụ, nhanh thấy hiệu quả sau khi sử dụng."
Yến Bạch Thu nghe mà trong lòng ngo ngoe, rục rịch a, loại thuốc tốt này, nếu như đời trước cậu có, cậu cũng không cần mang một khuôn mặt âm dương xấu xí, bất quá bây giờ hắn có cậu đã cảm thấy đủ.
Ba viên mỹ bạch hoàn, Yến Bạch Thu toàn bộ nhét vào miệng, nhấm nuốt vài cái phát hiện giống như đậu đường, hương thơm ngào ngạt, ăn xong cũng không có cảm giác gì đặc biệt..
"Cảm ơn ngươi hệ thống." Yến Bạch Thu cảm kích nói.
Hệ thống:" Không cần khách khí, đây là ngươi nên được."
Hoàn thành nhiệm vụ hệ thống cấp, giảm đi mỡ thịt dư thừa, dáng người cũng thon thả hơn so với ban đầu, làn da cũng bạch bạch nộn nộn, hệ thống còn khen thưởng phi thường không tồi, sáng sớm nay tâm tình Yến Bạch Thu thật tốt.
Đoạn đường đi thị trấn có chút xa, người nhà họ Yến trò chuyện cùng nhau, nói tới nói lui liền nói về giá cả của Lỗ Áp.
Một con vịt giá phí tổn là sáu- bảy đồng, giống với quán cơm làm tốt cũng hai lượng bạc một con, nướng lên thì có chút quý hơn, hai lượng năm một con. Thái Hoà huyện quý nhất là vịt lá sen, tám lượng bạc một con, cũng là chiêu bài của Túy Hương Lâu. Vịt lá sen của huyện Thái Hoà cực kỳ nổi danh, ăn lên thanh hương ngon miệng, màu mỡ, thịt thập phần tươi ngon. Thịt vịt ăn vào trong miệng còn có mùi lá sen nhàn nhạt, ăn xong cũng không cảm thấy dầu mỡ, dư vị vô cùng ngon được nhiều người thích. Người bản địa huyện Thái Hoà ăn món này không ít, mà người xa nghe danh mà đến cũng vô cùng nhiều.
Nguyên chủ còn sống thời điểm nhà vẫn là địa chủ, trong nhà có tiền nhàn rỗi, thường thường mua một con về nếm thử, hiện tại ngẫm lại, thật là mỹ vị a.
"Vịt lá sen kia tám lượng bạc một con, nhưng lúc ấy người mua cũng thật nhiều, có người một tháng đến mua một lần, chính là vì muốn nếm thử, hazzz, ta hiện tại còn nhớ hương vị kia a." Yến Bạch Sinh nhớ lại.
Luận đàm cái này, Yến Bạch Thu cũng nghĩ tới, xác thật, vịt lá sen kia có danh tiếng, hương rất thanh, Yến Bạch Thu phỏng chừng, một quán Túy Liên Lâu tiền kiếm về bằng vịt lá sen chiếm một phần lớn. Yến Bạch Thu chính mình không được ăn, thân thể này lại có chút ký ức, nguyên thân này cũng là một người tham ăn, đối với vịt lá sen rất ưa thích, cơ hồ lâu lâu mua một con, thịt vịt thật là có mùi hương lá sen, hơn nữa khi ăn xong, hương vị trong miệng phá lên thanh tân, có loại cảm giác thoải mái quạnh quẽ.
Nguyên thân không rõ nhưng Yến Bạch Thư lại rõ, vịt này ở thời điểm chế tác tăng thêm lá bạc hà, mọi người ở đây không nếm ra, Yến Bạch Thu lại rõ ràng.
"Từ gia vịt nướng cũng không tồi a, sáu lượng bạc một con, mỗi con đều thực phì, da giòn, mỗi ngàu người tới mua cũng không ít a, ta cảm thấy Lỗ Áp nhà chúng ta cũng rất đặc sắc, ăn lên cay nóng, còn mang theo một chút vị ngọt." Yến Bạch Tuyết cố gắng lý giải, nguyên lai Yến gia mấy người còn chưa thương thảo cấp giá cho Lỗ Áp đâu.
"Ca, ngươi nói một chút, Lỗ Áp nhà chúng ta bán bao nhiêu tiền một con, tuy rằng không bằng vịt lá sen của Túy Tiên Lâu cùng vịt nướng Từ gia, chính là vịt nhà chúng ta cũng không tồi, vịt này ít nhất bán cũng mấy lượng bạc một con đi."
Yến Bạch Sinh lắc đầu, có chút không tin nói:" Đây chính là khó khăn, Túy Tiên Lâu kia cùng Từ gia đều là nhãn hiệu đã lâu đời, khách hàng cũng đã quen, người mua cũng yên tâm. Nhà của chúng ta tuy rằng không tồi, tuy rất mới mẻ nhưng cũng là sinh ý mới a."
Yến Bạch Thu cũng minh bạch đạo lý này, nghĩ nghĩ liền nói:" Lỗ Áp này làm còn chưa hoàn mỹ, bán cao quá phỏng chừng không có bao nhiêu người mua, chúng ta liền bán giống quán cơm, ba lượng bạc một con, chờ ngày sau hương vị tốt, cửa hàng lớn hơn, sẽ đem giá cả tăng lên."
Yến Bạch Tuyết có điểm thất vọng:" Mới ba lượng bạc a, Túy Tiên Lâu chính là tám lượng bạc."
Yến Bạch Thu cười cười:" Đừng có lòng tham a, Túy Tiên Lâu kia là chủ ở đường phố lớn, hơn nữa nhân gia tửu lâu kia chính là mấy thế hệ, bán đó chính là danh khí, hơn nữa cửa hàng kia lớn, khách nhân mua còn có thể ở tại cửa hàng chậm rãi ăn, còn có người đánh đàn hát tiểu khúc nghe, có ca cơ khiêu vũ, tốt hơn rất nhiều so với nơi này của chúng ta, hơn nữa qua bên kia đều là kẻ có tiền, cũng không để bụng chút tiền ấy."
"Điều này cũng đúng, đi đến đó đều là kẻ có tiền, đều sĩ diện." Liễu Thanh Mai thổn thức không thôi, giống như chỗ ngồi kia, muốn đi ăn cơm cần đến trước giành vị trí, ăn xong còn có thể khoe ra hồi lâu, hâm mộ chết ngươi.
"Không có việc gì, chờ ngày sau chúng ta kiếm tiền, lại mở cửa hàng lớn, có mặt tiền, có phô trương, giá cả cũng theo tới." Yến Bạch Thu đối với các tửu lâu lớn, tạm thời đúng là không có tư tưởng xa như vậy.
Tuy rằng Thái Hoà huyện không phải rất lớn, nhưng đia phương cũng có tàng long ngoạ hổ, cũng có không ít thương nhân giàu có cùng các quan viên ẩn cư.
"Cứ từ từ tới, cơ hội sẽ đến." Yến Bạch Sinh cảm thán, trước đây một tháng còn chưa có cửa hàng đâu.
Trò chuyện này nọ, bất tri bất giác đã đi đến thị trấn.
Cửa hàng hai bên đường phố vừa mới mở cửa khai trương, Yến gia đi cũng không phải rất sớm, cũng không phải đã khuya, mở cửa, mang đồ vật đều dọn đi vào, quét tước vệ sinh, bởi vì đồ ăn lão bản lái buôn còn chưa có đưa tới, người nhà họ Yến đành ngồi ngốc trong chốc lát.
Chờ đồ ăn lái buôn đưa tới, kiểm kê xong, rửa sạch sẽ, xuyến hảo, cùng thường khách hay lui tới giống nhau, đã có không ít khách nhân tới ăn lẩu cay. Bởi vì yêu cầu rửa sạch đồ ăn ít đi, cho nên cửa hàng cũng mở cửa sớm hơn, Liễu Thanh Mai đi ra bên ngoài cửa hàng nhìn nhìn, quả nhiên người tới xếp hàng không có nhiều như mấy ngày trước, trong lòng không khỏi thở dài.
Khách nhân là bị hấp dẫn đi rồi, muốn kéo lại trở về, cũng không thể trong chốc lát là có thể kéo lại được.
Minh bạch đạo lý này, Liễu Thanh Mai cũng không còn rối rắm. Nhi tử có thể nghĩ thông, nàng cũng có thể nghĩ thông.
Mỗi khách nhân tới đều muốn nhấm nháp ngư hoàn, cho nên Yến Bạch Thu liền đem số lượng ngư hoàn quy số lượng, mỗi người nhiều nhất chỉ có thế lấy hai xuyến, như vậy, tất cả thực khách đều có thể ăn được ngư hoàn. Trong nhà ăn Yến Bạch Thu, đại bộ phận là một ít lão khách hàng (khách quen), biết hương vị nhà mình, đều đặc biệt thật sự mỗi ngày đến đây ăn, mang theo người trong nhà, thê tử cùng hài tử, nhìn thấy Yến Bạch Thu thi thoảng còn nói vài câu. Giống như đồ phối thái ăn lẩu cay mỗi ngày nhìn và lựa chọn đã quá rõ ràng, hôm nay lại nhìn thấy một bên thớt bày biện Lỗ Áp màu đỏ sậm, thực khách có chút tò mò.
"Tiểu lão bản, vịt này là nhà ngươi làm ra hôm nay?" Hôm qua còn chưa có thấy đâu. Bất quá màu sắc vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy, bởi vì lỗ áp lạnh, hương vị không có bay đến. Nhưng tiểu lão bản làm đồ ăn vặt ngon, mặc kệ thế nào, hương vị đều không tồi.
Hắn mang theo thê tử và hai đứa nhỏ, nhìn tiểu hài tử ánh mắt trông mong nhìn lỗ áp kia, đôi mắt đều thẳng tắp, rốt cuộc nhìn không tới đồ ăn vặt khác.
_________