Hoán Kiểm Trọng Sinh

Chương 734: Tương lai của Đằng Phi (3)




"Phương thiếu gia, chúng ta nên làm gì bây giờ?" Bạch An Viễn quay đầu lại hỏi :" Gia tộc Morgan lần này tấn công, chúng ta cần phải ứng phó tốt, nếu không thì chúng ta sẽ khó mà thành công được..."

"Như vậy đi, tôi giúp ông liên hệ với Bạch Nguyệt Thiên của tập đoàn Hùng Long, chuyện này hai người thương lượng với nhau..." Chống lại gia tộc Morgan, chỉ có thể dựa vào gia tộc thủ hộ ngang tài ngang sức thôi.

"Tập đoàn Hùng Long?"

Lăn lộn trong giới tài chính lâu như vậy, Bạch An Viễn đương nhiên biết tập đoàn Hùng Long rồi, ông mỉm cười nói : "Phương thiếu gia, nếu biết cậu có thể liên hệ với tập đoàn Hùng Long, tôi đã không làm phiền cậu...."

Tập đoàn Hùng Long là thần thoại tại châu Âu, tuy rằng nó không như gia tộc Morgan, nhưng mọi người trong giới tài chính đều biết rằng tập đoàn Hùng Long không hề thua kém gì gia tộc Morgan.

Thời gian không đợi người, Phương Hạo Vân quyết định gọi điện ngay cho Bạch Nguyệt Thiên.

Vừa nối được điện thoại, thì Bạch Nguyệt Thiên liền nói ngay : "Tôn giả, tôi vừa tính liên hệ với cậu... Chuyện của tập đoàn Đằng Phi tôi đã biết, tôi cũng đã thu xếp rồi... cậu còn yêu cầu cụ thể nào không?"

"Không có yêu cầu, tôi chỉ giới thiệu về trợ thủ tài chính của tôi cho anh thôi, chuyện này hai người thương lượng với nhau đi..." Phương Hạo Vân nói xong liền giao điện thoại cho Bạch An Viễn.

Bạch An Viễn vội vàng cầm lấy điện thoại, nói vài câu với Bạch Nguyệt Thiên, sau đó giao điện thoại lại nói : "Phương thiếu gia, tôi đi về văn phòng đây, tôi đã hẹn với Bạch tổng rồi, bây giờ sẽ thương lượng kế hoạch cụ thể, cậu làm việc của mình tiếp đi..."

Nói xong, Bạch An Viễn liền quay người lại đi.

Phương Hạo Vân dặn dò : "Nếu có chuyện gì gấp, nhớ phải báo cho tôi biết..."

"Ừ, tôi biết rồi!" Bạch An Viễn vừa đi vừa nói.

Phương Hạo Vân vội vã trở vào phòng, nhưng nhìn thấy Phương Tuyết Di đã mặc đồ vào rồi, và đang ngồi trên ghế ông chủ của hắn, đang ngồi nghịch máy tính, thấy hắn vào liền cười hì hì nói : "Hạo Vân, máy tính của em không tồi, mai mốt mua cho chị một bộ với..." Bây giờ Phương Tuyết Di đã khôi phục lại phong phạm của nữ cường nhân, giọng nói cũng trở nên mạnh mẽ lại, hoàn toàn khác so với lúc ở trong phòng nghỉ.

Phương Hạo Vân biết, hôm nay đã không được nữa rồi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.

Có đôi khi, đời chính là thế đó, cơ hội đi rồi thì mất thôi, bỏ lỡ chính là bỏ lỡ.

"Chị, xin lỗi!" Phương Hạo Vân nói.

"Hạo Vân, em nói gì vậy, em đâu có làm gì có lỗi với chị đâu..." Phương Tuyết Di hé miệng nở một nụ cười ấm áp, nói : "Hạo Vân, xảy ra chuyện gì vậy, chị có thể giúp gì cho em không?" Hiển nhiên là Phương Tuyết Di đang cố ý đổi đề tài khác, không muốn nhắc đến chuyện trước đó nữa.

Phương Hạo Vân đi qua, hai tay đặt lên bàn, con mắt nhìn chằm chằm Phương Tuyết Di, nói : "Chị, chị giận em sao?"

"Không cần nói nữa..."

Phương Tuyết Di chặn lời Phương Hạo Vân lại, nghiêm túc nói : "Hạo Vân, chị và em đều cần phải bình tĩnh lại một chút, xúc động là ma quỷ... Hôm nay được rồi... Thật sự, chưa bao giờ chị cảm thấy vui như vậy cả..."

Dừng lại một chút, Phương Hạo Vân nói :"Em đưa chị về..."

"Ừ!"

Phương Tuyết Di gật đầu, đứng dậy khỏi ghế, nói :"Chúng ta đi thôi"

Cả hai người dường như đang lảng tránh vụ việc hồi nãy cả.

Phương Hạo Vân tự mình lái xe, vẫn là chiếc Lamborghini của hắn, tiếng động cơ gầm rú khiến cho tim của Phương Tuyết Di đập dồn dập hơn, bộ ngực sung mãn không ngừng phập phồng.

Dọc đường đi, Phương Tuyết Di cắn chặt môi, thỉnh thoảng lén nhìn Phương Hạo Vân, nhưng lại không nói gì.

Phương Hạo Vân cũng nhìn trộm Phương Tuyết Di, mấy lần muốn mở miệng, nhưng đến cuối cùng cũng chẳng nói gì, cũng may là có mở nhạc để che lấp sự xấu hổ trong xe rồi đấy.

"Chị Tuyết Di, em không vào đâu..."

Xe dừng lại tại biệt thự Phương gia, Phương Hạo Vân không tính đi vào, mà Phương Tuyết Di cũng không cưỡng cầu, tự mình xuống xe đi vào trong.

Trác Nhã bước ra đón : "Hạo Vân đâu, sao chỉ có một mình con vậy... Hai đứa nói chuyện gì mà nhanh thế..."

"Không có gì!" Phương Tuyết Di dường như không thích ánh mắt lo sầu của Trác Nhã, tùy ý trả lời một tiếng, rồi xoay người bước đi.

"Tuyết Di..." Trác Nhã hô lên một tiếng, nhưng Phương Tuyết Di vẫn không dừng chân lại.

Nhìn con gái đi, Trác Nhã thở dài yếu ớt, sắc mặt trở nên ảm đạm.

Sau khi lái xe trở về công ty, Phương Hạo Vân gọi điện thông báo cho Trần Thiên Huy, Kim Gia, Kim Phi, Bạch Quý, Trần Thiên Huy, Rosand, Hà Thanh đến dự họp.

Phương Hạo Vân tính tiết lộ khốn cảnh của Đằng Phi trong cuộc họp này.

Nói cách khác, Phương Hạo Vân muốn cho bọn họ biết sớm một chút.

Càng không ngừng lên cao, dã tâm của Phương Hạo Vân càng lúc càng lớn. Theo kế hoạch của hắn, Đằng Phi sau này ít nhất cũng phải phát triển đến quy mô của Hùng Long bây giờ.

Mà đám người Trần Thiên Huy, Kim Gia, Kim Phi, Bạch Quý, Vương Thế Phi, Rosand, Hà Thanh đều là những nồng cốt trong Đằng Phi, nếu Đằng Phi xảy ra chuyện, thì bọn họ cũng phải biết rõ ràng.

Sau khi nhận được điện thoại, cả đám người không ai dám chậm trễ, vội vàng chạy lại đây.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv