Hoán Kiểm Trọng Sinh

Chương 302: Ba việc của Kim Phi




"hạo vân, sau này em có thể giữ hình tượng một chút được không? Lỡ như có người nhìn thấy lại tưởng em là công tử mặt trắng được phú bà bao dưỡng đấy. Em đừng quên trong tập đoàn người biết thân phận thật của em không nhiều đâu. " Phương tuyết di oán giận nói.

Phương hạo vân một trận xấu hổ, bà chị Tuyết Di có sức tưởng tượng vô cùng phong phú, không phải chỉ là đi cùng xe với chị Mỹ Kỳ thôi sao?

"Được rồi, chị có việc muốn nói với em đây, lễ hội từ thiện em phải tham dự không được quên đâu đấy......Đến lúc đó nhớ nhắc chị chụp ảnh cùng Nhu Nhu nh1. " Nói đến đinh tuyết nhu, phương tuyết di nhất thời hai mắt tỏa ánh sáng: "Hạo vân, thật không nhìn ra nha, tiểu tử như em mà cũng có nhiều thủ đoạn quá chứ, ngay cả nữ hoàng Đinh Tuyết Nhu mà cũng phải xem trọng em. Nhưng mà chị cũng nhắc nhở em là em đã có Kỳ rồi, đừng đùa lớn quá sẽ ảnh hưởng hình tượng......"

Phương tuyết di kinh ngạc nói: "Chơi với lửa sẽ bị lửa thiêu. "

Phương hạo vân buồn bực không thôi, nhìn đồng hồ, nói: "Phương tổng, thời gian trôi qua nhanh quá, chẳng lẻ chị muốn ở đây hoài sao? "

"Quên đi, hôm nay ...tạm tha cho em, nhưng mà phải nhớ những lời chị dặn không được xem như gió thoảng qua tai đâu đấy. " Dặn dò một tiếng, phương tuyết di liền vội vã rời đi.

Phương hạo vân đi ra dừng xe cũng không nghĩ đến là sẽ gặp kim phi. Kim phi mặc một bộ trang phục công sở nhẹ nhàng, khoan khoái, rất thanh lịch, nhiều ngày không gặp mặt hình như Kim Phi gầy đi không ít. Hôm nay Kim phi trang điểm nhạt cùng với thân hình mãnh khảnh làm toát lên vẻ cao quý có nét phong tình vạn chủng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - http://thegioitruyen.com

Phương hạo vân âm thầm bật cười, người phụ nữ này hình như đang hồi xuân, càng ngày càng chú trọng trang phục cùng với tăng thêm phươnng diện bảo dưỡng. Khác xa so với lúc trước mới gặp mặt lần đầu.

Không cần hỏi, nàng lại đây nhất định là vì chuyện của mặt thẹo.

Hộp đêm tổng bộ của mặt thẹo nổ thời gian qua đã lâu mà đến hôm kim phi mới đến đây thì chắc chắn là việc không đơn giản.

"Hạo vân không ngờ lại gặp anh ở đây thật là ngẫu nhiên nha " Kim phỉ chủ động cùng phương hạo vân chào hỏi. Kim phi vừa bước đi vừa nói thật toát ra vẻ phong tình vạn chủng, thậm chí trong đôi mắt đều không hề thấy được một tia hận ý.

"Không phải ngẫu nhiên. Quân tử không nói tiếng long nói đi lại đây tìm tôi có chuyện gì? " Phương hạo vân âm thầm nghĩ người trong công ty khi đi làm đều đậu xe ở đây lỡ như có ai nhìn thấy lại đồn đại không tốt cho Phương đại thiếu gia nên bảo kim phi đi qua cái sân nhỏ ở bên kia.

Hai người đi cạnh nhau rất nhanh đã đi vào khoảng sân ở phía bên kia. Phương hạo vân nhìn nhìn cột nước đang phun lên trong hồ một câu cũng không nói, thậm chí không thèm xem Kim Phi một cái.

Kim Phi nghiêng đầu một chút hướng về phía phương hạo vân thản nhiên cười: "Hạo vân, tại sao lại lạnh nhạt với tôi như vậy, dù sao chúng ta cũng có quan hệ vợ chồng mà. Từ xưa có câu một đêm vợ chồng trăm ngày ân tình mà huống hồ chi chúng ta cùng nhau vui vẻ cũng không ít đúng không? "

"Cô rất thích hoài niệm sao? " Phương hạo vân rốt cục nói chuyện. Hắn quay đầu lại, nhàn nhạt nói: "Hôm nay ăn mặc trang phục xinh đẹp là vì tôi sao? Hình như cô nổi hứng lên rồi phải không " (Vô sỉ đại thiếu gia)

"Vậy anh không muốn sao " Kim phi cố ý đem thân thể tới gần phương hạo vân, đưa bộ ngực cạ cạ vào tay hắn sau đó tự hỏi tự đáp: "Hạo vân, hôm nay tôi tìm anh là có ba chuyện muốn nói. Thứ nhất tôi chỉ nhắc nhở anh, Tần gia hai vị thiếu gia đều vì đối phó với anh đã liên thủ nhau lại tốt nhất anh nên cẩn thận một chút? "

"Tại sao lại nói cho tôi biết chuyện này, không lẽ cô không cảm thấy có lỗi với anh của cô sao? " Phương hạo vân quay đầu lại, lời nói có vẻ khiêu khích hỏi.

Kim phi cũng không có trả lời phương hạo vân mà là một lần nữa chuyển đề tài khác: "Chuyện thứ hai, tôi muốn hỏi anh là mặt thẹo có phải do anh giết? "

"Cô không đoán được sao?" Phương hạo vân nhẹ giọng nói: "Không phải cô thường nói giác quan thứ 6 của phụ nữ rất chính xác à. Lúc này đây, cô không phán đoán được điều gì sao? "

Kim phi cắn răng nói: "Nếu anh là nam nhân hy vọng anh trả lời câu hỏi của tôi. "

Phương hạo vân khinh thường cười cười: "Chiêu khích tướng của phụ nữ các cô không có tác dụng đối với tôi. Các người toàn tự cho là đúng Nếu cô không phải là nữ giới...... tôi không ngại tự mình động thủ. " Đối với hạng người như Kim phi, phương hạo vân đã sớm nhìn thấu. Loại phụ nữ này tâm lý trả thù rất mạnh. Cũng không phải là chuyện mà người bình thường có thể tưởng tượng được. Mặt thẹo gặp chuyện không may lâu như vậy mà đến hôm nay Kim Phi mới đến đây, không hề nghi vấn. Chính là Kim Phi muốn cho Hạo Vân khinh suất không phòng bị mà sau lưng đâm vào một dao. Đáng tiếc, Kim Phi vẫn chưa hiểu rõ Phương Hạo Vân. Thân là một cao thủ trong giới sát thủ, tâm của Phương Hạo Vân chưa bao giờ buông thả, khinh suất, luôn luôn đề phòng trong mọi tình huống nếu không thì cũng không đáng là một sát thủ hạng bét.

"A a----! "

Kim phi cười nhạt, ánh mắt toát ra mị lực nói: "Hạo vân, anh thật là thích đùa. Tôi thì có âm mưu gì......Nhiều ngày không gặp mặt càng ngày càng thấy anh hài hước hơn đấy. "

"Đừng đánh trống lãng. Mau lấy ra đây" Phương hạo vân xoay chuyển ánh mắt, trong mắt hiện lên một sát khí sắc bén có thể giết người. Ngay lập tức, Kim Phi bỗng dưng run bần bật, từ đáy lòng sanh ra sự sợ hãi mãnh liệt. Kim Phi hô hấp dồn dập cảm giác giống như sắp chết.

"Nhanh ----! " Phương hạo vân nhíu mày trầm giọng quát một tiếng.

Vốn chỉ là một câu rất bình thường nhưng trong tình thế này đối với Kim Phi thật sự là không bình thường.

Kim Phi cảm giác bao nhiêu dũng khí của mình đều theo tiếng quát của Hạo Vânn biến đâu mất tăm, thanh âm có chút run rẩy: "Hạo vân, xin lỗi, tôi sai rồi, tôi không dám nữa......tôi biết tôi đánh không lại anh. "

Phương hạo vân cười lạnh trong lòng ánh mắt sắc bén gằn từng chữ: "Cho tôi mượn một chút xem nào. Cô tưởng qua mặt được tôi sao. Hừ hừ thủ đoạn thật cao thâm muốn ghi âm lời tôi nói làm bằng chứng sao? "

"Không phải chỉ là mượn máy ghi âm thôi sao......" Kim phỉ vẻ mặt cầu xin nói: "Có cần phải tức giận đến như vậy không? "

Phương hạo vân không khách khí lục trong túi Kim Phi móc ra cái máy ghi âm cho vào túi nói: "Lại gần đây một chút tôi nói cô biết. "

Kim phỉ trong lòng vui mừng không thôi thầm nghĩ lần này phải hại chết Phương Hạo Vân. Nàng vội vàng đem thân thể dựa vào tay Hạo Vân ngửa tai lên lắng nghe.

"Kim Phi để tôi nói thật với cô. Mặt thẹo cùng toàn bộ Hỏa Long Bang là do tôi hủy diệt......" Phương Hạo Vân thản nhiên nói với Kim Phi.

Mặc dù Kim Phi đã sớm đoán được là Hạo Vân làm nhưng hiện giờ chính từ miệng Hạo Vân nghe được chân tướng, trong lòng vẫn nhịn không được một chút. Nếu không phải Kim Phi đã chuẩn bị tâm lý chắc chắn trên mặt đã sớm giận dữ vì ý muốn trả thù.

"Tại sao anh lại muốn đuổi tận giết tuyệt? " Kim phi vẻ mặt không hề động nói.

"Rất đơn giản......Hắn đáng chết----

Phương hạo vân từ từ nói: "Kim Phi, Mặt thẹo là nam nhân của cô. Không lẽ cô khônng biết chuyện xấu mấy năm nay hắn đã làm. Trên người hắn mang nhiều tội ác, hắn đáng phải chết. Ta giết hắn, đó là vì dân trừ hại. Lần trước lúc tổng bộ Hỏa Long Bang phát nổ cô không nghe thấy trong nhân dân đồn gì sao? Nói tôi là hiệp sỹ bóng đêm vì dân trừ bạo. "

"Đương nhiên, tôi không phải chúa cứu thế, cũng không phải hiệp sỹ bong đêm, nếu Mặt thẹo không đáng chết thì tôi cũng không rảnh đi giết hắn. Chỉ là hết lần này đến lần khác hắn đều chọc giận tôi. Cho nên hắn mới phải chết đấy......." Nói tới đây, phương hạo vân khinh miệt nói: Cô muốn vì hắn báo thù phải không? "

"Không sai----! " Trên mặt Kim Phi dường như đã hết sợ hãi, Kim Phi lạnh lùng nhìn phương hạo vân, gằn từng câu từng chữ nói: "Sớm muộn rồi cũng có một ngày tôi sẽ báo thù cho Mặt thẹo. "

"Đừng tự cho là nữa......" Phương hạo vân đột nhiên ôm lấy Kim Phi, một tay quàng qua hông, một tay thò xuống chiếc váy công sở, miệng cắn nhẹ lỗ tai của Kim Phi, thấp giọng nói: "Cô đừng tỏ vẻ buồn bực. Đừng tưởng là tôi không biết......Từ sao ngày Mặt thẹo bị tôi đá bể trứng thì cô đối với hắn đã lạnh nhạt rồi......"

Nói tay phương hạo vân tham lam thò vào cửa mình của Kim Phi không ngừng chuyển động.

Một cảm giác tê dại truyền đến đại não Kim phỉ xấu hổ không thôi, khỏi phải nói Phương Hạo Vân đúng là sư phụ trong chuyện câu dẫn, kích thích nữ giới. Kim Phi không thể chống cự rên khẽ lên một tiếng.

Nhìn khuôn mặt hồng hồng của Kim Phi đã động xuân tình, Hạo Vân khinh thường nói: "Ngu xuẩn, cô khiêu chiến với tôi khác nào tìm chết. Đúng là tự cao tự đại, cô tưởng rằng cô giỏi lắm sao? "

Nói xong Hạo Vân từ một khe được cất giấu khéo léo trong quần lót Kim Phi lấy ra một mũi dao nhỏ xíu (chắc dao mổ) quẳng xuống hồ nước.

Kim phỉ trừng mắt hung ác nhìn Hạo Vân: "Làm sao anh biết? "

"Trực giác----! "

Phương hạo vân nhàn nhạt nói: "Tôi đã hiểu rõ con người cô, cho nên tôi đương nhiên biết cô muốn làm gì? Đừng tưởng rằng cô có thể qua mặt tôi. Tốt nhất là nên thành thật một chút. Nếu không cô sẽ hối hận…. "

Ngừng một chút, Phương hạo vân nói tiếp: "Thời gian của tôi rất quý giá. Nói đi, chuyện thứ ba là chuyện gì? "

Âm mưu thất bại, Kim Phi buồn bực trong lòng nhàn nhạt nói: "Chuyện thứ ba là anh phải chúc mừng tôi….Tôi sắp tái hôn. Biết chồng tương lai của tôi là ai không? "Tôi không có hứng thú----! " Phương hạo vân khinh thường nói: "Đây là chuyện của cô, không liên quan gì tới tôi.

"Anh không muốn biết, tôi càng muốn nói cho anh biết. " khuôn mặt Kim phi nghiêm trang toát ra vẻ giảo hoạt , trầm giọng nói: "Chồng tương lai của tôi chính anh cũng quen biết. Chính là Tưởng Đại Phát "

"Tương đại phát? "

Phương hạo vân vốn cũng không ngờ rằng Kim Phi sẽ cưới Tưởng Đại Phát, nhưng bây giờ thì Hạo Vân phải quan tâm. Kim Phi là hạng người gì? Hạo Vân hiểu rõ rang. Cô ta tự mình đến đây nói với Hạo Vân chuyện cô ta tái hôn mà còn là tái hôn với Tưởng Đại Phát. Không nghi ngờ gì nữa chắc chắn là có âm mưu trong đó.

"Đúng vậy, Tưởng Đại Phát chồng trước của Trương Mỹ Kỳ......Hay là anh muốn cướp tất cả phụ nữ của Tưởng Đại Phát......" Kim phỉ nhìn hạo vân có chút giật mình, đắc ý cười nói: "Thế nào? Không muốn chúc phúc cho tôi sao? "

"Chúc phúc cho cô? "

Phương hạo vân khinh thường cười cười: "Nếu cô là hạng người thành thật, thanh đạm tôi chắc chắn sẽ chúc phúc cho cô nhưng cô là hạng người gì tôi là người hiểu rõ nhất. Hừ hừ Tưởng Đại Phát à, cô có chắc sẽ hạnh phúc. "

"Có ý gì? " Kim Phi nhíu mày cảm giác được Tưởng Đại Phát có chuyện giấu cô.

"Nói thật cho cô biết cũng không sao. Quả thật Tưởng Đại Phát là cái hạng bất lực......" Phương hạo vân trào phúng nói: "Xem ra số cô thật khổ luôn gặp phải thái giám, Tưởng Đại Phát với Mặt thẹo so ra còn không bằng nhỉ. "

Kim phi nghe vậy, sắc mặt hơi đổi, thầm nghĩ tên thái giám chết bầm, hèn gì sự nghiệp lớn như vậy mà không giữ được Trương Mỹ Kỳ. Thì ra là hắn bị bất lực.

Nhưng mà nghĩ lại Kim Phi thật sự cũng không muốn tái hôn với Tưởng Đại Phát, Kim Phi chỉ là muốn mượn hơi Tưởng Đại Phát gây cho Hạo Vân một ít phiền toái mà thôi.

Thái giám, thái giám con mẹ nó suốt đời này toàn gặp thái giám. Nhưng nghĩ kỹ vì không cho phương hạo vân hoài nghi để hoàn thành âm mưu, kim phi vẫn phải đem một bộ dáng giả bộ ra nói: "Ghê tởm, vô sỉ, hắn dám giấu tôi cả chuyện này......"

"Tốt lắm, ba chuyện của cô tôi cũng nghe cả rồi......nếu cô muốn báo thù thì cứ đến, tôi lúc nào cũng hoan nghênh. Nhưng mà tôi nhắc nhở cô rằng không được có chủ ý gì với chị Mỹ Kỳ, nếu không hừ hừ…cô sẽ hối hận vì được sinh ra trên đời này. " Nói tới đây, Phương Hạo Vân ôm Kim phi lại gần thấp giọng nói nhỏ vào tai Kim Phi: "Kim Phi không ngờ về mặt tình dục cô lại khổ đến như vậy......"

Kim phỉ sắc mặt đỏ lên, hừ một tiếng nói: "Không cần giả vờ mèo khóc chuột......"

"Ha ha----! "

Phương hạo vân cười lớn một tiếng, liền xoay người rời đi.

Nhìn bóng lưng phương hạo vân, kim phi tức giận đến cắn răng nhưng mà nghĩ lại thấy Phương hạo vân nói cũng đúng số cô thật là khổ niềm vui tình dục cứ bị ngăn trở.

Thương giới Hoa Hải tổ chức lễ hội từ thiện dựa theo điều lệ hai năm một lần, quy mô vô cùng lớn. Đến lúc đó, chẳng những là thương giới hoa hải muốn tham dự mà kể cả những minh tinh cũng muốn được xuất hiện ở đó để nâng cao danh tiếng.

Tiết mục cuối chính là từ thiện. Nhưng trong lòng mọi người đều hiểu rõ rằng các tập đoàn, xí nghiệp hay mượn danh nghĩa từ thiện để so đấu thực lực, nhân cơ hội đánh vang danh tiếng.

Lễ hội từ thiện lần này còn có sự tham dự của nữ hoàng ca nhạc Á Châu Đinh Tuyết Nhu, làm cho sự kiện lần này có quy mô cực lớn. Tất cả các thiếu gia, đại gia và một số fan hâm mộ đều tìm mọi cách tham dự để được gặp đại minh tinh.

Nhưng mà nói đi thì cũng nói lại từ thiện là tiết mục cuối, lễ hội đương nhiên sẽ có rất nhiều tiết mục khác cũng thu hút sự chú ý của đông đảo người dân.

Tập đoàn Hàn thị là một trong số những tập đoàn lớn của Hoa Hải nên dĩ nhiên là được tham dự. Hàn lão gia hiểu rõ ràng đây là cơ hội để đánh vang thương hiệu cho tập đoàn nên quyết định cho Hàn Tuyết Nhi tham dự. Vốn Hàn Tuyết Nhi không thích tham dự những lễ hội như thế này. Nhưng vì Hàn lão gia bức ép nên buộc cô phải ngoan ngoãn nghe lời.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv