Hoán Kiểm Trọng Sinh

Chương 195: Mát xa cho học tỷ (1)




"Chuyện này sao có thể xảy ra?" Một người phụ nữ đã kết hôn mười năm, lại là một cô gái trong trắng, nói ra chắc cũng chẳng ai tin. Trần Thanh Thanh nghĩ, hay là Hạo Vân không đủ kinh nghiệm bị con gái già đó lừa.

Không biết tại sao, nhưng khi cô biết Hạo Vân và Trương Mỹ Kỳ cùng nhau, trong lòng cô có chút không vui, thậm chí còn có chút ghen ghét.

"Là thật, tuyệt đối không sai....!"

Phương Hạo Vân nhấn mạnh một lần nữa : " Tất cả mọi người đều hiều lầm chị Mỹ Kỳ, trên thực tế, chị ấy là một người rất tốt, một người con gái rất thuần khiết."

Trần Thanh Thanh ngơ ngác một lúc, cô lập tức hỏi : " Ý của em là, em muốn lấy cả hai à?"

" Uhm...!"

Phương Hạo Vân cười khan một tiếng :" Em biết, mọi người chắc chắn đang nghĩ, em thật vô liêm sỉ. Nhưng em cũng không còn lựa chọn nào khác, em yêu Kỳ, Kỳ cũng yêu em, chúng em không thể cách xa nhau được. Về phía Mỹ Kỳ, em đồng cảm thương xót chị ấy hơn là yêu, nhưng em biết, nếu xa em, chị ấy sẽ mất đi dũng khí mà tiếp tục sống. Em có thể cảm nhận được, chị Mỹ Kỳ đã đặt toàn bộ hy vọng lên người em. Chị ấy là người con gái rất đáng thương, cũng là người con gái đáng được yêu, em nghĩ trong những ngày sau này, em sẽ dần dần yêu chị ấy, thương chị ấy... em thật sự không muốn để chị ấy tiếp tục chịu khổ nữa."

"Hạo Vân, nhưng em cảm thấy cuối cùng Kỳ có thể chấp nhận không?"

Trần Thanh Thanh không khách khí nói : " Nếu Kỳ sinh ra giàu có, có lẽ còn có thể chấp nhận. Nhưng vấn đề là cô ấy không phải, suy nghĩ của cô ấy, hoàn cảnh của cô ấy đều không thể khiến cô ấy có thể chấp nhận em và Trương Mỹ Kỳ ở bên nhau."

" Em biết, nhưng em sẽ không từ bỏ."

Qua phản ứng của Kỳ , hắn đã nắm được độ khó khăn của sự việc. Nhưng hắn vẫn quyết định kiên trì đến cùng. Lòng bàn tay, mu bàn tay đều là thịt, cái nào cũng không nỡ? Mọi người đều nói cá và bàn tay gấu không thể có cả hai, nhưng hắn vẫn không chịu tin.

Trần Thanh Thanh mở lời nói : " Chị giờ mới biết, em là đa tình thánh, trước đây không nhìn ra được. Đúng rồi, có cần chị giúp đỡ gì không? Có cần chị đi tìm Kỳ giúp cô ấy tẩy não, giúp cô ấy tiếp thu một loại tư tưởng khác?"

"Không cần!"

Phương Hạo Vân vừa cười vừa nói : " Em cần một Kỳ chân thực tự nhiên, em nghĩ em sẽ có cách."

Trần Thanh Thanh đặt ly rượu xuống, đi đến, cô ngồi xuống đối diện với Hạo Vân, đưa tay vuốt vuốt thái dương, thân hình mảnh khảnh kết hợp với cặp mông lúng lính tạo thành một cảm giác kích thích mãnh liệt, khiến Phương Hạo Vân tim đập không thôi.

" Chị à, sắc khí chị không tốt lắm?"

Phương Hạo Vân quan tâm nói: " Dạo này công việc bận quá rồi?"

Trần Thanh Thanh cũng không dấu diếm. Cô gật đầu nói với Phương Hạo Vân : " Đúng vậy, gần đây công trình vịnh Kim Thủy đã bắt đầu xây dựng, việc trong công ty nhiều, ba lại giao hết việc tập đoàn đầu tư Trần Thị cho chị, tuy có mẹ giúp đỡ, nhưng áp lực vẫn rất lớn. Ngoài luyện công, ngủ, ăn, thời gian mỗi ngày đều bị công việc lấp kín."

Nói đến đây. Trần Thanh Thanh thở dài một tiếng : " Thậm chí có lúc chị nghĩ, nếu chị sinh ra trong một gia đình thị dân nhỏ, vậy sẽ tốt hơn nhiều. Chị sẽ không phải chịu trách nhiệm nhiều thứ như vậy... Hạo Vân, thực ra chị rất ngưỡng mộ em, có một chị gái tốt, chị ấy đều giúp em làm hết. Em có thể vô âu vô lo sống một cuộc sống cho mình. Nhưng chị thì không thể, gia đình chị chỉ có mình chị...trên mình chị mang trọng trách chấn hưng tập đoàn Trần Thị."

Nghe Trần Thanh Thanh nói vậy, Phương Hạo Vân thấy có chút áy náy. Hắn ngượng ngùng cười, rồi nói : " Đừng nói em như vậy, đợi em tốt nghiệp rồi, em sẽ chia sẻ gánh nặng cho tập đoàn Thịnh Hâm."

" Tại sao phải đợi đến lúc tốt nghiệp với năng lực của em, thực ra bây giờ đã có thể rồi."

Trần Thanh Thanh đột nhiên nghiêm túc nói : " Hạo Vân, chi bằng em cũng tham gia vào quản lí công trình vịnh Kim Thủy đi. Chị đã nói qua với chị Tuyêt Di, chị thấy gánh nặng trong lòng chị ấy còn nặng hơn chị..."

" Chị à....cho em thời gian, để em suy nghĩ đã..." Phương Hạo Vân không muốn chị phải mệt mỏi như vậy.

" Được, vậy chị đợi tin tốt lành của em."

Trần Thanh Thanh cười xinh xắn : " Hạo Vân, chị rất kỳ vọng hợp tác với em. Hy vọng ngày đó sớm đến."

" Sẽ có ngày đó thôi." Phương Hạo Vân chân thật nói.

Trần Thanh Thanh tiếp tục vuốt vuốt thái dương, xem ra, cô ấy thật sự rất mệt mỏi. phương Hạo Vân suy nghĩ một lát rồi nói : " Để em mát xa cho chị?"

Đều là mát xa thôi, nhưng nếu pha lẫn chân khí nội gia thì hiệu quả sẽ khác nhau đấy. trong lòng Trần Thanh Thanh hơi rung động, liếc mắt nhìn Phương Hạo Vân, hơi do dự một chút, sau đó gật gật đầu, cô nói : " Được, vậy coi như thù lao hôm nay chị giúp em giải quyết vụ vé xe?"

Phương hạo Vân khẽ mỉm cười, hắn đứng dậy, ngồi sau lưng Trần Thanh Thanh, ngón tay tìm đúng đến huyệt thái dương, bắt đầu kĩ thuật mát xa.

Cùng với một luồng chân khí nội gia không ngừng đi vào, Trần Thanh Thanh liền cảm thầy thoải mái vô cùng, lim dim đôi mắt, trong lòng cô không ngừng dâng lên một cảm giác ngọt ngào khác thường. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

Phương Hạo Vân nheo nheo mắt, vừa mát xa vừa hỏi : " Chị à, thấy thế nào? Bây giờ có phải thoải mái hơn trước rất nhiều không? Đợi dì Bạch trở về, em nói với dì ấy, đến lúc đó dạy chị một môn pháp quyết thổ nạp nội gia chính tông, đến lúc đó chỉ cần mỗi ngày chị luyện tập chăm chỉ, sau này cơ thể chị sẽ không xuất hiện tình trạng mệt mỏi này nữa."

" Thật sao?"

Đột nhiên hai mắt Trần Thanh Thanh sáng lên, hào hứng vô cùng. Bây giờ đang thịnh hành cái gọi là công phu chẳng qua đều là mấy động tác đẹp, ngay chuyện cô luyện theo cái gọi là quyền của gia tộc, cũng chỉ là cái vỏ mà thôi, biện pháp rèn luyện nội gia sớm đã thất truyền rồi. Đối với người học võ, có thể đạt được pháp quyết thổ nạp nội gia chính tông, chắc chắn là có được mạng sống thứ hai rồi.

" Tất nhiên là thật rồi." Phương Hạo Vân ra hiệu Trần Thanh Thanh không nên động đậy, tiếp tục mát xa, tư thế ngồi im trong thời gian dài, đã khiến cô quên đi những công việc thường gặp của công ty. Thời gian mát xa bắt buộc phải dài một chút.

" Thật tốt quá...!"

Nếu không phải đang được một người đàn ông cẩn thận mát xa cho, chỉ sợ Trần Thanh Thanh đã đứng lên khua chân múa tay vì sung sướng rồi. Cô gấp gáp hỏi : " Dì Bạch rốt cuộc là khi nào thì trở về? Dì ấy là sư phụ của em à?"

" Dì là bạn của em...!"

Phương Hạo Vân đáp : " Nhưng tiếc rằng, em cũng không biết khi nào thì dì có thể trở về."

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv