Hoắc Minh sửng sốt.
Anh lập tức bật cười: “Phụ nữ sao có thể khen đàn ông như vậy, có biết xấu hổ không chứ?”
Ôn Noãn hơi cong người, chòm qua hôn lên môi anh, một cái chạm nhẹ nhưng cực kỳ gợi tình.
Đêm nay cô đã trở thành một người phụ nữ thực sự.
Những niềm vui này là Hoắc Minh mang đến cho cô.
Trong lòng Hoắc Minh rung động, cúi đầu hôn cô, sự dịu dàng này thật sự…
Sau khi hôn một lúc, anh nằm xuống rồi kéo cô vào lòng, khẽ thở dài: “Ngủ đi.”
Ôn Noãn nằm trong hõm vai anh, một tay ôm eo anh, nhắm mắt mơ màng… Hoắc Minh ở trong bóng tối nhìn cô hồi lâu.
Đẹp nhưng không quá diễm lệ, mặt mày như tranh vẽ.
Khó trách Cố Trường Khanh không thể buông tay, nếu là anh… Có lẽ cũng không thể nói từ bỏ một cách dễ dàng.
*
Sáng sớm, Ôn Noãn thức dậy.
Trên giường chỉ có mình cô, bên cạnh chiếc gối có một nhánh hoa hồng trắng, trên cánh hoa vẫn còn vương giọt sương sớm, Ôn Noãn nhìn thấy, trong lòng vô cùng vui vẻ.
Cô nghiêng người, cầm hoa ngửi một hơi, lại ôm lăn qua lại trên giường vài vòng.
Ôn Noãn đỏ mặt vì nhớ lại tình huống tối qua.
Mặc dù cô không có kinh nghiệm với đàn ông, nhưng cô có cảm giác Hoắc Minh là người rất mạnh về phương diện đó, nhu cầu của anh cũng nhiều hơn so với người bình thường.
Tối qua, sau khi ‘làm’ hai lần, thậm chí anh không cần nghỉ ngơi mà muốn tiếp tục…
Ôn Noãn là một người phụ nữ trưởng thành, cô không sẽ giả vờ tỏ vẻ ‘làm’ với đàn ông là chịu tội.
Ngược lại, cô cũng rất hưởng thụ.
Lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng ồn nhỏ, sau đó có tiếng gõ cửa, thím Lý nhiệt tình nói: “Cô Ôn, luật sư Hoắc đã tặng cho cô một món quà, cô hãy mau dậy xem.”
Ôn Noãn nhẹ nhàng cắn môi.
Ồ, Hoắc Minh tặng quà?
Cô không đợi được, nóng lòng muốn xem nó.
Ôn Noãn để xõa mái tóc nâu dài, chân trần chạy ra ngoài.
Thím Lý cười nói: “Mau mang giày vào, lát nữa luật sư Hoắc sẽ đau lòng đấy.”
Ôn Noãn chẳng bận tâm, cô nhìn đàn dương cầm được đặt trước cửa sổ sát đất, trong lòng kinh ngạc.
Đàn dương cầm do Hoắc Minh tặng đương nhiên là đắt tiền rồi, cây đàn này trị giá gần hai mươi triệu, còn có lịch sử nữa, nói nôm na là có chút dòng máu hoàng gia.
Truyền thuyết kể rằng vị vua Louis II đã từng sử dụng nó.
Nó có một cái tên rất hay, được gọi là Morning dew – sương ban mai.
Ôn Noãn vô cùng yêu thích, không ngừng vuốt ve.