Trịnh Hiểu Kha không cho Niên Nhã Tuyền cơ hội nói chuyện, tiếp tục nhiều chuyện: "Ai cũng nói Lam Anh San thật cool, trước kia bốn thiếu gia của Việt Thành đều bảo vệ cô ta, bây giờ đổi thành cậu, hơn nữa Hoắc Lăng Trầm còn phủi sạch quan hệ với cô ta trước truyền thông, nói quan hệ của bọn họ chỉ là chú cháu. Bữa tiệc tối qua cô ta không tham gia, quá nhiều tin đồn.."
Niên Nhã Tuyền bội phục sát đất: "Không phải bình thường bọn họ rất bận sao? Sao còn có thời gian bát quái?" Chẳng trách sáng nay sau khi tới trường, rất nhiều sinh viên nhìn cô bằng ánh mắt không bình thường.
Còn có rất nhiều người, muốn tới gần cô, lại không dám.
Trịnh Hiểu Kha phất tay: "Bọn họ cũng cho là cậu dựa vào Lục Khải Hàng, Hàn Tiêu, còn cả Cố Mặc Thành nữa, nào ngờ chỗ dựa thật sự của cậu còn trâu bò hơn, nếu mọi người biết thân phận thật sự của cậu là Hoắc phu nhân.. Chậc chậc chậc, bầu trời Việt Thành có lẽ sẽ sập mất!"
Ba chữ "Hoắc Lăng Trầm" ở Việt Thành có thể giết hết tất thảy trong nháy mắt. Uy lực của Hoắc phu nhân có lẽ còn ngạo mạn hơn, dù sao cũng là người phụ nữ tóm được người đàn ông như Hoắc Lăng Trầm..
Đối với lời nói của Trịnh Hiểu Kha, Niên Nhã Tuyền chỉ có thể nửa tin nửa ngờ, có lúc cô ấy nói chuyện rất giống Hàn Huệ Minh, phóng đại.
Buổi chiều sau khi tan trường, Niên Nhã Tuyền nhận được điện thoại của Cố Mặc Thành: "Hôm nay đúng lúc anh không bận, chúng ta cùng đi ăn cơm được không?"Niên Nhã Tuyền lắc đầu: "Khỏi đi, cảm ơn Cố tổng, buổi tối tôi còn có lớp."
"Tiểu Tuyền, em không cần khách khí với anh vậy chứ?" Giọng nói bị đè nén của Cố Mặc Thành truyền từ bên kia tới.
Niên Nhã Tuyền khẳng định trả lời: "Ừ, tôi đã kết hôn rồi, tôi muốn tránh hiềm nghi, Cố tổng, nếu như không còn chuyện gì thì tôi cúp máy trước đây."
Cô thật sự không hiểu nổi, từ khi nào Cố Mặc Thành lại trở nên dây dưa không dứt như thế.
Chỉ là, cô và Trịnh Hiểu Kha vừa mới tới cổng trường, một chiếc Porsche màu xanh sapphire thu hút sự chú ý của nhiều sinh viên, bao gồm cả người đàn ông đang dựa vào xe gọi điện thoại – Cố Mặc Thành.
Nhìn thấy Niên Nhã Tuyền, Cố Mặc Thành trực tiếp cúp điện thoại đi về phía cô.
Trịnh Hiểu Kha thúc Niên Nhã Tuyền: "Bạn trai cũ của cậu tìm cậu kìa."
Không phải Niên Nhã Tuyền không thấy, kéo Trịnh Hiểu Kha tránh Cố Mặc Thành, nhưng người đàn ông này lại sải bước đi lên chặn đường hai người.
Không ít người thấy màn này, vốn dĩ gần đây Niên Nhã Tuyền chính là nhân vật chủ đề trong trường, lần nữa dấy lên lời bàn tán giữa các sinh viên.
Cố Mặc Thành lịch sự nói với Trịnh Hiểu Kha: "Bạn học Trịnh, xin lỗi, tôi tìm Nhã Tuyền có chút việc, tôi bảo tài xế đưa cô về trước nhé?"
Ý trong lời anh ta, đương nhiên Trịnh Hiểu Kha nghe hiểu, không để ý đến Cố Mặc Thành, nhìn Niên Nhã Tuyền mặt không cảm xúc.
Niên Nhã Tuyền bất đắc dĩ mở miệng: "Cố Mặc Thành, giữa chúng ta chẳng còn chuyện gì nữa cả, lát nữa chúng tôi còn có việc."
Cô từ chối, Cố Mặc Thành không vì vậy mà bị lay động, ôn hòa nói: "Anh biết em vẫn còn giận anh, Tiểu Tuyền, cho anh cơ hội xin lỗi được không?"
Niên Nhã Tuyền hít sâu một hơi, nói với Trịnh Hiểu Kha: "Cậu về trước đi! Ngày mai gặp lại!"
Trịnh Hiểu Kha cảnh giác nhìn Cố Mặc Thành: "Bây giờ Nhã Tuyền đã là phụ nữ có chồng, Cố tổng nên tự trọng."
Cố Mặc Thành cũng không tức giận, cười nhạt, yên lặng.
Trịnh Hiểu Kha rời đi, Niên Nhã Tuyền lên xe Cố Mặc Thành, hai người ngồi chung ở ghế sau.
San Rafael
Nhà hàng tây kiểu Pháp đứng đầu Việt Thành, Niên Nhã Tuyền nhìn trang thiết bị xa xỉ trong nhà hàng, khoé môi cong lên nụ cười giễu cợt. Hơn hai năm, không chỉ có cô thay đổi, ngay cả Cố Mặc Thành cũng thay đổi rồi.
Trước kia lúc hai người yêu nhau, chưa bao giờ anh ta đưa Niên Nhã Tuyền đến nhà hàng cao cấp như vậy.
Cố Mặc Thành làm động tác đỡ tay Niên Nhã Tuyền, đi vào nhà hàng dưới dự nghênh đón của quản lý nhà hàng.
Quản lý dẫn bọn họ tới vị trí sát cửa sổ, còn chưa ngồi xuống, đã thấy hai người quen. Thoạt nhìn hình như bọn họ cũng vừa mới tới, đi cùng còn có một chàng trai.
Hai người quen này khiến Niên Nhã Tuyền trực tiếp đổi sắc mặt.
Cô chính tai nghe được Lam Anh San giới thiệu với chàng trai kia: "Bạn Tần, đây là bạn trai tôi, Hoắc Lăng Trầm.."
Chàng trai sắc mặt tái nhợt, hiển nhiên bị đả kích không nhỏ, cậu ta run rẩy hồi lâu, cuối cùng chỉ phun ra hai chữ: "Ngồi đi."
Cố Mặc Thành cũng nhìn thấy đôi trai tài gái sắc kia, chỉ là không chú ý tới sắc mặt Niên Nhã Tuyền, anh ta thấp giọng nói với Niên Nhã Tuyền: "Gặp một ngươi quen, anh đưa em qua chào hỏi."
Niên Nhã Tuyền chưa kịp nói gì đã bị Cố Mặc Thành đưa đến trước mặt người đàn ông ngồi cùng Lam Anh San chuẩn bị chào hỏi: "Hoắc tổng, thật trùng hợp."
Hoắc Lăng Trầm quay đầu, lúc thấy Cố Mặc Thành cũng không có phản ứng gì, nhưng khi thấy cô gái bên cạnh Cố Mặc Thành, mặt anh hơi biến sắc.
Ánh mắt rơi vào người Niên Nhã Tuyền không rời đi, Hoắc Lăng Trầm nhàn nhạt đáp lại Cố Mặc Thành: "Cố tổng, thật trùng hợp."
Lam Anh San không ngờ có thể gặp Niên Nhã Tuyền và Cố Mặc Thành ở đây, hiển nhiên cũng rất kinh ngạc.
Khoảnh khắc cô ta và Niên Nhã Tuyền bốn mắt nhìn nhau, Lam Anh San giả bộ như không biết bọn họ, thân mật khoác tay Hoắc Lăng Trầm, lặng lẽ đứng bên cạnh anh, giống như một thiếu nữ nghe lời, còn rất lễ phép gật đầu với Cố Mặc Thành.
Niên Nhã Tuyền lạnh lùng nhìn lướt qua tay Lam Anh San, điều khiến cô giận chính là, Hoắc Lăng Trầm không hề tránh!
Cố Mặc Thành từng gặp Hoắc Lăng Trầm mấy lần, nhưng đều không nói chuyện với anh, anh ta cho rằng Hoắc Lăng Trầm có thành kiến với mình. Cho đến lúc này, Cố Mặc Thành mới cảm thấy mình nghĩ nhiều rồi.
Không chú ý tới không khí kì dị xung quanh, anh ta tiếp tục nói: "Hoắc tổng, nghe nói anh phải đến nước H kêu gọi đầu tư mà, sao đã quay về rồi?"
Chuyện Hoắc Lăng Trầm tham gia kêu gọi đầu tư, toàn bộ giới doanh nhân đều biết, bởi vì nguồn vốn liên quan quá lớn, không ít công ty đều tham dự.
Sao giờ này đã về rồi? Mắt Hoắc Lăng Trầm liếc qua thiếu nữ sắp phun lửa, còn không phải vì một câu của cô sao? Cô nhớ anh..
Không đợi Hoắc Lăng Trầm mở miệng, Niên Nhã Tuyền kéo ống tay áo Cố Mặc Thành: "Không thấy tình cảm của Hoắc tổng và bạn gái tốt như vậy sao? Nhất định là quay về tìm bạn gái! Chúng ta đi ăn cơm đi, quản lý đã chờ lâu rồi."
Cố Mặc Thành biết Niên Nhã Tuyền là người nóng tính, thấy cô gấp gáp, liền kết thúc cuộc trò chuyện với Hoắc Lăng Trầm: "Hoắc tổng, anh làm việc trước đi, chúng tôi ngồi bên cạnh."
Hoắc Lăng Trầm gật đầu, không nói câu nào.
Niên Nhã Tuyền xoay người rời đi trước, đi tới vị trí quản lý sắp xếp, thật sự là cách vách với chỗ Hoắc Lăng Trầm và Lam Anh San. Hai người gọi đồ ăn, Niên Nhã Tuyền không yên lòng uống trà nghe Cố Mặc Thành hỏi: "Chồng em đâu? Sao không đón em tan trường?"
Niên Nhã Tuyền đảo mắt, hơi cao giọng trả lời: "Chồng tôi à, a, anh ta đang dắt chó đi dạo!"
Tiếp đó, cô nghe được âm thanh từ bàn cách vách, truyền tới một tiếng thét kinh hãi: "Anh San, em không sao chứ!"
Giọng nói này hẳn là từ cậu bạn ngồi cùng với Lam Anh San.
Cố Mặc Thành bị lời nói của Niên Nhã Tuyền làm cho có chút mơ hồ, rơi vào sương mù hỏi: "Chó? Có quan trọng thế không? Còn quan trọng hơn em sao?"