Đành phải quay lại xe lần nữa, báo cáo lại đúng sự thật của tình hình cho người đàn ông ngồi phía sau xe nghe, Hoắc Lăng Thâm không có bất kỳ phản ứng nào cả. Tất cả đều này nằm trong dự đoán của anh, lần nào cô cũng như vậy, nơi đông người, hận không thể phủi sạch mối quan hệ của bọn họ.
Hoắc Lăng Thâm lần đầu tiên đến lớp sau hai tháng đi công tác, trong giảng đường lại lần nữa chật kín người, Niên Nhã Tuyền ngồi ở hàng cuối cùng, nhìn chăm chú vào người đàn ông ở trên bục giảng bài.
Mọi người đều nói Hoắc Lăng Trầm tính cách lạnh lùng, nhưng thực ra không phải. Anh cũng sẽ tức giận, nổi đóa, dịu dàng, buồn bã.. như một người bình thường vậy, có rất nhiều cảm xúc khác nhau.
Chỉ là những người khác không biết mà thôi..
Năm nay anh chưa tới ba mươi, thì đã có tính cách điềm tĩnh không lo sợ, khí thế mạnh mẽ, chỉ cần trong vài giây ngắn ngủi cũng có thể hạ gục hơn chín mươi phần trăm mấy ông chú ông bác.
Những điều này tuyệt đối không phải một sớm một chiều thì có thể luyện thành. Cho nên, anh chính là con cưng của thượng đế trong truyền thuyết, ban cho anh nhiều ưu điểm trời sinh đến vậy.
"Niên Nhã Tuyền, đứng lên lặp lại nội dung tôi vừa giảng."
Giọng nói lạnh lùng đột nhiên hô lên tên cô, Niên Nhã Tuyền đứng dậy theo phản xạ tự nhiên, liếc sang Thư Trạch Nam bên cạnh.
Thư Trạch Nam cúi đầu nhỏ giọng nói: "Hoắc tổng vừa giảng đến đầu tư cố định và dự đoán rủi ro.."
Niên Nhã Tuyền mỉm cười, trong mắt lóe lên một tia tinh ranh, cô hắng giọng: "Hoắc tổng nói về đầu tư cố định và dự đoán rủi ro, và làm thế nào để.." Lúc cô trả lời câu hỏi, Hoắc Lăng Trầm thoát cái từ trên bục vọt xuống tới chỗ cô.
Nơi anh đi qua, nhất định có không ít chấn động. Thậm chí có nữ sinh lặng lẽ lấy điện thoại ra chụp lại bóng lưng của anh hoặc tự sướng với cái bóng lưng đó.
Người đàn ông cao quý đó sau cùng đứng yên bên cạnh Niên Nhã Tuyền, Thư Trạch Nam lập tức im miệng, cúi xuống giả vờ đọc sách.
Thư Trạch Nam vừa ngừng lại, cô liền không biết nên trả lời tiếp thế nào: "Haha, những vấn đề khác.. Em nghe không hiểu."
Người đàn ông gõ lên bàn học của cô, lạnh lùng nói: "Lên bục giảng đứng, ngoan ngoãn nghe tôi giảng bài!"
Hớ.. Tại sao người đàn ông này vừa trở mặt đã không chịu nhận người quen rồi? Cái bản mặt thối tha đó, so với người ôm cô nằm giường hồi đêm giống như hai người!
Niên Nhã Tuyền làm mặt quỷ sau lưng anh, ngoan ngoãn theo nhịp bước chân của Hoắc Lăng Trầm.
Cuối cùng đứng lại cách chỗ Hoắc Lăng Thâm không xa, cô đảo mắt một vòng, nhân lúc anh bảo các bạn học thảo luận vấn đề gì đó, nhẹ giọng nói khẽ: "Thầy Hoắc, tan học có thể mời thầy đi ăn cơm không?"
Tay của Hoắc Lăng Thâm đang lật sách, một ánh mắt cảnh cáo phóng thẳng tới khuôn mặt hoạt bát của cô.
Niên Nhã Tuyền giả vờ không thấy, tiếp tục nói: "Thầy Hoắc, nam thần cấm dục, hôm nay người thân đi rồi đó nhé!"
Hoắc Lăng Thâm đột nhiên đi đến trước mặt cô: "Hay là bây giờ?"
Nhìn thấy Hoắc Lăng Trầm đứng trước mặt Niên Nhã Tuyền, các bạn học ở dưới bục giảng thảo luận sôi nổi ngay lập tức: "Bọn họ đang nói gì thế? Nhìn Niên Nhã Tuyền cười thật phóng đãng!"
"Oa, nam thần của tôi, tôi cũng muốn đứng lên đó!"
"Niên Nhã Tuyền là cái đồ không biết xấu hổ, suốt ngày trêu chọc nam thần nhà chúng ta, cô ta chán sống rồi à? Không sợ Hoắc tổng đuổi cô ta ra khỏi Việt Thành sao?"
* * *
Niên Nhã Toàn bên này còn đang nghi hoặc: "Bây giờ làm gì?"
"Nếu em nói thêm một chữ nữa, anh sẽ đưa em về nhà ngay bây giờ!"
* * *Biết anh mạnh mẽ phóng đạt, nói được làm được, Niên Nhã Tuyền im lặng ngay lập tức.
Thấy cô gái ngoan ngoãn laij, Hoắc Lăng Trầm thở phào nhẹ nhõm, dám trêu chọc anh ở trước mặt nhiều học sinh như vậy, xem tối nay về nhà anh trừng trị cô thế nào!
Sau khi tan học, Niên Nhã Tuyền đuổi bước theo Hoắc Lăng Trầm: "Chú Hoắc, anh phải đến công ty sao"
"Ừm, đi cùng không?" Hoắc Lăng Thâm ngừng bước hỏi.
"Không không không, anh đi làm đi, khoảng mấy giờ tan ca?"
Niên Nhã Tuyền của hôm nay quá khác thường, Hoắc Lăng Trầm nhướn đôi mắt sâu thẳm: "Anh đi tham gia một buổi yến hội lúc sáu giờ, tối nhất định sẽ kết thúc sớm một chút để về nhà."
Sáu giờ? "Được, tạm biệt chú Hoắc."
Sau đó, cô gái ấy liền rời đi.
Hoắc Lăng Thâm thấy bóng lưng cô nhẹ nhàng chạy đi, đôi mắt tối hơn, quả nhiên là thân thích của cô đã đi rồi..
Hơn ba giờ chiều, Hàn Huệ Minh ném điện thoại đến trước mặt Niên Nhã Tuyền: "Này, chồng của cậu đi tham gia tiệc tối với một cô gái khác đấy!"
Hàn Huệ Minh mở cái nhóm Wechat trên điện thoại ra, trong nhóm có một người tên là Anh San cô nương mới đăng lên một tin tức, thì trong nhóm liền xôn xao lên: "Bây giờ tôi đi làm đẹp, sáu giờ sẽ cùng Lăng Trầm đến đó."
Đi thì đi thôi, không phải chỉ là cùng Hoắc Lăng Trầm tham gia một bữa tiệc thôi sao? Lam Anh San này sao mà phách lối như vậy chứ?
Niên Nhã Tuyền cầm điện thoại của Hàn Huệ Minh lên trực tiếp tag (@) Lam Anh San vào: "Sao tôi nhớ là tối nay Hoắc tổng có việc nhỉ?"
Khi Hàn Huệ Minh vừa nhìn thấy thì Niên Nhã Tuyền đã nhấn nút gửi đi.
Chẳng mấy chốc, càng nhiều người đến tag Hàn Minh Huệ vào.
"Cậu hai nhà họ Hàn, là cậu cả nhà họ Hàn nói cho anh biết à?"
"Cậu hai Hàn, sao anh biết, anh và Hoắc tổng đang ở cạnh nhau sao?"
"Tối nay tôi có thể làm bạn tiệc của Hàn thiếu không?"
* * *
Hàn Huệ Minh muốn thu hồi lại cũng đã muộn rồi, cậu ta lườm Niên Nhã Tuyền một cái: "Cậu dám đào lỗ chôn ông cụ nhà cậu à!"
Niên Nhã Tuyền cầm chặt điện thoại không đưa cho cậu ta: "Đợi thêm chút nữa."
Bên Lam Anh San cũng rất nhanh liền tag (@) Hàn Minh Huệ vào: "Tôi mới gọi điện cho Lăng Trầm, buổi tối anh ấy không bận gì cả, còn nói nhất định sẽ đi cùng tôi."
Niên Nhã Tuyền nghiến răng ken két, vứt điện thoại trả lại cho Hàn Huệ Minh: "Tớ đi trước đây, có chút việc."
Không quan tâm đến sự tò mò của những người khác, cô nhanh chân rời khỏi trường học.
Sáu giờ tối
Niên Nhã Tuyền lấy điện thoại ra gửi tin nhắn cho Hoắc Lăng Trầm: "Ông xã, phòng 1208 khách sạn Khải Tân Tư, đợi anh nha! Bây giờ!"
Người đàn ông đang đi về phí bãi đậu xe công ty thì thấy tin nhắn này đột nhiên hai mắt tối sầm lại. Không đợi anh trả lời tin nhắn, bên kia lại nhắn thêm tin nữa: "Tận dụng thời cơ, không nên bỏ lỡ."
Ý uy hiếp rất rõ ràng..
Ánh mắt thâm thúy liếc lên dặn dò Trọng Hải Trình đang chuẩn bị lái xe: "Đến khách sạn Khải Tân Tư."
Trọng Hải Trình lúc đầu muốn nói đã đến giờ đi tham gia yến tiệc rồi, nhưng suy nghĩ kỹ lại vẫn nên im lặng thôi: "Vâng, Hoắc tổng."
Khoảnh khắc khi xe của Hoắc Lăng Trầm dừng lại ở khách sạn Khải Tân Tư, liền cảm nhận thấy có gì đó không ổn.
Nếu anh đoán không sai, mỗi góc xung quanh đây đều có phóng viên!
Người đàn ông lặng lẽ bước vào khách sạn Khải Tân Tư, quản lý khách sạn đại sảnh thấy Hoắc Lăng Thâm đột nhiên xuất hiện vội vàng chạy lên chào đón: "Hoắc tổng, chào buổi tối!"
"Ừm." Người đàn ông khẽ gật đầu, rồi tiếp tục tìm đến thang máy, sau đó sải bước đi tới.
Nếu nhìn kỹ thì sẽ thấy, bước chân của Hoắc Thâm Lăng như có chút gấp gáp..
"Hoắc tổng, đi tầng mấy?" Quản lý chuẩn bị nhấn nút thang máy.
"1208."
"Hoắc tổng, thang máy đến rồi, tôi đưa ngài lên."
"Không cần." Người đàn ông bước những bước chân cao quý, bước thẳng vào thang máy, nhấn nút đóng cửa thang máy lại.
Giây phút chuông cửa vang lên, cô gái ở trong phòng khẩn trương đến mức hai chân như muốn nhũn cả ra.
Cô hít thở nhẹ nhàng rồi lại hít vào vài hơi thật sâu nữa sau đó mới đi đến mở cửa.
Đúng là anh đang đứng ở ngoài cửa!
Sự khẩn trương trong nháy mắt biến mất ngay lập tức, Niên Nhã Tuyền vui vẻ lao vào trong ngực người đàn ông ấy: "Ông xã!"