Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Nghĩ đến người Hoắc gia hẹn cô ngày mai gặp mặt, sắc mặt trắng bệch của Hàn Khả Tâm nổi lên vài phần đỏ bừng hưng phấn.
“Ngu xuẩn! Nghĩ cách biến người phụ nữ kla thành Tần Nguyên là được, chuyện đơn giản như vậy còn chờ mẹ dạy con sao!”
Hôm nay Hàn Nhàn bị chọc tức không nhẹ, đáy lòng cũng có chút hỗn loạn, cảm thấy tình thế đang phát triển ngoài vòng kiểm soát của bà ấy.
Từ trước đến nay bà luôn vô cùng yêu thương con gái mà giờ giọng điệu có chút nặng nề.
Có thể chỉnh Tần Nguyên thân bại danh liệt, Hàn Khả Tâm cầu mà không được nên thật ra không có để ý ngữ khí Hàn Nhàn nghiêm khắc.
Hai mắt cô ta phát ra ánh sáng: “Con đi làm liền! Ngày mai con sẽ khiến người phụ nữ kia thân bại danh liệt!”
Đêm khuya.
Tần Nguyên nằm trên giường, ôm chăn vào trong lòng ngực, ngủ ngon lành.
Di động đặt ở tủ đầu giường phát ra ánh sáng, tiếng chuông chấn động vang lên.
Thời khắc thanh âm vang lên, Tần Nguyên đột nhiên ngồi dậy.
Trong hai tròng mắt mê mang hiện lên cảnh giác, hai mắt còn chưa thanh tỉnh đã nhanh chóng đánh giá tình cảnh chung quanh.
Phát hiện đang ở trong phòng ngủ
quen thuộc, cảnh giác trong mắt Tần Nguyên hơi liễm.
Tiếng chuông di động vẫn reo lên liên tục, thanh âm chói tai.
Đây là kiếp trước, Tần Nguyên rất thích một ca sĩ rock and roll.
Kiếp trước cô là thiệt tình thích, kiếp này chỉ cảm thấy đầu quả tim khẽ run, thần kinh căng chặt xao động.
Hơn nửa đêm nghe nghe âm nhạc chấn động như thế không khác với nhạc ở quán bar đêm khuya là mấy, thân thể Tần Nguyên theo bản năng giật mình một cái.
Cô duỗi tay lấy di động, trên thông báo hiển thị một dãy số lạ.
Ánh mắt Tần Nguyên nhìn màn hình di động, nhanh chóng tối xuống.
Dãy số này, cô rất quen thuộc, tuy rằng bọn họ không có thường xuyên liên lạc qua điện thoại.
Hai ngày trước, cô từng tự tay nhận danh thiếp của người này.
Đối phương gọi điện thoại cho cô lúc hơn nửa đêm, nghĩ đến là hai mẹ Hàn Nhàn ra tay.
Tần Nguyên vuốt màn hình nghe máy.
‘Alo?
Trong điện thoại vang lên giọng nói bất an khẩn trương của người đàn ông: “Tần tiểu thư, vào mười phút trước, có người nặc danh phát đến công ty một ít video bất nhã, muốn sáng ngày mai đăng lên trang báo thay cho tin thể thao.”
Tần Nguyên nghe vậy, trên mặt lộ ra vẻ hiểu rõ.
Cô duỗi tay vuốt mấy sợi tóc lòa xòa trước trán, đứng dậy xuống đất, chân trần đạp lên thảm.
Tiếng nói thanh lãnh mang theo vài phần khàn khàn vang lên: “Đối phương cho bao nhiêu tiền?”
Người đàn ông nói: “Số hai mở đầu sáu con số.”