Lăng Hiểu Huyên duyên dáng đùa nghịch sợi tóc quăn trên vai mình: “Không có việc gì mà không qua được cả, em ăn sáng chưa? Nếu chưa ăn thì đi ăn với chị, chị đang đói đây.”
“Vâng.”
Tần Nguyễn nheo mắt lại, dịu dàng cười một tiếng.
Lăng Hiểu Huyên là thế đấy, chị ấy là một cô gái rất biết điểm dừng, hiểu chừng mực và biết giữ thể diện cho người khác.
Hai cô gái xinh đẹp quyến rũ đi dạo trong sân trường vô cùng hấp dẫn ánh mắt người khác.
Hai người, một xinh đẹp cá tính, một trông thuần khiết nhưng bên trong lại toát ra sự quyến rũ, mỗi một cái nhăn mày hay một nụ cười của họ đều như một bức tranh phong cảnh tuyệt đẹp.
Lăng Hiểu Huyên là con gái nhà thế gia, đã quen với việc được người khác chú ý, cô ấy không hề bối rối mà cùng cười cười nói nói với Tần Nguyễn.
Còn Tần Nguyễn từ lâu đã thay da đổi thịt, cô bây giờ không còn như kiếp trước, bởi vì do mẹ con họ Hàn ảnh hưởng mà sinh ra cảm giác thấp hèn và luôn cảm thấy mình không hòa hợp với đám con cái nhà giàu xung quanh.
Lúc này, ánh mắt cô đang chăm chú nhìn Lăng Hiểu Huyên.
Thời điểm vừa mới nhìn thấy Lăng Hiểu Huyên, đúng là Tần Nguyễn không nhận ra được đối phương.
Vì lúc ấy cô bị những vật khác hấp dẫn sự chú ý.
Khoảnh khắc nhìn thấy Lăng Hiểu Huyên, đập vào mắt cô là hình ảnh toàn thân chị ấy bị một màn sương màu đỏ máu quấn quanh, nếu không nhìn kỹ, gương mặt của đối phương gần như bị màn sương máu bao phủ.
Nếu không phải vì thái độ rất quen thuộc của Lăng Hiểu Huyên và ở kiếp trước chị ấy là sự tồn tại đặc biệt đối với cô, thì có lẽ Tần Nguyễn đã thật sự quên mất người này.
Cô nhận ra Lăng Hiểu Huyên, đồng thời cũng nhìn ra chị ấy không còn sống lâu nữa.
Nhanh nhất đêm nay, chậm nhất là ngày mai, chị ấy sẽ chết bất đắc kỳ tử.
Tần Nguyễn cố gắng nhớ lại ký ức kiếp trước.
Kiếp trước, cô bị Hàn Khả Tâm tính kế, trời xui đất khiến mà xảy ra tình một đêm với Hoắc Tam gia.
Sau khi tỉnh dậy, cô bị Hàn Khả Tâm tóm gọn ở trong phòng, người ngợm chật vật, không mặc quần áo, bị tất cả mọi người chỉ trỏ, chửi rủa, bị coi khinh và xúc phạm.
Cô không thể chịu đựng được những lời gièm pha dơ bẩn của mọi người, bèn chật vật chạy trốn khỏi khách sạn, vì người quá nhiều vết tích mà cô cũng không quay về trường học.
Sau đó, do Hàn Khả Tâm cố ý tuyên truyền nên tất cả mọi người đều biết đứa con gái riêng nhà họ Tần không biết chú ý giữ gìn mà ngủ cùng đàn ông.
Càng về sau càng lộng ngôn, lời nói cường điệu khiến người ta khiếp sợ.
Con gái riêng nhà họ Tần dây dưa với nhiều gã đàn ông, Tần Nguyễn trở thành trò cười trong giới thượng lưu. Về sau còn có cả ảnh photoshop cô quan hệ với nhiều gã đàn ông xa lạ, không biết chừng mực, mờ ám và hỗn loạn.
Cô ở nhà không dám ra khỏi phòng, sợ phải đối mặt với sự chỉ trỏ của người bên ngoài, ánh mắt bọn họ nhìn cô rất kỳ lạ, giống như nhìn mấy thứ bẩn thỉu vậy.
Khoảng thời gian đó cha và anh cả đang đi công tác ở nước ngoài, mãi đến khi họ về nước, Tần Nguyễn mới chịu ra ngoài.
Rồi cô tới Học viện Thịnh Thế làm thủ tục xin nghỉ học.
Cô trốn học quá nhiều, tỷ lệ lên lớp cực thấp, thành tích kém, chống đối giáo viên, đời tư mất trật tự, dây dưa cùng nhiều đàn ông, thậm chí còn muốn quyến rũ đàn anh học giỏi, nên trường học đồng ý làm thủ tục cho cô nghỉ học.
Tần Nguyễn đi cùng anh cả đến trường.
Và chính vào ngày hôm đó cô biết được tin, Lăng Hiểu Huyên, người bạn duy nhất của cô ở trường đã chết.
Về phần nguyên nhân cái chết, cô cầu xin cha cùng anh cả đi điều tra, nhưng tiếc là cô không nhận được bất kỳ tin tức nào.
Nhà họ Lăng nằm trong sáu thế gia lớn, dạng gia tộc như thế không phải là đối tượng mà nhà họ Tần có thể theo dõi được.
Khi ấy trong nội bộ Tập đoàn Tần thị cũng xảy ra vấn đề, dù phải chịu áp lực rất lớn, cha và anh trai vẫn bôn ba đi điều tra cho cô.
Sau đó, cha biết được chuyện bác cả cấu kết với mẹ kế Hàn Nhàn và bị bọn chúng bày kế bỏ mình.