Rồng có nghịch lân, chạm vào là phải chịu hậu quả!
Trong tim và trong mắt anh, Lâm Kiều Như có địa vị tối cao, ai ngờ bây giờ lại rơi vào tay Quách Tuấn Hùng.
“Nói mau, Kiều Như đang ở đâu?!”
Tần Vũ Phong tức giận gầm thét, lòng như lửa đốt.
Bên đầu điện thoại kia, Lâm Hoàng Quân không hề nóng nảy, chậm rãi đáp: “Sao vậy? Anh muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân à? E là đã muộn rồi!”
“Thằng khốn! Mau nói cho tao biết! Kiều! Như! ỞI đâu!”
Tần Vũ Phong gẳn từng từ trong kẽ răng đầy nộ khí xung thiên.
“Muốn biết nó ở đâu? Được thôi, anh cầu xin tôi đi! Anh lập tức kêu tôi vài tiếng ông nội rồi sau đó quỳ xuống đất dập đầu và cho tôi nghe thấy tiếng dập đầu của anh xem nào Ị”
Dường như Lâm Hoàng Quân đã nắm được điểm yếu của anh, táo tợn đưa ra yêu cầu vô cùng quá đáng.
“Muốn chết!”
“Lâm Hoàng Quân, tao cảnh cáo mày! Nếu Kiều Như có mệnh hệ gì thì tao sẽ bắt cả nhà họ Lâm chôn theo cô ấy đấy!”
Trong câu nói chứa đựng lửa giận cuồn cuộn như muốn thiêu đốt toàn bộ thế giới.
Dù trước đây nhà họ Lâm có sỉ nhục anh thế nào thì anh cũng chưa từng muốn giết họ.
Nhưng lần này, Tần Vũ Phong thật sự nổi giận rồi!
Chiến thần giận dữ, máu nhuộm thiên hạ!
Sau khi để lại những câu nói ác độc kia, Tần Vũ Phong thẳng thừng cúp điện thoại rồi gọi cho Tiêu Mặc Chiến: “Dùng quyền hạn của tôi, điều động tất cả lực lượng của Dương Hải!
Trong vòng ba phút, tôi muốn biết tung tích của Lâm Kiều Như!”
Nghe mệnh lệnh này, Tiêu Mặc Chiến hơi khó xử.
“Đại nhân, thời gian gấp quá, e là ba phút không đủ…”
“Nếu không làm được, mang đầu _ tới gặp!” Tân Vũ Phong nói một cách quả quyết, không thể nghỉ ngờ.
Hai phút rưỡi sau.
Tiêu Mặc Chiến gọi lại: “Đại nhân, tìm được rồi! Trong phòng dành cho tổng thống ở khách sạn Hoàng Quan Giả Nhật!”
- ------------------