“Hôm nay rõ ràng là hôn lễ của Quách Thường Lân, các người lại dám bày trò khốn nạn ám chỉ nguyền rủa cậu ấy thế này, các người muốn chết à?”.
Tần Vũ Phong tức giận gầm lên, anh chạy vọt tới, xé toang tấm ảnh kia ra.
Thầy khí phách áp đảo kinh người của anh, đám người kia ai nấy đều bị dọa sợ, giật lùi lại mấy bước liền, không dám coi thường chủ quan.
“Hừ!".
Người cầm đầu đám người thở hắt ra một tiếng cười lạnh khinh bỉ: “Ai bảo bọn này nguyền rủa Quách Thường Lân? Tờ mờ sáng hôm nay nó đã nhảy lầu tự sát, đi chầu ông bà ông vải từ lâu rồi, cái đám cưới này đổi thành tang lễ đầy biết không?”
Đám cưới biến thành tang lễ? Câu nói này tựa như một chuỗi mìn vùi trong đất thịt, bùng nổ ầm ầm bên tai Tân Vũ Phong. Những chuyện kỳ lạ khó hiểu trước đó dường như cũng đã được giải thích hợp lý.
Thảo nào trong sảnh tiệc không có lấy một bóng người, thảo nào điện thoại của Quách Thường Lân không thể nào kết nối được...
"Không! Không thể nào! Không thể có chuyện Thường Lân tự sát được!" Tân Vũ Phong nói với giọng chắc chắn như chém đinh chặt sắt, không thể nghi ngờ.
Cần biết rằng, Quách Thường Lân là thành viên của đội cảm tử biên giới phía Bắc, khát vọng về sự sống mãnh liệt hơn người thường gấp trăm lần!
Bất kể là đối diện với khó khăn gì, anh ta cũng sẽ kiên trì đến cùng, tuyệt đối không hề từ bỏ dễ dàng.
Huống chi đêm qua, anh ta còn gọi điện thoại qua, chủ động mới Tần vũ Phong tới tham dự hôn lễ, qua điện thoại lại hoàn toàn không có biểu hiện gì khác lạ cả, làm sao lại đột nhiên tự sát như vậy?
Phía sau chuyện này nhất định có gì đó không đúng! Tân Vũ Phong nhíu nhíu mày, trên mặt tỏ vẻ lo lắng vô cùng, anh như đã ngửi được có mùi gì đó mờ ám.
“Kiều Như, chúng ta đi!”
“Đi đâu ạ?”.
“Nhà họ Quách!”.
Nửa tiếng sau, Tân Vũ Phong lái con xe jeep chở cả Lâm Kiều Như đi đến một tòa biệt thự nằm ngoài vùng ngoại ô. Mỗi một tòa biệt thự đều có giá trị trên trăm tỉ trở lên, người có nhà ở đây không phú thì cũng quý.
Nhà họ Quách vốn là nhà giàu nức tiếng ở trong tỉnh, mấy năm trước, ông nhà họ Quách gặp tai nạn xe cộ bỏ mình, Quách Thiệu Kiệt mới về lại từ biên giới phía Bắc để kế thừa gia nghiệp.
Anh ta vẫn còn một người em gái Quách Ly, là một cô bé rất tinh nghịch lại năng động, Tân Vũ Phong đã được gặp cô mấy lần rồi. | Bây giờ Quách Thường Lân bất ngờ bỏ minh một cách khó hiểu, có khi em gái của anh ta sẽ biết được điều gì đó.
Chỉ cần tìm hiểu nguồn căn thì sẽ có thể tìm được bàn tay thâu tóm ẩn giấu đằng sau! Cả đời một người đàn ông chỉ cần hết lòng bảo vệ bốn thứ! Một là đất đai dưới chân mình! Hai là bố mẹ trong nhà! Ba là người phụ nữ trong lòng! Bốn chính là anh em kề vai sát cánh! |
Quách Thường Lân là anh em của Tần Vũ Phong, là chiến hữu, là đồng đội từng cùng chung hoạn nạn, sinh tử gắn bó với anh! Nếu như không phải anh ta tự sát mà là bị người hại chết...vậy thì Tần Vũ Phong nhất định sẽ không từ bỏ việc tìm kiếm! Dù có là dùng máy rửa trôi toàn thành thì cũng nhất định phải báo thù cho anh ta! Rất nhanh chóng, Tần Vũ Phong và lâm Kiều Như đi đến trước cổng biệt thự nhà họ Quách.
Kể cả khi chưa vào đến tận cửa thì hai người họ cũng đã nhận ra có gì đó không thích hợp. Cổng biệt thự mở toang, bên ngoài là mấy chiếc xe minibus đang đỗ.
"A!"
Đột nhiên, có một tiếng hét thê thảm của phụ nữ vọng ra từ trong tòa biệt thự. Thanh âm lanh lảnh, tựa như chim quyên rỉ lệ máu.
Tần Vũ Phong chợt sững người, khóe mắt anh thoáng hiện lên sự giá buốt khiến lòng người sợ hãi, vẻ mặt cũng trở nên đanh cứng lại.
Tiếng kêu thảm thiết này, hình như là giọng của Quách Ly!
Tần Vũ Phong không thể xác định chính xác, dù sau cũng đã không gặp nhau được mấy năm rồi, thế nhưng giọng này thì lại rất giống.
Một chốc sau, anh lại nghe thấy một giọng nói hống hách quát nạt:
"Cái con ranh này, anh mày đã chết rồi, nhà họ Quách cùng không thể ngóc đầu lên được nữa đâu, ngoan ngoãn giao giấy tờ sổ đỏ tòa biệt thự này ra!”.
“Mày mà không nghe lời, đừng trách các anh đây không khách khí, tống mày đi làm gái luôn đấy!”. Bè lũ súc sinh! Cho dù Tần Vũ phong không thấy được tình cảnh Quách Ly bị sỉ nhục, thể nhưng anh vẫn có thể hình dung ra được. Trong nháy mắt, dáng hình anh vọt đi như một mũi tên xé gió, xông thẳng vào trong biệt thự.