Nhà giàu số một Dương Hải đến!
Khách khứa tại đây nghe vậy đều không ngồi nổi, đứng lên đi nghênh đón.
Đường Thiên Bá bị mọi người vây quanh như sao tôn sùng mặt trăng mà đi vào sảnh nhà họ Hang.
Ông ta khoảng hơn bốn mươi tuổi, đúng là tuổi tráng niên, trắng tinh thần vô cùng.
“Ông Đường đến rồi, thật vinh hạnh cho kẻ hèn nhà họ Hạng này!”
Hạng Hồng Vũ cười đón lên, nói vài câu khen tặng.
Trước đó bọn họ cũng không mời Đường Thiên Bá, người này chủ động tới cửa chứng minh ông ta coi trọng nhà họ Hạng.
Chẳng qua thái độ của Đường Thiên Bá cũng chẳng mặn nhạt gì, tùy ý qua loa vài câu đáp lời Hạng Hồng Vũ Sau đó ông ta nhanh chóng quét mắt một vòng, thấy được Tần Vũ Phong mới sáng rỡ mắt lên.
Nhưng ông ta cũng không đến chỗ Tần Vũ Phong chào hỏi, ngược lại còn ra vẻ không quen biết.
Thực tế thì, Đường Thiên Bá chính là người phát ngôn do Tần Vũ Phong đỡ lên khi anh trở lại Dương Hải. Chỉ ba năm ngắn ngủi, ông ta có thể trở thành nhà giàu số một Dương Hải đều nhờ công của Tần Vũ Phong.
Nói không khoa trương chút nào, chỉ cần Tần Vũ Phong lệnh một câu, bảo ông ta giao toàn bộ tài sản ra ông ta cũng cam tâm tình nguyện.
Bên kia.
“Kiều Như, anh đi vệ sinh một lát!”
Tần Vũ Phong thấy thời cơ chín muồi bèn tìm cớ rời khỏi sảnh khách nhà họ Hạng.
Tiếp theo, toàn bộ nhà họ Hạng sẽ biến thành sân khấu của anh!
Mà diễn viên, chỉ có mình Tần Vũ Phong! “Trưởng phòng cảnh sát điều tra Dương Hải, Quách Nam Hà đến!”
Lại một tiếng hồ cao vút vang lên.
Nghe tiếng, đảm khách khứa nơi này đều sợ ngây người rồi.
Tuy giá trị con người của Đường Thiên Bá lên tới cả trăm triệu, đứng đầu bảng xếp hạng người giàu có ở Dương Hải, nhưng dù sao cũng chỉ là người kinh doanh mà thôi!
Đại Ninh trước giờ vốn khinh thương!
Muốn thăng chức rất nhanh, sừng sững đứng trên đỉnh Kim Tự Tháp chỉ có con đường làm quan thôi.
Mà Quách Nam Hà làm người phụ trách phòng tuần bổ, có thể tính là ông trùm của bạch giới, quyền cao chức trọng.
Bây giờ ông ấy lại đích thân đến tham gia cuộc họp thường niên của nhà họ Hạng, chắc chắn là vì Hạng Hồng Vũ!
Rất nhiều người lớn tuổi nhà họ Hạng mừng đến rơi nước mắt.
“Hồng Vũ không hổ là người tài nhà họ Hạng chúng ta!”
“Làm rạng rỡ tổ tông, vinh quang gia đình. Việc hôm nay xứng để ghi cậu ấy vào gia phả!”
“Sinh cháu phải sinh như Hạng Hồng Vũ đây này!”
Trong một mảnh tiếng than sợ hãi, Quách Nam Hà chậm rãi bước tới.
Ông ta còn mặc quân phục, gương mặt nghiêm cẩn uy nghi, vừa thấy là biết người này hàng năm đứng ở vị trí chỉ huy.
“Chào sếp Quách, sếp khỏe chứ ạ!”
Hạng Hồng Vũ vội vã đón lên, giọng nói cũng khách khí nhiều: “Bên ngoài nhờ chiến sĩ biên giới phía Bắc ta thủ vệ non sông, bên trong chính là nhờ phòng tuần bổ của sếp giữ gìn trật tự trị an! Sau này có dịp chúng ta nên thân cận hơn!”
Quách Nam Hà chỉ bâng quơ đáp vài câu, thái độ không thân thiện, thậm chí còn hơi lạnh nhạt.
Hạng Hồng Vũ cũng không để ý, chỉ cho rằng tính cách Quách Nam Hà vốn như vậy.
Hai vị sếp lớn lần lượt tới nơi, không khí trong hội trường cũng trở nên sôi trào.
“Mặt mũi nhà họ Hạng ghê gớm thật, còn mời được cả sếp Quách đến nữa chứ!”
“Không hổ là thần sách doanh đích tinh nhuệ, rất làm cho người ta hâm mộ!”
Rất nhiều khách khứa đều hâm mộ không thôi. Nói Đường Thiên Bá và Quách Nam Hà là hai đầu sỏ của Dương Hải cũng không quá mức.
Nhưng hôm nay, hai vị đầu sỏ này lại cam nguyện hạ mình làm nền cho Hạng Hồng Vũ.
Rất nhiều người đều rõ ràng, sau cuộc họp thường niên này, nhà họ Hạng sẽ bay thẳng lên, biến thành nhà giàu số một Dương Hải.
Tiếp đãi xong hai ông lớn, Hạng Hồng Vũ xoay người muốn tiếp tục tìm Tần Vũ Phong tính sổ, lại phát hiện không thấy bóng dáng đối phương đầu.
“Hừ! Nhãi ranh chạy nhanh đấy!”
Hạng Hồng Vũ hừ lạnh vài tiếng, cũng không so đo nữa, dù sao sau này còn nhiều cơ hội. Rất nhanh, cuộc họp thường niên chính thức bắt đầu.
“Nhà họ Mã của Dương Hải, tặng một tòa tượng Phật Quan Âm ngọc phỉ thúy, xin chúc nhà họ Hạng không ngừng phát triển!”
“Công ty bất động sản Chu thị tặng một cửa hàng nơi phồn hoa nhất, chúc nhà họ Hạng tiền vào như nước!”
“Tập đoàn Thiên Nga tặng một bộ tranh sơn thủy cổ, chúc nhà họ Hạng phát triển dài lâu!”