Họa Tình 3 - Yêu Em Hơn Cả Sinh Mệnh

Chương 71: Tôi gọi vợ anh đến



Chúc Đan đi vào nhà tắm, cô ta mang theo điện thoại và lên sẵn một kế hoạch khác. Cô ta không muốn tiếp tục bị thao túng nữa.

- Mở cửa đi, đóng cửa làm gì chứ?

Chúc Đan cất điện thoại lên tủ khăn rồi ra mở cửa. Người đàn ông đã bỏ quần áo, tự nhiên đi vào đứng dưới vòi sen rồi kéo cô ta lại đứng vào lòng mình, đặt nụ hôn nóng rực lên vai cô gái.

- Vì sao anh lại ngoại tình với tôi?

Anh ta vẫn không ngừng sờ soạng, xoay người Chúc Đan lại trước mặt, cúi xuống bên tai cô khẽ cắn nhẹ.

- Nếu tôi nói rằng tôi thích em thì em có tin không?

- Không

Long cười thành tiếng vang cả phòng tắm, dội lại thành âm thanh sảng khoái.

- Vậy sao em lại yêu Khang Nam như vậy?

- Anh so sánh được với anh ấy sao?

- Nhưng cậu ta không yêu em còn tôi thì khác, tôi yêu em.

Nói rồi Long giữ lấy gáy Chúc Đan kéo áp sát môi vào môi mình, mặc kệ cô liên tục xoay đầu từ chối hắn vẫn chiếm đoạt chà sát trên đôi môi đỏ hồng kia. Chúc Đan không phản kháng được đành đứng im chịu trận rồi dần thành phối hợp mà bám lấy cổ anh ta tránh bị ngã trên nền tắm trơn trượt.

- Em hãy từ bỏ Khang Nam đi, tôi sẽ li dị vợ lấy em.

- Tôi không cần anh.

- Vậy sao? Vẫn còn muốn nằm dưới thân hắn khi đã lăn giường cùng tôi sao?

Chúc Đan nhìn anh ta bằng đôi mắt lạnh lùng, ghét bỏ.

- Lần đầu tiên của tôi là cho anh ấy, vậy nên có chết thì tôi vẫn muốn là người của Khang Nam

Anh ta không những không tức giận còn ghé sát bên người cô, cắn mạnh lên cổ cô mút lấy in dấu hôn đỏ sẫm gằn giọng.

- Mù quáng... giá phải trả sẽ đắt lắm.

Chúc Đan đẩy anh ta khỏi người mình rời khỏi phòng tắm, ngay lập tức cả người cô bị nhấc lên ném lên giường không thương tiếc.

- Để tôi cho em thấy, người em thường xuyên nằm dưới thân là tôi... chứ không phải cậu ta.

Nói rồi anh ta cởi phăng chiếc khăn tắm, kéo chân Chúc Đan nằm xuống giường, đổ thân mình đè lên.

- Tôi không gia thế như cậu ta nhưng cũng đủ lo cho em cả đời ăn sung mặc sướng, vì sao còn mù quáng hả?

- Tôi không yêu anh, người tôi yêu là anh ấy.

- Cậu ta đã có vợ rồi, cô nhìn thấy người ta hạnh phúc như vậy mà vẫn còn muốn phá đám sao?

- Còn anh, chẳng phải anh cũng có vợ rồi sao chứ?

- Tôi có thể vì em mà bỏ vợ còn cậu ta thì không?

Long gần như cáu điên khi lần nào lên giường cùng hắn, cô ta cũng đều gọi tên Khang Nam. Vậy nhưng hắn vẫn không dừng lại mà ngày càng muốn lên giường cùng cô ta.

Hắn giữ chặt hai tay Chúc Đan lên đỉnh đầu không cho phá đám, lách chân cô ra trực tiếp đi vào. Có vẻ như càng nhận được sự phản đối thì hắn càng hưng phấn hơn. Hai tay đặt trên bầu ngực căng tràn xoa nắn, cảm nhận được da dẻ mịn màng của người bên dưới.

- Khang Nam

Mỗi lần hắn dây dưa cùng cô ta, khi khoái cảm trào lên thì cô ta luôn gọi tên Khang Nam. Lần này, hắn dường như lại thấy ức chế mà hung hăng luân động. Lật người Chúc Đam lại, nâng eo cô lên, hắn tiến thẳng vào từ phía sau.

- Đau tôi.

- Để tôi cho em nhớ người trên giường với em là Vũ Khắc Long tôi chứ không phải Lý Khang Nam. Em còn dám kêu tên hắn, tôi sẽ bóp chết em đấy.

Chúc Đan không chịu nổi sự cuồng dã mỗi lúc một hung hăng ấy nhưng lại cắn răng nhẫn nhịn. Nhìn bộ dạng này của cô ta, hắn lại thấy không thuận mắt mà gằn lên từng tiếng.

- Đừng có nghĩ thoát khỏi tay tôi, tôi có cách dìm em chết đấy. Khang Nam đã có gia đình, hãy quên cậu ta đi.

Hắn hung hăng xoay lật rồi kéo cô ta ngồi lên lòng mình, bộ ngực đầy đặn áp sát mặt thuận lợi cho hắn ngậm lấy hôn khiêu khích. Cuối cùng thì bản thân cô ta cũng không chịu nổi kích thích mà rên rỉ từng tiếng.

Tiếng đập cửa phòng ầm ầm vang lên làm ngắt quãng sự hoan lạc trong phòng. Chúc Đan vừa định nhấc mình đi ra thì lại bị anh ta hung hăng giữ lấy, động tác mạnh bạo đến khi giải phóng cơ thể hoàn toàn mới buông ra.

- Khắc Long, anh mở cửa ngay cho tôi.

Anh ta nhíu mày nhìn Chúc Đan nhưng cô ta lại bình lấy áo tắm mặc vào người, trên môi vén lên nụ cười nửa miệng.

- Tôi gọi vợ anh đến đấy.

Khắc Long nhíu mày nhưng không như Chúc Đan nghĩ, anh ta hoàn toàn bình thản, chậm rãi khoác áo tắm đi ra mở cửa.

Người phụ nữ kia thấy chồng thì mắt muốn nổ đom đóm tức giận, liền muốn xô chồng vào xử lí kẻ thứ ba nhưng anh ta lại giơ tay chặn cửa.

- Muốn gì?

- Anh đi bồ bịch còn nói tôi muốn gì sao? Bồ anh nó dám nhắn tôi đến đây đấy.

- Cô nhìn xem mình còn tư cách đánh ghen không? Không phải cô và tôi đã ly thân sao?

- Tôi không đồng ý, có chết cũng không đồng ý. Con hồ ly kia là ai?

- Vào mà nhìn.

Khắc Long tránh ra nhưng Thu Hương lại ngập ngừng. Vậy nhưng tiếng Chúc Đan vang lên làm cho ba máu sáu cơn của cô lại được dịp trỗi dậy.

- Chị muốn gặp tôi sao không vào đi hả?

Thu Hương xô chồng ra hùng hổ đi vào.

- Con chó cái, mày quyến rũ chồng tao hả?

Khắc Long nhăn mày khó chịu nhìn vợ rồi nhìn sự bình thản của Chúc Đan mà ghét bỏ. Phụ nữ thật là... phiền phức đến chết.

Thu Hương nhảy lên giường muốn túm tóc Chúc Đan đánh nhưng lại bị cô ta đẩy ngã.

- Chị nên mang chồng chị về và bảo anh ta tránh xa tôi ra. Đừng hòng mà động được vào tôi, tôi có ý tốt gọi chị đến để chị buộc chồng chị chặt vào đấy.

- Á... gái đĩ còn già mồm... tao đánh chết mày.

Thu Hương rút trong túi ra một con dao Thái Lan, loại đầu nhọn gọt hoa quả lao về phía Chúc Đan. Lúc này, Chúc Đan mới thực sự thấy sợ. Phụ nữ ghen tuông dẫn đến mù quáng. Cô ta chỉ muốn gọi vợ anh ta đến để cắt đuôi thôi ai ngờ... con dao lao thẳng đến chỗ cô ta nhưng...

- Khắc Long... anh làm gì vậy?

Thu Hương sợ hãi buông cán dao ra, con dao đã găm sâu vào bụng Khắc Long. Anh ta không ngần ngại mà đỡ nhát dao ấy cho Chúc Đan. Máu bắt đầu túa ra nhuộm đỏ chiếc áo tắm.

Chúc Đan cũng hoảng sợ không kém, đỡ lấy Khắc Long nằm xuống giường. Cô ta không ngờ người đàn ông này lại bảo vệ mình.

- Chị không gọi cấp cứu là chồng chị chết đấy.

Thu Hương lắp bắp, tay run rẩy lấy điện thoại ra gọi cấp cứu. Chúc Đan xé khăn tắm sơ cứu cho anh ta rồi đứng dậy đi vào mặc quần áo.

Ra ngoài vẫn thấy vợ anh ta chưa gọi nổi cấp cứu thì giằng lấy điện thoại gọi cấp cứu hộ.

- Chị tự làm thì tự giải quyết. Tôi cầm máu cho anh ta rồi. Từ nay giữ chặt chồng vào đừng để anh ta đến tìm tôi nữa.

Khắc Long mặt tái dần, bàn tay đặt trên bụng cũng nhuốm đỏ. Anh ta nhìn theo dáng Chúc Đan đi mất nhưng không thể chạy theo để giữ lại được. Cứ thế... anh ta lịm dần đi vì mất máu.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv