Nắng ban mai chầm chậm hắt bóng vàng phơ lên khung cửa sổ tròn, theo tiếng gió lướt qua chiếc chuông đồng khẽ khàng run lắc, đón một ngày mới giữa đầu tháng chín ẩm ương giá lạnh. Một xấp áo bông trắng xắp gọn trên khay gỗ, có chiếc dệt bằng gấm lụa, có chiếc lại đan từ tơ chỉ mỏng mềm, cũng có chiếc may ba lớp bông gòn đắp chặt hai lớp vải lông cừu con. Đây là khay áo của tiểu thư Tâm Anh, con cả của gánh thứ ba phủ Đô Hầu Bắc Công.
Theo lệ mỗi năm, cứ cách bốn tháng dương lịch, khu phòng dệt sẽ chế tác ba trăm khay quần áo gửi đến từng viện lớn viện nhỏ trong phủ, tùy theo chế độ mỗi viện mà phân phát theo số lượng đã ước lượng sẵn. Tiểu thư Tâm Anh, nữ cả thuộc gánh thứ ba dòng họ quan triều Bách Lạt, năm nay đôi tròn mười bốn, nhận được bốn mươi khay áo bông, hai mươi tám khay y phục, hai mươi khay giầy và mười khay chăn nệm gấm chuyển đến viện Anh Hoa. Người phụ trách dẫn nữ hầu bưng khay đi là bà thị Du, quản gia kiểm kê sổ sách ở khu phòng dệt.
Năm mươi cô hầu xếp thành ba hàng, thị Du mặc chiếc áo nâu sồng đứng thẳng tắp ở giữa, đôi tay bọc bởi tấm lụa mỏng giở nhẹ từng góc áo bông xếp thành chồng trên khay, sau khi kiểm kê xong số lượng đồ cần đưa đi thì bảo tên hầu cầm đèn lồng dẫn đường, tiếp đến bà dẫn chúng nữ hầu theo sau. Viện Anh Hoa nằm ở mé Tây thuộc khu phủ Tam Kỳ, viện to mười buồng nhỏ, mười lăm buồng lớn, sân vườn thênh thang trải rộng lối đi, mẫu đơn tươi thắm vẽ màu khoe sắc ven đường. Đến trước cổng lớn viện Anh Hoa, tên hầu cầm đèn lồng lùi về sau hai bước rồi quỳ xuống, Thị Du dừng bước, cúi người quỳ xuống, đằng sau chúng nữ hầu bê khay cũng lần lượt quỳ theo từng hàng.
Bình luận truyện