Thôi, mình không cần sốt ruột. Việc này vốn cũng không thể vội vàng.
Tu hành nếu là nóng nảy thì rất dễ tẩu hỏa nhập ma. Vẫn là cầm bình rượu, lấy dĩa mồi đậu phộng nhắm rượu, thảnh thơi nhàn nhãn mới là cuộc sống, mới là đạo tu hành.
Cảnh sắc chiều xuân khi mưa qua cảm giác đặc biệt sâu.
Mưa chưa rơi thì hoa còn rực rỡ, khi mưa qua đi, tàn hoa đầy đất.
Trên đường lát đá trong sân rơi rụng vài cánh hoa hồng.
Nơi này không phải Trường Xuân Cư mà là một sân trong Ám Kiếm sơn trang dưới sơn cước Bắc phong, cơ bản là một trong viện lạc của Lý Nguyên Bạch dưới sơn cước Bắc phong. Lý Nguyên Bạch ngoài Bắc phong còn có sản nghiệp khá khổng lồ, trong mớ tài sản này có rất nhiều người không thể lên Hoa Sơn Bắc phong.
Kết quả là Lý Nguyên Bạch ở sơn cước Bắc phong xây dựng một Ám Kiếm sơn trang. Bình thường thuộc hạ Lý Nguyên Bạch không cần đi Trường Xuân Cư, cơ bản báo cáo tại Ám Kiếm sơn trang.
Lúc này trong sân, Lục Nguyên đang ngồi.
Đối diện Lục Nguyên ngồi một ông lão trên mặt có ba chòm râu dê.
- Thiếu chủ, sản nghiệp Đông Bình tỉnh ở nơi khác không mở rộng bao nhiêu, cơ bản giống năm ngoái, nhưng thiếu chủ từng kinh doanh Đông Đạo phủ khoáng sản thì mở rộng sản nghiệp ở vùng này rất nhiều.
Ông lão có ba chòm râu dê đang báo cáo tình huống sản nghiệp các phủ Đông Bình tỉnh. Ông lão này chính là thuộc hạ đầu não thế lực tại Đông Bình tỉnh của Lý Nguyên Bạch, cũng họ Lý, gọi là Lý Phong, địa vị so với Lý Phóng tại Đông Đạo phủ thì cao hơn nhiều, hơn nữa thực lực của lão cũng trên Lý Phóng nhiều. Thực lực của lão đã tới cảnh giới luyện thể kỳ đệ nhất tầng ngự khí ly không, là đầu lĩnh một phương vốn cần có thực lực như vậy.
Sản nghiệp dưới tay Lý Nguyên Bạch cơ bản mỗi một năm đều sẽ báo cáo cho ông tình huống năm qua một lần. Nghe thuộc hạ báo cáo tình huống sản nghiệp vốn là việc của Lý Nguyên Bạch, nhưng gần đây sức khỏe ông ngày một xấu, kết quả là giao việc vào tay Lục Nguyên.
Lục Nguyên nghe ông lão Lý Phong ba chòm râu dê báo cáo, nghe mà mắt nhập nhèm buồn ngủ, một chuỗi số liệu vô cùng khô khan thật khó hấp dẫn người ta. Lúc Lục Nguyên sắp ngủ gật thì trong mắt ông lão ba chòm râu dê Lý Phong lóe tia sáng.
Lúc này, Lục Nguyên bản năng nhoáng người qua, cùng lúc đó vách tường sau lưng hắn bị khí tạc ra một lỗ hổng.
Đáng chết! Lý Phong muốn giết mình!
Lục Nguyên bản năng phản ứng lại.
Tại sao Lý Phong muốn giết hắn? Hiện tại có mối thù với hắn chắc chỉ có một mình Tư Mã Trường Bạch, Lý Phong lại là thuộc hạ của sư phụ. Không đúng. Lục Nguyên lập tức nghĩ tới một điểm không thích hợp. Bây giờ sư phụ nên còn hơn một năm tuổi thọ mới đúng, thuộc hạ của sư phụ nên trung thành với ông rồi nhân đó cũng trung thành với hắn luôn chứ?
Nhưng cùng lúc đó cũng có kẻ muốn giết hắn. Dù sao, ủng hộ hắn trở thành chủ nhân đời sau còn không bằng tự họ làm. Người có dã tâm ở đâu không có? Đây chính là lòng người, lòng người không biết đủ rắn nuốt con voi.
Tuy Lục Nguyên ít khi chơi trò ứng xử nhân tính, nhưng đối với việc này không hề xa lạ.
Vậy nên mới có lần ám sát đáng chết này.
Tất nhiên, đằng sau lưng Lý Phong còn có những kẻ khác. Lý Phong chỉ là thanh đao mà thôi, kẻ cầm đao sẽ là ai? Bây giờ hắn không có thời gian suy nghĩ quá nhiều, trường kiếm trong tay Lý Phong đã nhanh như chớp đâm tới. Mỗi một kiếm lão đâm đều có tiếng gió rít.
Pháp lực của lão vô cùng mạnh mẽ, Lục Nguyên lập tức nhớ tới Lý Phong là luyện thể kỳ đệ nhất tầng ngự khí ly không.
Lấy thực lực hiện tại của hắn, muốn thắng Lý Phong đúng là quá khó khăn.
Dù sao luyện thể kỳ mạnh hơn luyện khí kỳ nhiều.
Lúc này trong đầu Lục Nguyên bình tĩnh lại, chiến đấu càng kịch liệt thì đầu óc càng tỉnh táo, đây coi như là một trong các đặc tính của Lục Nguyên.
Tu tiên giới hiện đang thái bình thịnh thế, nhưng hòa bình không khả năng không có báo thù.
Trên đời khó đoán nhất là lòng người. Tu tiên giả là người, lòng tu tiên giả cũng rất khó đoán.
Mặt ngoài thái bình có bao nhiêu sóng ngầm đang dâng lên.
Nếu như không có lợi ích còn dễ nói, một khi dính đến ích lợi là sẽ có tranh giành, đủ loại kiểu dáng ám tranh ám đấu và ám sát.
Cuộc sống tu tiên vốn có của hắn cơ bản là vô cùng thoải mái.
Thanh y thiếu niên lười biếng, Dưỡng Ngô kiếm sáng như mặt nước, trong tay cầm hồ lô rượu, phong cảnh Hoa Sơn Bắc phong tiên khí mờ ảo, đây chính là cuộc sống tu tiên trước kia của hắn, cũng cấu thành bức tranh tu tiên duy mỹ trong sương khói.
Nhưng cuộc sống tu tiên không khả năng bình tĩnh không khúc chiết.
Cuộc sống tu tiên sẽ có lúc tối tăm.
Đặc biệt vì hắn là đệ tử chân truyền, sắp tiếp nhận số lớn di sản của sư phụ, mà tuổi thọ sư phụ chỉ còn hơn một năm.
Nay, ám sát tìm tới cửa.
Mặt tối lòng ngời.
Tất nhiên đến thì cứ đến đi. Khóe môi Lục Nguyên cong lên một chút lười nhác. Không sai, sinh hoạt trước kia của hắn rất thoải mái, như là bức tranh tiên cảnh. Nhưng hắn cũng có năng lực ứng đối mặt tối của tu tiên, đối mặt gập ghềnh tu tiên. Khi đó trận ám sát Tây Châu Tam Cự Kiếm hắn đón được, đợt ám sát này hắn cũng có thể!
Sau cơn mưa hoa rơi đầy đất.
Trong sân Ám Kiếm sơn trang, cánh hoa hồng sau cơn mưa bị kiếm quang thổi quét. Cánh hoa hồng nổi bật kiếm quang càng thêm lạnh giá, kiếm khí như nước lạnh vô biên. Một ít hoa rơi bị kiếm khí triệt để nghiền nát, không tồn tại chút gì trên nhân gian. Đá dưới cánh hoa cũng bị kiếm quang giao nhau đánh nát.
Kiếm quang khởi, kiếm quang diệt, kiếm quang động, kiếm quang sinh.
Một bóng xám ông lão và một bóng thanh y thiếu niên cùng kiếm quang động.
Kiếm quang cuốn nhau, cánh hoa tung bay. Truyện Sắc Hiệp - http://thegioitruyen.com
Hoa bị kiếm quang nghiền, đá cũng bị kiếm quang đập vỡ.
Kiếm khí tung hoành, hoa rơi động theo, kiếm quang sắc lạnh dẫn theo hoa bay.
Bị áp chế, hoàn toàn bị áp chế. Hiếm khi Lục Nguyên đấu với người mà bị áp chế, cảm giác hiện giờ tuyệt đối không tốt chút nào. Kỳ thực đấu đến lúc này thì Lục Nguyên đã phát hiện ra kiếm thuật của đối thủ không bằng mình. Đối thủ căn bản không hiểu ra kiếm ý, nhưng lại có pháp lực luyện thể kỳ.
Dù kiếm thức của hắn có tinh diệu hơn nữa, đối thủ chỉ cần lấy pháp lực cứng rắn phá là được.
Pháp lực luyện thể kỳ hoàn toàn áp chế hắn.
Kỳ thực tuy là kiếm tông, cũng biết pháp lực quan trọng, lý luận kiếm tông là dưới tình huống pháp lực không cách biệt quá xa thì lấy kiếm mà thắng. Còn lý luận của khí tông là kiếm thuật cần thiết tồn tại, trực tiếp dùng pháp lực thắng. Có thời gian luyện khí thì lấy đi luyện pháp lực đến pháp lực vạn vật đều phá được mới là đường ngay.
Hơn bốn ngàn năm trước, khi Hoa Sơn còn là môn phái thống nhất, không chia kiếm tông, khí tông, kiếm khí tông. Một khối kiếm khí xung tiêu đường trường biển, tranh chấp kiếm trước hay khí trước dẫn đến kiếm tông, khí tông tranh luận gay gắt. Cuối cùng càng lúc càng kéo dài, tranh chấp càng lan rộng, khiến Hoa Sơn tiên môn hoàn chỉnh thống nhất biến thành Hoa Sơn tam tông ngũ phong kéo dài hơn bốn ngàn năm nay.
Nói trở về, trận chiến đấu còn đang tiếp tục mà hiện nay hắn bị áp chế.
Đối mặt pháp lực luyện thể kỳ mạnh mẽ của Lý Phong, tinh diệu kiếm chiêu của hắn cũng bị phá hết.
Đáng chết!
Lục Nguyên rất ít gặp tình huống bị ức chế thế này.
*Xoẹt!*
Lần này hắn né tránh chậm, tay phải bị rạch một vết máu, đây không phải lần đầu tiên hắn bị áp chế, cũng tuyệt đối là lần đầu bị đánh thành thế này. Tay phải rạch một đường dài chảy máu, dù không mấy ảnh hưởng ra tay nhưng đúng là lần đầu tiên hắn nếm mùi.
Lý Phong trường kiếm liên tục chuyển, đâm ra một kiếm nhanh hơn một kiếm. Lão là pháp lực thủy hệ, từng đợt pháp lực thủy hệ từ trường kiếm truyền vào người Lục Nguyên, pháp lực thủy hệ luyện thể kỳ mạnh mẽ cực kỳ xông vào người hắn. Tuy pháp lực thủy hệ không nổi danh bá đạo nhưng pháp lực luyện thể kỳ mạnh mẽ thật không thể tưởng tượng. Vài đợt pháp lực thủy hệ xông vào thân thể Lục Nguyên, bắt đầu phá hư kinh mạch của hắn. Hơn nữa bị pháp lực thủy hệ ảnh hưởng, dù tốc độ né tránh hay ra kiếm của Lục Nguyên đều chậm không ít.
Đây là đặc tính của pháp lực thủy hệ. Mỗi một pháp lực hệ nào đều có đặc tính của hệ đó. Ví dụ pháp lực kim hệ, pháp lực hỏa hệ có lực công kích cao. Pháp lực vân hệ thì liên miên bất tận, giỏi về ẩn nấp.
Đặc điểm lớn nhất của pháp lực thủy hệ chính là khiến tốc độ đối thủ giảm bớt, cùng với công kích nội bộ thân thể.
Trước lực trùng kích của pháp lực thủy hệ, Lục Nguyên ngày càng rơi vào tình hình nguy hiểm, nay toàn nhờ vào kiếm chiêu tinh diệu chống đỡ.
Lý Phong thấy Lục Nguyên còn đang đau khổ chống đỡ thì lập tức giơ tay đánh ra pháp thuật Thủy Long Ba. Kiếm chiêu của Lục Nguyên đúng là rất phiền phức, lão không kiên nhẫn phá đi kiếm chiêu tinh diệu kia. Một luồng sóng nước bỗng xuất hiện trước mặt lão ập hướng Lục Nguyên, chớp mắt bao phủ hắn trong sóng biển cuồn cuộn. Trước loại pháp thuật này, kiếm chiêu đều mất đi ý nghĩa.
Lục Nguyên đã bị dòng nước Thủy Long Ba bao trùm, trước, sau, trái, phải, trên, dưới, đông, tây, nam, bắc đều là nước mênh mông. Hơn nữa dòng nước áp áp lực khá lớn đè ép Lục Nguyên, như muốn nghiền thân thể hắn ra. Cùng lúc đó, pháp lực thủy hệ theo kiếm của Lý Phong trút vào người Lục Nguyên bắt đầu bùng phát.
Thủy Long Ba muốn từ bên ngoài đè bẹp người Lục Nguyên, còn pháp lực thủy hệ thì đến từ kinh mạch trong người điên cuồng phá hư.
Lục Nguyên đầu óc vẫn rất tỉnh táo, vô hạn đau đớn dọc theo thần kinh nhanh chóng truyền đến bộ não. Đáng chết, luyện thể kỳ mạnh hơn xa luyện khí kỳ quả nhiên là thật. Dù chỉ là luyện thể kỳ đệ nhất tầng ngự khí ly không cũng mạnh hơn luyện khí thập tầng đại viên mãn của hắn rất nhiều, không ngờ hoàn toàn áp chế hắn.
Mình sắp chết tại đây sao? Không được, tuyệt đối không thể chết ngay lúc này!
Dưới khung xương lười biếng kỳ thực có ý chí cầu sinh khá mãnh liệt, chẳng qua Lý Phong pháp lực đúng là hơn hắn quá xa, bây giờ còn bị bao phủ trong pháp thuật Thủy Long Ba, khắp người vài chỗ kiếm thương. Thủy hệ pháp thuật đang điên cuồn chuyển động trong kinh mạch của, muốn chuyển bại thành thắng thật tình rất khó.
Cố gắng thu lấy pháp lực bản thân muốn đối kháng pháp lực của Lý Phong xâm nhập trong thân thể, còn phải đối kháng pháp lực Thủy Long Ba từ bên ngoài, Lý Phong càng tăng mức độ, pháp lực đấu tranh, vết thương của hắn không ngừng tăng thêm, dường như thời điểm bị Lý Phong buộc nổ tung không còn xa.
Thân thể của mình thế nào tự bản thân biết. Nếu thật không thể lật ngược thế cờ thì chỉ sợ mười giây sau thân xác sẽ nổ tung.
Một giây, hai giây, ba giây.
Bốn giây, năm giây, sáu giây.
Thời gian ngày càng nhanh, Lục Nguyên phát hiện đầu óc bắt đầu tỉnh táo. Trong ngoài đều là pháp lực thủy hệ cường đại đè ép muốn tạc nổ hắn, ý thức của hắn ngày càng mơ hồ, xem ra thật sẽ gục tại đây, gục ngã bởi âm mưu này.
Sau lưng Lục Nguyên bắt đầu biến hóa ra một quái thú. Con thú kia mồm rất to,quyển vĩ đầu rồng, Lục Nguyên đã rơi trạng thái vào nửa hôn mê không hề phát hiện biến đổi này, Lý Phong ở bên ngoài Thủy Long Ba càng không trông thấy được. Thủy hệ pháp thuật Thủy Long Ba luôn vây khốn người hắn, nước như xoắn ốc chuyển động, di chuyển nhanh đến không thấy rõ tình hình bên trong.
Đằng sau lưng Lục Nguyên, con quái thú quyển vĩ đầu rồng đó là vân khí toàn thân Lục Nguyên biến ra. Khi Lục Nguyên gặp nguy hiểm tính mạng, ý thức nửa hôn mê thì thân thể tự động vận chuyển Vân Long Thập Biến Đệ nhất biến Ly Vẫn biến duy nhất có khả năng cứu mạng. Cái con Ly Vẫn đầu rồng đuôi rồng xuất hiện sau lưng Lục Nguyên chính là do vân khí ngưng tụ thành. Quái thú bắt đầu điên cuồng cắn nuốt dòng nước xung quanh. Mặc kệ là pháp lực thủy hệ trong người Lục Nguyên hay là Thủy Long Ba bên ngoài đều bị nó nuốt hết vào bụng.
Ly Vẫn, long tử phun vũ giáng sóng.
Con Ly Vẫn này xuất hiện sau lưng Lục Nguyên, theo nó nuốt ngày càng nhiều pháp lực thủy hệ, dòng nước thì Ly Vẫn càng biến rõ ràng. Nó vốn nửa mơ hồ nay càng rõ rệt hơn, thậm chí có thể thấy được vảy, vuốt của nó.
Vân Long Thập Biến, tổng cộng mười biến.
Mỗi một biến chia ra sơ ngộ biến hóa, tinh thông biến hóa. Tựa như lúc trước pháp lực vân hệ trong người hắn ngưng tụ ra một con Ly Vẫn mơ hồ thì chỉ là sơ ngộ biến hóa mà thôi. Lần này khi gặp nguy hiểm tính mạng, thân thể bản năng phát động Ly Vẫn biến, mà Ly Vẫn biến cũng điên cuồng hấp thu tất cả hơi nước xung quanh, Ly Vẫn biến từ sơ ngộ đến tinh thông Ly Vẫn biến.
Lúc này, Lục Nguyên mở mắt ra, lúc vừa hồi phục ý thức thì hắn hơi lấy làm lạ. Đã qua mười giây mà mình vẫn còn sống, thật là lạ. Tại sao mình sống được? Hắn lại nhìn xung quanh, thế mới phát hiện mình vẫn còn trong dòng nước mênh mông.
Hắn còn ở trong pháp thuật Thủy Long Ba bao vây, thế thì tại sao không cảm giác áp lực to lớn của Thủy Long Ba như trước nữa? Lục Nguyên rất là lấy làm kỳ, chỉ cảm giác Thủy Long Ba có gì đó khá thân thiết.
Thân thiết, từ này xuất hiện thì…
Lục Nguyên bỗng ngoái đầu, tuy sau lưng Ly Vẫn cũng theo hắn chuyển động nhưng vẫn thấy được một phần thân thể nó. Ly Vẫn! Chính là Vân Long Thập Biến Đệ nhất biến Ly Vẫn biến phát động ư? Loại Ly Vẫn biến này chỉ là lấy vân khí hóa ra quái thú chứ không phải quái thú thật sự có ý thức, chẳng ngờ nó lại tự động xuất hiện.
Lúc này Lục Nguyên đã biết tại sao mình còn sống rồi. Xem ra lúc gặp nguy hiểm sinh mạng thân thể hắn làm ra chính xác là đúng nhất, bắt đầu Vân Long Thập Biến Đệ nhất biến Ly Vẫn biến. Ly Vẫn biến vẫn hấp thu nhiều pháp lực thủy hệ bắt đầu biến đổi, hình thể ngày càng rõ ràng, đã tới tầng tinh thông Ly Vẫn biến.
Lục Nguyên cảm giác được pháp lực liên miên bất tận từ Ly Vẫn sau lưng truyền vào thân thể mình. Những pháp lực này cường đại lạ lùng, còn mạnh hơn cả pháp lực của chính hắn. Lục Nguyên con mắt biến khác thường, thế này mới hiểu, cơ duyên xảo hợp, pháp lực vân hệ sau lưng hóa thành Ly Vẫn không ngờ đem pháp lực của Lý Phong không ngừng đưa vào người hắn, hóa thành một phần thân thể.
Bản thân hắn đã là đỉnh cao luyện khí thập tầng, pháp lực đưa vào khá mạnh, cộng thêm Phong Linh bài đúng lúc phóng ra pháp lực vân hệ tinh thuần. Lục Nguyên phát hiện pháp lực, thân thể của mình đang không ngừng biến đổi. Dường như sắp đột phá tầng đại cảnh giới này, đạt tới cảnh giới khác vậy.