Kỳ thật, đây là chỉ một quan điểm từ trên bố cáo xuống dưới mà thôi. Nếu nghịch lại Hiên Viên Chí Tôn thì sẽ bị Hiên Viên Chí Tôn chèn ép.
Đây chính là quyền thế của Hiên Viên Chí Tôn.
Không ngoài dự tính, khi phát đến Lục Nguyên, hắn chỉ được hơn hai trăm linh thạch trung phẩm. Như vậy, linh thạch trung phẩm không bao lâu sẽ dùng hết. Lục Nguyên trong lòng rất tức giận, nhưng nghĩ lại, thực lực của hắn bây giờ chỉ đạt đến Đại Đạo Cảnh tầng thứ sáu. Có thể đánh thắng Đại Đạo Cảnh tầng thứ tám, nhưng tuyệt đối không thể đánh bại được nhân vật Đại Đạo Cảnh tầng thứ mười.
Nếu như hiện tại mình động thủ thì nhất định sẽ bị Hiên Viên Lệnh hung hăng trấn áp.
Nhẫn! Hiện tại chỉ có nhẫn.
Nhưng nếu Hiên Viên Lệnh ngươi dám cho người đánh áp ta, thì có chết ta cũng sẽ giết chết ngươi.
Lục Nguyên tâm trạng tĩnh lặng xuống, giống như mặt nước.
Có thù thì hắn tất sẽ báo.
Hiên Viên Lệnh thấy Lục Nguyên tiếp nhận hai trăm linh thạch trung phẩm, không khỏi cảm thấy đáng tiếc. Nếu như hiện tại Lục Nguyên náo loạn lên, y tuyệt đối sẽ trấn áp ngay, để cho thấy uy nghiêm của môn hạ Hiên Viên Chí Tôn. Không thể tưởng tượng được Lục Nguyên lại nhịn như vậy. Người này rõ ràng là một nhân tài. Đáng tiếc lại ở môn hạ Thái Sử Chí Tôn.
Không, ta là người biết sử dụng người ở Hiên Viên Chí Tôn. Càng là nhân tài thì càng phải biết gạt bỏ.
Kiếm Văn Hào ở bên cạnh cảm thấy vui vẻ, thoải mái, sung sướng. Y biết mình đánh không lại Lục Nguyên, nhưng Lục Nguyên cho dù có mạnh cũng không qua được Kiếm Chi Tử, Hiên Viên Chí Tôn. Kiếm Chi Tử và Hiên Viên Chí Tôn đã cùng nhau chèn ép ngươi. Xem ngươi còn mạnh đến cỡ nào nữa?
Thái Sử Không tay khẽ động.
Lúc này đây phân phát linh thạch như thế nào không biết, nhưng nhằm vào Lục Nguyên thì không phải là nhằm vào mình sao?
Nhẫn!
Ông ta phát hiện mình sắp nhẫn không được.
Không có biện pháp. Năm đó vì bảo vệ Yến Thương Thiên ra khỏi Trung Ương Thiên Triều, mình đã bị người của Cổ Văn Minh xiềng xích. Xiềng xích này khiến cho thực lực của mình giảm bớt đi. Nói cách khác, đệ nhất Chí Tôn còn không biết là ai.
Nhưng xiềng xích này chính mình vĩnh viễn không có cách nào bài trừ sao?
Không bao lâu nữa, một khi xiềng xích bị bài trừ, Hiên Viên Lệnh, đến lúc đó là thời điểm chúng ta tính toán nợ nần rồi.
Thái Sử Không đột nhiên quát to một tiếng, từ trên đỉnh đầu của y xuất hiện một không gian Hỗn Động Cảnh. Không gian này chỉ sợ lớn như một tòa sơn mạch. Nhưng không gian này lại bị một phù chú xiềng xích cứ thế mà trói lại.
Pháp chi xiềng xích này đại diện cho một pháp thuật cổ xưa, pháp thuật văn minh, pháp thuật kỳ diệu.
Thái Sử Không đột nhiên chấn động. Không gian Hỗn Động Cảnh chấn động. Pháp chi xiềng xích đã trói chặt nó. Pháp chi xiềng xích này không thô lắm, chỉ giống như một sợi dây thừng.
Không Chi Sơn, Hoa Sơn cư.
Lục Nguyên nhìn đống linh thạch có màu tro của mình.
Linh thạch bình thường đều trong suốt. Chỉ có linh thạch có quá nhiều tạp chất thì mới có màu tro.
Lúc nhận hai trăm linh thạch trung phẩm, bên trong trộn lẫn không ít linh thạch chất lượng kém cực kỳ. Lúc ấy mình phải nhẫn nhịn.
Nhưng sau khi trở về, mới phát hiện đống linh thạch màu tro này không phải là linh thạch bình thường. Vân hệ linh thú của mình chẳng gặm được một khối linh thạch nào. Hết lần này đến lần khác toàn bộ vây quanh cái đống linh thạch này mà chẳng thèm gặm. Hắn bèn cầm một cục nghiên cứu, phát hiện linh thạch này tuy mới nhìn thì tương đương rách rưới, giống như là bị trộn lẫn tạp chất. Nhưng càng xem càng phát hiện nó không đơn giản.
Linh thạch loại này rốt cuộc cổ quái như thế nào?
Hắn dùng kiếm chém qua. Với pháp lực kiếm thuật của hắn hiện giờ, chém cái linh thạch này lại không nát. Căn bản cả một dấu vết cũng không có.
Lục Nguyên càng lúc càng cảm thấy kỳ quái. Linh thạch này đến tột cùng là vật gì?
Lục Nguyên thay đổi hơn mười loại kiếm ý, thay đổi rất nhiều phương pháp, nhưng bất luận phương pháp nào đều không thể dao động linh thạch loại này được.
Đây rốt cuộc là vật gì?
Phải biết với thực lực của hắn bây giờ thì đã trảm không biết bao nhiêu đồ vật rồi.
Hoặc là mình có thể đi hỏi sư phụ hiện nay của mình ở Thái Sử Chí Tôn. Dù sao sư phụ cũng đã sống không biết bao nhiêu tuế nguyệt rồi, kiến thức so với chính mình phải rộng hơn. Một đạo kiếm quang xuất hiện, nhắm Càn Khôn cung mà đi. Khi tới Càn Khôn cung, Thái Sử Không đang dạy kiếm cho Tần Sương Thành, Chu Nộ Trì hai người.
- Tham kiến sư tôn!
Lục Nguyên chắp tay thi lễ.
- Khi đến chỗ của ta không cần cái hư lễ đó đâu. Bạn đang đọc truyện tại - http://thegioitruyen.com
Thái Sử Không ngồi xuống:
- Tới tìm ta có chuyện gì?
Lục Nguyên tay khẽ động, lấy ra khối linh thạch màu tro:
- Sư phụ, đồ nhi phát hiện khối linh thạch này có chút cổ quái. Không biết là vật gì. Hơn nữa dùng kiếm chém cũng không nát.
Tần Sương Thành, Chu Nộ Trì hai người cũng nhìn thật lâu. Với nhãn lực của hai người thì căn bản cũng không biết đây là vật gì.
Thái Sử Không nhận lấy khối linh thạch, cẩn thận đánh giá. Ban đầu thì không để ý lắm, nhưng sau này mới chăm chú:
- Ồ, là thứ này à?
Nghe khẩu khí thì rất là ngạc nhiên.
Thái Sử Không ném khối linh thạch vào tay Lục Nguyên:
- Đây là Đạo linh thạch.
- Đạo linh thạch?
Lục Nguyên khẽ giật mình.
Trải qua việc phổ cập kiến thức, biết trong Trung Ương Thiên Triều có hạ phẩm linh thạch, trung phẩm linh thạch, thượng phẩm linh thạch, cực phẩm linh thạch, còn có Địa giai linh thạch, Thiên giai linh thạch. Nhưng chưa từng nghe qua Đạo linh thạch.
Tần Sương Thành cùng Chu Nộ Thành hai người sắc mặt đại biến:
- Sư phụ, cái này là Đạo linh thạch trong truyền thuyết?
Xem ra hai người này cũng đã nghe qua danh tiếng của linh thạch, nhưng là lần đầu tiên nhìn thấy nên rất ngạc nhiên.
- Đúng vậy, đây chính là Đạo linh thạch.
Thái Sử Không gật đầu. Thấy bộ dạng khó hiểu của Lục Nguyên thì liền giải thích:
- Đạo sinh một, một sinh hai, hai sinh ba, ba sinh vạn vật. Thiên trong vạn vật là do đạo sinh ra. Những lời này ngươi chắc cũng nghe nói. Trong trời đất này cũng có một số linh thạch thần bí.
- Linh mạch là từ chỗ nào mà sinh ra?
Thái Sử Không hỏi.
Lục Nguyên nhún vai. Tại Tấn quốc căn bản không có linh mạch. Chính mình khi tiến vào Trung Ương Thiên Triều chỉ một thời gian ngắn nên không biết rõ linh mạch là từ chỗ nào mà có.
- Cái gọi là linh mạch là do một bộ phận rất lớn Đạo linh thạch phát triển thành.
- Đơn giản mà nói, Đạo linh thạch là trải qua một thời gian ngắn hoặc là dùng thủ pháp đặc thù để tạo ra một đầu linh mạch.
- Mà cái này con nhìn thấy chính là cái có thể thúc đẩy tạo ra linh mạch nhị giai.
- Cái gì?
Lục Nguyên chân chính bị chấn động. Hắn khi ở Trung Ương Thiên Triều đã nghe nói qua, nhưng chưa từng được chứng kiến. Nghe nói linh mạch nhất giai hoàn toàn là do linh thạch cấu thành. Mà bây giờ Đạo linh thạch này rõ ràng có thể thúc đẩy sinh trưởng linh mạch nhị giai. Nhớ không lầm thì linh mạch nhị giai có thể sản xuất ra đại lượng trung phẩm linh thạch.
Trước đó không lâu, Lục Nguyên cùng với Kiếm Chi Tinh đánh cuộc, dùng thượng phẩm linh thạch để làm vật đánh cuộc.
Nhưng trên thực tế, thì ra Kiếm Chi Tinh lại dựa vào anh của y là Kiếm Chi Tử dùng thượng phẩm linh thạch làm đơn vị để đánh cuộc.
Bình thường Đại Đạo Cảnh trình độ cao nhất cũng chỉ dùng trung phẩm linh thạch mà thôi.