Thiên địa vạn vật tương sinh tương khắc, có hỏa hiện thì sẽ có thủy theo. Lửa càn rỡ thiêu đốt cây cối, đột nhiên cơn mưa to đến. Mưa to đến thật tốt, dân thượng cổ vui sướng phát hiện lửa đốt rừng tắt ngấm.
Chỉ chốc lát sau, lại có đốm lửa hiện ra.
Lúc này khí trời còn ẩm ướt, lửa không đốt cháy lan tràn mà chỉ yên tĩnh bập bùng. Dân thượng cổ phát hiện lửa, vô cùng kinh ngạc, trong sợ hãi thử phát hiện chỗ đáng sợ là hạn chế uy lực lửa.
Không biết khi nào thì, trong vô cùng ngẫu nhiên, một con mãnh thú bị lửa thiêu đốt, nướng chín. Dân thượng cổ phát hiện mồi săn bị lửa đốt thì ăn rất ngon.
Sau đó dân thượng cổ phát hiện mãnh thú sợ lửa, có thể lấy lửa ngăn địch.
Không biết trải qua bao lâu, hỏa ở phía sau sinh sinh trường trường, Lục Nguyên nhìn tất cả các loại hỏa biến đổi. Bỗng nhiên lòng Lục Nguyên xẹt qua lĩnh ngộ, hiểu cái gì là hỏa kiếm ý. Nói thẳng ra mặt sau hỏa có trăm ngàn tác dụng nhưng những thứ đó không phải bản ý của lửa.
Kỳ thực bản ý của hỏa rất đơn giản, chỉ là dùng đốt cháy tất cả, những điều khác là kèm theo thôi.
Tuy tìm nguyên tố, tìm kiếm bản ý, tâm linh thông thấu.
Ngộ lĩnh ngộ rồi, đốt hết tất cả! Đây là lửa!
Lục Nguyên thở ra hơi dài, mình luyện thành hỏa kiếm ý, mình luyện thành loại kiếm ý thứ bảy. Lúc này trong không trung xuất hiện một vài chữ: Hỏa Kiếm Lâu hỏa kiếm ý đã bị lấy đi, trong vòng một nén nhang Hỏa Kiếm Lâu sẽ tan vỡ, sau này không xuất hiện nữa.
Biết được tin này mọi người lần lượt nhảy ra khỏi Hỏa Kiếm Lâu.
*Oành!*
Hỏa Kiếm Lâu tan vỡ, trong tuyết trắng xóa, Hỏa Kiếm Lâu to lớn bỗng tan vỡ, lửa hừng hực thiêu đốt. Lửa của Hỏa Kiếm Lâu cũng lạ thường, chỉ đốt một mình Hỏa Kiếm Lâu, Thủy Kiếm Lâu bên cạnh, thậm chí tuyết đọng dưới đất đều không dính lửa.
Qua chốc lát, Hỏa Kiếm Lâu lâu bốn ngàn năm tại Đại Tần quốc triệt để biến mất trên mặt đất, chỉ còn lại Thủy Kiếm Lâu cực kỳ giống với Hỏa Kiếm Lâu đơn độc sừng sững đứng đó. Qua chốc lát, Thủy Kiếm Lâu xuất hiện màu nước nhàn nhạt, đây là lúc tiến vào Thủy Kiếm Lâu.
Lục Nguyên đi theo mọi người vào Thủy Kiếm Lâu.
Mới tiến vào Thủy Kiếm Lâu thì thấy bên trên có hàng chữ: "Giữa thiên hạ trừ chiêu thức ra còn có pháp thuật. Cả đời ta ngộ rất nhiều pháp thuật, lấy cách đặc biệt Mộ Dung gia tộc ghi lại, nếu ai có thể bại hết pháp thuật các môn thì lấy thủy kiếm ý tặng cho có là gì?"
Trong Thủy Kiếm Lâu này chia làm tám cửa.
Tám cánh cửa viết: "Kim hệ pháp thuật". "mộc hệ pháp thuật", "thủy hệ pháp thuật", thổ hệ pháp thuật", "hỏa hệ pháp thuật", "phong hệ pháp thuật" "lôi hệ pháp thuật", "tâm hệ pháp thuật". Kỳ thực cách chia bình thường có bảy loại, tâm hệ pháp thuật chỉ có thể xem như là thiên môn trong thiên môn, không thể đơn độc mở ra một loại.
Tâm hệ pháp thuật chủ yếu lấy công kích tâm linh!
Nhưng năm đó Thủy Hỏa Đạo Nhân chia nó thành tám loại là vì lão từng ăn thiệt thòi lớn vì tâm hệ pháp thuật, cho nên đơn độc xếp nó thành một hàng. Năm đó nếu không phải trúng tâm hệ pháp thuật của Tấn Võ đế thì lão sẽ không bị đuổi ra khỏi Mộ Dung gia tộc. Tấn Võ Đế là hoàng đế thứ hai của Tấn quốc.
Tấn quốc là con rối của ngũ đại tiên môn, haongf đế Tấn quốc bị xem là thứ vô dụng ngu dốt, nhưng ngẫu nhiên có tài năng. Hoàng đế đời thứ hai Tấn quốc gọi là Tấn Võ Đế, gọi là Võ Đế thì tất nhiên không khả năng là thứ ngu ngốc. Tấn Võ Đế hùng tài đại lược, có thể nói là anh chủ.
Đương nhiên ngũ đại tiên môn không thích anh chủ. Năm đó Tấn Võ Đế dã tâm hừng hực chuẩn bị mưu đoạt đại quyền, hủy diệt ngũ đại tiên môn, cấu kết các đường hào kiệt, Thủy Hỏa Đạo Nhân cũng bị làm hại, bị liên lụy vào. Nhưng cuối cùng Tấn Võ Đế bị ngũ đại tiên môn giết chết.
Điều này Lục Nguyên không hay biết, ahwns còn không biết là bây giờ ngũ đại tiên môn có một số cơ quan điều tra được Thế Thiên Minh hiện nay thực ra có chút quan hệ với Tấn Võ Đế năm đó, chẳng qua không biết rốt cuộc giữa Thế Thiên Minh ngày nay là Tấn Võ Đế năm đó rốt cuộc có quan hệ gì.
Lại nói lúc này Lục Nguyên ở trong Thủy Kiếm Lâu.
Tổng cộng có tám cánh cửa.
- Lần này là phá pháp thuật.
- Muốn nói phá pháp thuật thì vẫn là Nhật Chiếu đại sư lợi hại nhất!
- Đúng vậy, Kim Cương Bồ Tát Thân của hắn lợi hại.
- Hắn uống linh dược rồi, bây giờ chắc có thể dùng Kim Cương Bồ Tát Thân.
- Nhưng lợi hại cỡ nào cũng khó đến cửa thứ bảy. Kỷ lục bốn ngàn năm qua cao nhất chỉ là cửa thứ sáu, không người qua nổi cửa thứ bảy.
- Người Tấn đó phá chiêu thức không tệ, giờ đến pháp thuật thì chắc là trợn tròn mắt hả?
- Người Tấn tầm thường có bản lĩnh gì chứ.
- Cũng đúng, hãy để người Tấn xem thủ đoạn của tu tiên giả Đại Tần quốc chúng ta đi!
Đám tu tiên giả Đại Tần quốc đều kêu la, họ lớn lối như vậy là có lý do. Bình thường tu tiên giả trước trường sinh kỳ cần chuyên môn luyện phá chiêu thức, hoặc chuyên môn luyện phá pháp thuật, ít có hai cái đều giỏi, gần như có khuyết điểm cả. Mới rồi Lục Nguyên được đến hỏa kiếm ý, Đại Tần quốc mất hết mặt mũi, bây giờ đến phiên phá pháp thuật thì tất nhiên đám người này phải châm biếm hắn một phen rồi.
Lục Nguyên nhún vai, không có gì để nói với đám chó tang. Bây giờ hắn cần phá sau tám cánh cửa ẩn giấu đủ các loại pháp thuật, để được đến thủy kiếm ý. Lục Nguyên nhìn nhìn, định trước tiến vào cánh cửa phong hệ pháp thuật. Thực ra rất nhiều pháp thuật không cách biệt quá lớn, hắn đều có thể thuận lợi phá hết, hai cửa rắc rối chắc là lôi hệ pháp thuật và tâm hệ pháp thuật.
Trước nay hắn chưa từng đụng tâm hệ pháp thuật, đây là một pháp thuật thiên môn, phải cẩn thận chút.
Lôi hệ pháp thuật thì lúc trước hắn không có cách phá, nhưng lúc ở Vô Sinh Di Cung học thành pha biến chất trong Vân Long Thập Biến, biến này có thể đem pháp lực chuyển thành thổ hệ pháp thuật. Thổ hệ pháp thuật có tác dụng khắc chế lôi hệ công pháp, tăng cơ hội phá lôi hệ pháp thuật.
Đương nhiên dù gì hắn chưa thực sự phá, không biết chân hcinhs thực hiện sẽ ra sao.
Thuận tiện ác ý mong chờ, giờ đám chó tang có bộ dạng như vậy, nếu mình được thủy kiếm ý thì không biết đám chó tang đó sẽ tức giận đến bộ dạng gì nhỉ?
*Oành!*
Thủy Kiếm Lâu sụp đổ.
Thủy Kiếm Lâu hóa thành một khe suối dài, nước trong khe suối nhìn xanh biếc nhưng xem kỹ thì tựa như mộng ảo, thoáng như nước mông lung huyền ảo, rốt cuộc biến mất trong trời tuyết. Trong tuyết cốc một mảnh trắng ngần, tuyết dày đặc, dường nh Thủy Hỏa Kiếm Lâu chưa từng xuất hiện.
- Người Tấn đáng chết!
- Sao lại để người Tấn có được Thủy Kiếm Lâu chứ!
- Người Tấn bình thường mà thôi!
Các loại chửi rủa vang lên, mọi người chửi mắng như lại sự việc vừa xảy ra đều muốn giậm chân. Chết tiệt, tại sao người Tấn này lợi hại như vậy, chẳng những phá chiêu thức hay, hủy hết kiếm chiêu mười môn Hỏa Kiếm Lâu, còn phá pháp thuật giỏi, phá hết pháp thuật tám môn.
Cuối cùng thủy, hỏa kiếm ý đều vào tay hắn.
Tương ứng với tiếng chửi là mấy người có quyền có thể bắt đầu sai bảo. Đám người có quyền thế này đều là hạng có thể chỉ huy tu tiên giả trường sinh kỳ, họ ra lệnh thuộc hạ tu tiên giả trường sinh kỳ đi giết chết người Tấn đó. Tương lai người Tấn sẽ rất mạnh, người như vậy dám nổi bật thì phải giết chết thôi. Chung đại tiểu thư khoanh tay mỉm cười, nhụ cười trong băng tuyết lạnh lẽo.
Ngộ tuyết vưu thanh.
Lục Nguyên không thèm để ý mấy người đó, có được thủy, hỏa kiếm ý đi theo sau lưng Yến Thương Thiên. Yến Thương Thiên thấy kết quả hành trình của Lục Nguyên, nhẹ gật đầu biểu thị tạm được, hai người tiếp tục lên đường. Vốn Lục Nguyên cho rằng tiếp theo nên tu hành thổ kiếm ý hoặc là kim kiếm ý, ngũ hành kiếm ý chỉ kém hai kiếm ý.
Nhưng tiếp theo Yến tổ sư dường như không có quyết định này, y chỉ mang Lục Nguyên đi các sơn các cốc các giang các hà, chạy đến rất nhiều sơn mạch nổi danh Đại Tấn quốc, Đại Tần quốc, nhìn sơn thế trập trùng. Bạn đang đọc truyện tại - http://thegioitruyen.com
Sơn mạch Thái Sơn chính là một trong hùng sơn Đại Tần quốc, đặc điểm lớn nhất của nó chính là hùng!
Nhất tiêu hùng vĩ!
Đây là dãy núi hùng vĩ cỡ nào chứ! Tựa như cột trụ đứng thẳng giữa trời đất.