Bốn đại cao thủ liên thủ, hung uy hiển hách, khí thế đầy trời. Bóng kiếm có thể che trời. Lục Nguyên chỉ cảm thấy bên ngoài hết thảy đều biến mất.
Lục Nguyên đang định ra tay thì vào lúc này có một người xông vào. Người này xông vào ngăn cản hướng công kích của bốn đại cao thủ. Kết quả phịch một tiếng, người nọ đã bị văng ra ngoài. Đồng thời trên người bị mấy nhát kiếm. Nhìn lại mới biết, người vừa xông vào chính là Tống thúc.
Tống thúc thấy bốn đại cao thủ liên thủ với nhau, uy lực kinh người, sợ Lục Nguyên xảy ra chuyện. Ông ta theo Lý Nguyên Bạch nhiều năm nay, cũng nhìn thấy Lục Nguyên từ lúc bái sư nhập môn cho tới bây giờ, như thế nào lại để cho Lục Nguyên chết đi chứ. Vốn ông ta nghĩ mình có pháp lực của Luyện Thể Kỳ Thất Trọng thì tốt xấu gì cũng có thể ngăn cản được.
Kết quả, thế công của bốn cao thủ tạo thành giống như sóng, căn bản không phải là ông ta có thể ngăn cản được. Với thực lực của ông ta lập tức bị đánh bại trọng thương ngay.
Tống thúc nằm một bên, còn bốn gã kia lại tiếp tục hướng mình công kích tới, tay Lục Nguyên xiết chặt.
Hiện tại chính là lúc mình phải dùng thủ đoạn thiết huyết thủ. Bạn đang đọc truyện tại - http://thegioitruyen.com
Bằng không thì mình sẽ chết.
Bốn loại kiếm pháp, kiếm thế như nước thủy triều, như sông, như biển cả đánh úp lại.
Tất cả như dám đối địch lại với biển cả, toàn bộ như muốn cắn nuốt sạch.
Tống thúc cũng là pháp lực Luyện Thể Kỳ Thất Trọng nhưng kết quả vẫn bị trọng thương.
Kiếm lãng bay thẳng đến Lục Nguyên, cũng muốn đem Lục Nguyên cắn nuốt. Dưới sự công kích như vậy, Lục Nguyên chết chắc rồi. Hiện tại vô luận địch ta hai phe, mọi người đều nghĩ rằng, theo như đạo lý bình thường, Lục Nguyên xác thực không thể còn sống.
Lục Nguyên tay khẽ động, Dưỡng Ngô kiếm mang theo một đạo vầng sáng ra khỏi vỏ. Nhanh đến nhất chính là Nhất Tự Điện Kiếm của Nam Cung Bạch. Nhất Tự Điện Kiếm vốn là cực lưu, Lục Nguyên cũng đồng dạng một kiếm đâm ra. Nhưng một kiếm này so với trường kiếm của Nam Cung Bạch thì nhanh hơn. Tuy Nam Cung Bạch xuất kiếm thời gian sớm hơn, nhưng kiếm của Lục Nguyên lại nhanh hơn.
Nam Cung Bạch bỗng nhiên chấn động. Y tuyệt đối không ngờ, Nhất Tự Điện Kiếm mạnh nhất của mình từ trước đến giờ, thật sự không thể thi triển nhanh bằng Lục Nguyên. Mắt thấy một kiếm của Lục Nguyên kia sắp đâm trúng cổ họng, Nam Cung Bạch liền hướng bên phải chùng xuống. Tai trái liền bị Dưỡng Ngô kiếm đâm xuyên qua, rớt mất.
Nam Cung Bạch tuy kịp thời tránh khỏi sát thân chi kiếm, nhưng hiện tại cũng bị khiếp sợ đến không tưởng tượng nổi. Nhất Tự Điện Kiếm của mình rõ ràng là chậm hơn.
Thượng Quan Thanh đã công tới. Thanh Sa kiếm pháp của Thượng Quan Thanh cùng loại với Bách Biến Thiên Huyễn Vân Vụ một ngàn ba trăm thức. Tuy rằng không có sự thâm ảo của Bách Biến Thiên Huyễn Vân Vụ một ngàn ba trăm thức nhưng Thượng Quan Thanh cũng nhờ bộ kiếm pháp của mình mà tự hào. Bộ kiếm pháp này của y một khi thi triển ra, rất ít người có thể tìm được chân thân của kiếm.
Cùng Thượng Quan Thanh giao thủ, như rơi vào trong mây mù. Ngươi căn bản chẳng tìm được một cơ hội, sẽ bị Thượng Quan Thanh giải quyết ngay tại chỗ.
Thanh kiếm khách Thượng Quan Thanh, thanh danh trong tu tiên giới cũng không nhỏ.
Thượng Quan Thanh thấy Nam Cung Bạch một kiếm bị thương cũng không thèm để ý. Nam Cung Bạch không cùng chính pháp với mình. Y luôn cho rằng Nhất Tự Điện Kiếm của Nam Cung Bạch quá đơn điệu. Một kiếm này bụng dạ thẳng thắn, quá ít bịp bợm. Bị người ta phá giải thì cũng chẳng có gì lạ. Thanh Sa kiếm pháp của mình mới không có khả năng bị người khác phá vỡ.
Trong nháy mắt, sắc mặt Thượng Quan Thanh đại biến. Y vừa rồi thi triển đó chính là "Giả thiên thanh sa trướng". Một chiêu này mê mê mang mang không thấy mặt trời. Kết quả trong nháy mắt liền bị Lục Nguyên phá giải. Chiêu thức đắc ý nhất của mình bị phá. Điều này làm sao có thể?
Thượng Quan Thanh thay đổi chiêu thức, là chiêu thức mà y đắc ý nhất. Kết quả lại bị phá giải.
Đồng thời, lại truyền tới tiếng cười lạnh của Lục Nguyên:
- Ngay cả Bách Biến Thiên Huyễn Vân Vụ một ngàn ba trăm thức ta cũng phá được. Kiếm pháp này của ngươi được coi là cái gì?
Hỏa kiếm khách Thành Khoan chưa từng gặp phải chuyện này. Y phóng ra kiếm pháp đắc ý của mình. Nhưng Lục Nguyên lúc này giống như đã hóa thành một trận mưa to, mang kiếm đang cháy bừng bừng của mình dập tắt toàn bộ. Kiếm pháp của mình, dưới cơn mưa to, căn bản là thi triển không được.
Ngân Xà kiếm pháp của Âm Vô Cơ quỷ dị, nhanh chóng nhưng khi hướng về phía Lục Nguyên thì chẳng biết tại sao kiếm pháp của mình lại trở nên chậm. Ngân Xà kiếm pháp một khi trở nên chậm, thì uy lực của nó sẽ thay đổi. Còn Dưỡng Ngô kiếm của Lục Nguyên thì nhanh vô cùng, nhẹ nhõm phá giải sạch sẽ Ngân Xà kiếm pháp.
Lúc này giao thủ cũng không dùng bao nhiêu thời gian. Vừa nãy còn như thủy triều cắn nuốt hết thảy, mà nay đã tan rã.
Thượng Quan Thanh, Nam Cung Bạch, Âm Vô Cơ và Thành Khoan bốn người đều biến sắc. Bọn hắn chưa từng nghĩ sẽ có chuyện như vậy. Bọn hắn đều là những cao thủ, liên thủ lại với nhau chỉ để đối phó với một mình Lục Nguyên. Nhưng Lục Nguyên cũng không đơn giản. Chỉ trong nửa năm, thực lực của Lục Nguyên đã tăng lên không biết bao nhiêu chiến lực. Lục Nguyên hiện tại rõ ràng rất mạnh.
Về phần ngươi nói vì sao từng chiêu kiếm của bốn người bị phá giải? Thật sự rất đơn giản. Nếu có một người có thể cuốn lấy Lục Nguyên, tất nhiên có thể dùng bốn đánh một. Nhưng đều là do Lục Nguyên công kích đến, không có người nào có thể cuốn lấy Lục Nguyên, nên bị bại rất nhanh, căn bản ngay cả thời gian liên thủ cũng không có.
Cái này......
Cái này......
Cái này......
Làm sao có thể bị bại nhanh như vậy?
Khiếp sợ qua đi, lúc này Thượng Quan Thanh, Nam Cung Bạch, Âm Vô Cơ, Thành Khoan bốn người đều cảm thấy không tưởng tượng nổi. Trong thời gian ngắn như vậy, chiêu kiếm của bốn người hoàn toàn bị phá mất. Bốn người tất nhiên là không tin. Bất luận từ góc độ nào đều không tưởng tượng được.
Lại một vòng công kích mới. Dưỡng Ngô kiếm của Lục Nguyên lại nhanh chóng đâm ra.
Khoái chi kiếm ý, Mộ chi kiếm ý, Phong chi kiếm ý, Vân chi kiếm ý, Vũ chi kiếm ý năm đại kiếm ý trong thời điểm thích hợp thi triển ra ngoài. Pháp lực toàn thân không ngừng chuyển động. Môt lần thất bại vẫn còn chưa tỉnh ngộ. Phải cho bọn hắn thất bại thêm một lần thì mới hiểu được sự thật này.
Thất bại, lại là thất bại.
Liên tiếp mấy lần thất bại, đã làm cho đám người Thượng Quan Thanh biết được sự chênh lệch to lớn. Tuy nhiên bọn hắn không cách nào hiểu được Lục Nguyên vì sao lại mạnh như vậy.
Thượng Quan Thanh lúc này lầm bầm nói:
- Không có khả năng, không có khả năng. Ngươi làm sao có thể mạnh như vậy?
Y thật sự là bị đả kích quá lớn, liên tục nói không có khả năng. Y vốn cho rằng kế hoạch của mình hoàn mỹ. Kết quả đụng phải Lục Nguyên, hoàn mỹ lại trở thành không hoàn mỹ. Bốn người họ liên thủ rõ ràng đánh không lại Lục Nguyên. Điều này làm sao Thượng Quan Thanh có thể tin được.
Nam Cung Bạch, Âm Vô Cơ, Thành Khoan ba người có thể không có hứng thú để cảm khái. Bọn hắn muốn chạy trốn. Hiện tại bọn hắn không có dũng khí đối mặt với Lục Nguyên. Nhưng muốn trốn cũng không phải chuyện dễ dàng. Nơi này là tường đồng vách sắt đại trận. Lúc ấy trong kế hoạch là dùng trận pháp này để vây khốn Lục Nguyên. Kết quả ngược lại lại khiến cho bọn hắn chạy không thoát.