Hóa Ra Vẫn Luôn Là Anh

Chương 203: Mèo nhỏ của Đại tá (17)



Nhìn qua thấy Lăng Thượng Quân vẫn chưa giải quyết xong cô gái nọ, tuy rằng cô tin tưởng anh, nhưng nhìn chồng mới cưới của mình được một cô gái khác tiếp cận quyến rũ, Vân Linh sao còn có thể tâm bình khí lặng mà quan sát chứ?

Cô đứng dậy, định tiến lên tự mình ra trận, ai ngờ còn chưa đi được vài bước trước mặt bỗng có một bàn tay đưa ra.

“Mỹ nữ, em là đi một mình sao? Có muốn tham gia cùng bọn anh cho vui không?”

Vân Linh nhìn qua người đàn ông vừa nói ra lời nọ, suýt chút nữa đã cho rằng anh ta và cô gái kia là cùng một hội.

Thấy Vân Linh nhìn qua, người đàn ông kia càng cười tươi, nụ cười rực rỡ hơn cả ánh mặt trời. Vẻ ngoài của anh ta rất tốt, dáng người cao ráo khuôn mặt lại điển trai, cơ bắp trên người tuy không quá rõ ràng nhưng vẫn là có. Anh ta mặc một chiếc quần hoa, khoác một chiếc áo đi biển mỏng, trên tay cầm một ly rượu cocktail hướng về phía cô, cười cười ra ý mời mọc, ánh mắt lại âm thầm quan sát Vân Linh.

Anh ta và bạn đã quan sát cô từ xa được một lúc lâu, sau một hồi bàn luận liền để anh làm người tiên phong tiến đến bắt chuyện với cô. Nhìn từ xa đã thấy cô rất đẹp, hiện tại đến gần, anh ta mới kinh diễm nhận ra chỉ một từ đẹp thật rất không đủ để miêu tả về cô.

Cô ăn mặc khá kín đáo, chỉ là một chiếc áo bơi một mảnh tối màu mà thôi, nhưng cũng vì thế mà làm nổi bật lên làn da trắng nõn và đôi chân thon dài khiến người thèm khát kia của cô. Dưới lớp áo bơi co dãn bó sát, dáng người nóng bỏng lả lướt của cô hiện ra, chỗ cần lớn liền lớn, chỗ cần nhỏ liền nhỏ, kích cỡ vừa phải không quá thô cũng không quá thiếu, khiến cho đàn ông khao khát không thôi.

Lúc này đứng chính diện với cô, vì bị kính mát che lấp nên anh ta không nhìn được ánh mắt của cô, nhưng chỉ với chiếc cằm nhỏ xinh và cánh môi đỏ thắm kia cũng đủ để khiến anh ta cảm thấy hưng phấn nhộn nhạo, thật muốn biến cô trở thành bạn gái của mình. Như vậy, người con gái xinh đẹp quyến rũ trước mắt này liền chỉ thuộc về một mình anh mà thôi. Đến lúc đó, anh muốn làm bao nhiêu lần mà chẳng được?

Vân Linh liếc anh ta một cái, không hề tính toán muốn đáp lời anh ta, dưới chân hơi chuyển muốn vòng qua anh ta. Người đàn ông kia nhận ra ý đồ của cô, sao có thể dễ dàng để cô rời đi như vậy được?

Anh ta vội vươn tay đang cầm ly rượu ra chặn cô lại, Vân Linh vì không muốn bị anh ta chạm vào tức khắc lui về sau một bước, lại nghe anh ta nói, “Ây ây mỹ nữ! Em đừng như vậy, anh cũng không phải có ý gì xấu, chỉ là thực lòng muốn được làm quen với em mà thôi. Cho dù sau này có không thích nhau thì chúng ta vẫn có thể làm bạn mà, không phải sao? Có nhiều bạn bè cũng đâu phải là điều gì xấu đâu đúng không?”

“Tôi đã có chồng rồi,” Vân Linh nhíu mày nhìn anh ta, nói thẳng.

Người đàn ông hơi giật mình, nhưng giây sau đã cười xòa đáp, “Em nói em đã có bạn trai anh còn tin, chứ trẻ như em sao đã có chồng được. Anh thật sự không có mưu đồ gì, chỉ muốn được làm quen tìm hiểu em mà thôi. Em không thể cho anh một cơ hội sao? Điều kiện của anh cũng không tệ đâu.”

Anh ta không tin, Vân Linh cũng lười nói. Ở phía đối diện, ngay từ giây phút đầu tiên khi anh ta tiếp cận cô, Lăng Thượng Quân đã nhìn thấy. Vốn đã khó chịu vì bị cô gái trước mặt dây dưa, nay thấy một tên đàn ông xa lạ tiếp cận vợ mình, Lăng Thượng Quân càng cảm thấy bực bội, nhưng anh vẫn nhịn xuống được. Chỉ đến khi thấy Vân Linh rõ ràng đã muốn rời đi mà hắn ta còn cố chấp cản lại, ngọn lửa mới bùng lên trong lòng anh.

Cũng mặc kệ cô ta là nam là nữ, là dân thường hay binh sĩ, Lăng Thượng Quân nghiêm mặt gầm một tiếng, “Cút!”

Khí thế kinh người mà Lăng Thượng Quân đã rèn giũa bao nhiêu năm ở trong quân đội bỗng chốc trào ra, khiến cô gái kia tức khắc sợ tái mặt, trợn to mắt run rẩy kinh ngạc trừng anh, mấy lời định nói phía sau cũng bị nghẹn lại trong cổ họng.



Rốt cuộc không bị cô ta ngăn cản nữa, Lăng Thượng Quân lập tức tiến đến chỗ Vân Linh, vòng tay ôm lấy eo cô kéo cô vào lòng tuyên bố chủ quyền, một bên nhìn người đàn ông kia đe dọa, “Cậu có chuyện gì mà tìm vợ tôi?”

Đột nhiên bị một người đàn ông cao lớn mạnh mẽ hung hăng trừng mắt gằn giọng, người nọ không khỏi giật mình hốt hoảng, có chút khó tin nhìn hai người họ, “V--vợ anh?!”

“Đúng vậy. Cậu có ý kiến gì sao?” Lăng Thượng Quân đen mặt hếch cằm hỏi.

Anh ta vẫn không muốn chấp nhận sự thật, quay sang hỏi Vân Linh, “Em đã kết hôn rồi??”

Lăng Thượng Quân nghe vậy thì hiểu lầm, không vui nhìn qua Vân Linh, trong giọng nói mang theo tia làm nũng giận dỗi, “Em không nói cho hắn biết em đã kết hôn?”

“Không nói,” Vân Linh lắc đầu, thấy sắc mặt Lăng Thượng Quân lập tức biến đen như đít nồi, cô không nhịn được cười nhéo má anh, nói tiếp, “Nhưng em có nói là em có chồng rồi, là do anh ta không chịu tin.”

Nhận ra mình bị cô trêu chọc, Lăng Thượng Quân vừa tức vừa buồn cười, bàn tay đang đặt bên eo cô khẽ nhéo mấy cái. Vân Linh bị nhột vội nghiêng người uốn éo hòng né tránh, nhưng Lăng Thượng Quân sao có thể để cho cô được như ý chứ? Anh một bên giữ chặt lấy cô, một bên vẫn không quên mà làm loạn khắp eo cô, khiến Vân Linh không nhịn được cười không ngừng, cả thân hình mềm nhũn không xương tựa vào người anh luôn miệng xin tha.

Đợi đến lúc Lăng Thượng Quân buông tha cho cô thì cả người đàn ông và cô gái kia đều đã không thấy bóng dáng đâu nữa.

Sáng hôm sau, Vân Linh và Lăng Thượng Quân lại ra biển, nhưng không giống hôm qua, hôm nay bọn họ đã đăng ký một khóa lặn biển. Sau khi thay sang bộ đồ lặn, lắng nghe hướng dẫn viên chỉ dẫn phương pháp lặn và vấn đề an toàn, Lăng Thượng Quân, Vân Linh cùng với hướng dẫn viên nhảy xuống biển, bơi theo hướng dẫn viên tìm đến rặng san hô.

Nước biển ở đây trong vắt, lúc còn đứng ở trên thuyền Vân Linh cũng đã nhìn thấy được lờ mờ hình ảnh của rặng san hô bên dưới, hiện tại lặn hẳn xuống biển, mỹ cảnh của hệ sinh thái nơi đây liền hiện ra trước mắt cô. Các rặng san hô với hình thái và màu sắc rực rỡ xếp chi chít cạnh nhau, bên trong bơi ra bơi vào những đàn cá nhỏ sống cộng sinh với chúng, vô cùng đặc sắc và đầy sức sống. Vân Linh còn đặc biệt nhìn thấy vài con cá hề màu sắc sặc sỡ ở trong đó, cảnh tượng giống y hệt như trong bộ phim “Đi tìm Nemo” khiến cô không khỏi cảm thấy thích thú và vui vẻ. Chỉ tiếc lúc này chưa có máy ảnh chống nước, nếu không cô và Lăng Thượng Quân đã cùng nhau chụp vài tấm để làm kỷ niệm.

Lặn hơn một tiếng thì hai người họ lên bờ, vừa vặn đến giờ ăn trưa. Buổi trưa hôm nay Vân Linh và Lăng Thượng Quân quyết định sẽ không ăn ở trong khách sạn mà ra một nhà hàng hải sản ở gần đấy để dùng bữa. Giá cả so với khách sạn thì rẻ hơn mà chất lượng lại vẫn rất tốt, đặc biệt là khi bọn họ còn đang ở ven biển. Hải sản tươi rói và đa dạng vô cùng, vì giữ vị ngon nguyên bản của nó, Vân Linh và Lăng Thượng Quân phần lớn chỉ gọi món sống hoặc là hấp, cộng thêm một vài món nướng đơn giản. Tuy vậy, hương vị của chúng lại vẫn thơm ngon đậm đà vô cùng.

Sau khi ăn trưa thì hai người họ trở về khách sạn nghỉ trưa. Vốn Vân Linh tính chiều lại ra biển tắm nắng hóng gió như hôm qua, nhưng cuối cùng vì quá mệt mỏi nên cô chỉ đành thôi, chuyển sang đặt hẹn dịch vụ spa của khách sạn để trị liệu cho chiếc eo đang đau nhức của mình.

Sau đó… trong suốt quãng thời gian của tuần trăng mật, Vân Linh liền ‘vinh hạnh’ trở thành khách quen của nơi này. Khi nhân viên nơi đó biết cô và Lăng Thượng Quân là vợ chồng mới cưới đang đi hưởng tuần trăng mật, mỗi lần thấy Vân Linh đến bọn họ đều ẩn ý nhìn cô rồi che miệng cười khúc khích, khiến Vân Linh xấu hổ không thôi. Nhưng Vân Linh lại không nỡ không đến đây, bởi vì hiệu quả sau khi được bọn họ mát xa thật sự rất tốt. Mà Lăng Thượng Quân cũng cực kỳ ủng hộ cô đến đó, chỉ có thế mỗi tối anh mới có thể ăn ngon.

Ngoài tắm biển và lặn ngắm san hô, mấy ngày này Vân Linh và Lăng Thượng Quân cũng tranh thủ đi tham quan những địa điểm du lịch đáng chú ý của thành phố này. Hạn nghỉ phép của Lăng Thượng Quân chỉ có bảy ngày, rất nhanh tuần trăng mật của bọn họ cũng phải kết thúc. Lăng Thượng Quân vừa mới cùng Vân Linh bay trở về nhà đã phải vội vàng nói lời chào tạm biệt cô và Lăng gia rồi lên đường trở về quân đội. Còn Vân Linh cũng quay trở lại với sinh hoạt lúc trước của mình, ngày ngày đến học viện đi học. Có chú hai là hiệu trưởng học viện, dù cô có nghỉ học một tuần cũng không hề gì, còn được ông lấy hộ số tài liệu học tập của một tuần qua. Thậm chí khi cô có chỗ không hiểu, ông còn đặc biệt mở lời để giáo sư thu âm lại bài giảng ngày đó cho cô nghe lại.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv