Hóa Ra Vẫn Luôn Là Anh

Chương 160: Bệnh tim học muội x Ôn nhu học trưởng (5)



Buổi chiều hai ngày sau, dưới sự tích cực làm nhiệm vụ của Trương Tuyết Linh và Mặt Trời Mùa Đông, cộng thêm các loại thuốc tăng kinh nghiệm, cô rốt cuộc lên được cấp năm mươi. Mặt Trời Mùa Đông gọi cho Đao Phá Thiên nói đã sẵn sàng, sau đó dẫn theo Trương Tuyết Linh đến cổng phó bản năm mươi.

Lúc đến nơi, Trương Tuyết Linh mới nhận ra không chỉ có Đao Phá Thiên sẽ cùng đi phó bản với hai người họ, mà còn có cả King và một người chơi nữ tên là Silver.

Trang phục của King cùng một kiểu với Đao Phá Thiên, sau lưng treo hai thanh đao dài. Còn người tên Silver kia thì cầm một quyền trượng, trông khá giống vũ khí của phù thủy, mặc trang phục bó sát gợi cảm, toàn thân đều thể hiện rõ ràng cô là người chơi pháp sư.

Nếu mà không phải, vậy thì tạo hình này cũng quá lừa người rồi.

Thấy bọn họ đến, Silver trước nhất chạy đến chỗ họ, trên mặt là nụ cười rạng rỡ vui mừng, “Mùa Đông, rốt cuộc anh cũng đến rồi! Lần này đều nhờ vào anh hết đó, nếu anh nhặt được Lam Tâm Ngọc thì cho em nhé!”

Lam Tâm Ngọc là một nguyên liệu hiếm, chỉ rơi ở trong phó bản tổ đội của cấp năm mươi, tỉ lệ rơi rất thấp, nhưng nó lại là nguyên liệu cần thiết cho nhiều thứ, bao gồm nâng cấp và chế tạo vũ khí và trang bị.

Trương Tuyết Linh tò mò mở bảng thông tin của Silver lên, thấy cấp bậc của cô là năm mươi hai thì hiểu rõ, lần đi phó bản này là vì Silver.

Quy định về trao đổi nguyên vật liệu trong game nói khó cũng không khó mà dễ cũng không dễ, bởi vì người chơi có thể tự do đưa tặng đồ vật của mình với người khác, dưới điều kiện là đồ vật đó được kiếm từ lượt đánh phó bản mà cả hai người cùng tham gia. Tất nhiên, nếu như không thể trao đổi, người chơi vẫn có thể bày gian hàng để bán lại, hoặc là bán cho NPC, không sợ không có cách tiêu thụ nguyên vật liệu mình không cần.

Mặt Trời Mùa Đông nghe Silver nói vậy, không đáp ứng cũng không từ chối, một đường dẫn theo Trương Tuyết Linh đi thẳng đến chỗ Đao Phá Thiên.

Silver bị anh bỏ lơ, trên mặt nhất thời hiện lên vẻ mất mát xen lẫn với tức giận. King nhìn thấy thế cũng sừng sộ trừng Mặt Trời Mùa Đông, sau đó nhanh chóng an ủi Silver, “Em yên tâm, lần này đi phó bản chính là vì em mà. Anh cũng không thua kém nhiều hắn, nếu anh nhặt được Lam Tâm Ngọc nhất định sẽ cho em.”

Đối với thái độ lấy lòng của King, Trương Tuyết Linh không chút nào ngạc nhiên. Silver, SilverHeart, vừa nghe liền biết có ẩn tình.

Thái độ của King giúp Silver gỡ gạc lại chút mặt mũi, cô cười nhẹ, nhìn anh cảm ơn. Trái tim anh ta tức khắc nảy lên, vui sướng cười.

Nhìn nụ cười si ngốc của anh ta, trong tâm Silver dâng lên một trận khinh thường, tiếp bước đi đến chỗ Mặt Trời Mùa Đông, vừa vặn nghe được Đao Phá Thiên trò chuyện với Trương Tuyết Linh.

“Ấy, mới mấy ngày không gặp mà em đã lên được cấp năm mươi rồi sao? Lại còn là đồ đệ của Mùa Đông? Hóa ra đây là lý do cậu muốn đợi hai ngày sau sao?” Câu cuối cùng là nói với Mặt Trời Mùa Đông.

Mặt Trời Mùa Đông gật đầu, đối với người bạn thân của mình cũng không trưng ra bộ mặt lạnh, nhẹ đáp, “Ừ, mang em ấy trải nghiệm một chút.”



Nghe bọn họ nói, Silver mới để ý đến hai cái danh hiệu mới trên đầu Mặt Trời Mùa Đông và Trương Tuyết Linh, ghen tị nhất thời ngập tràn tâm cô ta.

Lúc trước cô lên được cấp ba mươi, ngỏ ý muốn nhận anh làm sư phụ anh lại không chút do dự từ chối, vậy mà hiện giờ lại nhận một đứa con gái khác làm đồ đệ? Lại còn ân cần kéo nâng cấp, kéo phó bản?!

Silver tức giận nhìn qua Trương Tuyết Linh, vừa thấy rõ khuôn mặt cô, lửa giận trong lòng cô ta lại tăng thêm một bậc.

Trương Tuyết Linh rất đẹp, là loại vẻ đẹp ngoan ngoãn dịu dàng lại mỏng manh, rất dễ kích khởi tâm bảo hộ của nam nhân. Nhưng khí chất của cô lại không mềm yếu như vậy, chính là hình mẫu sống của ngoài mềm trong cứng, lúc cười rộ lên cả khuôn mặt liền sáng bừng, thật sự có thể khiến người lóa mắt.

Nhưng đó không phải là lý do khiến cô ghen hận nhất.

Hận là hận, khuôn mặt này lại có ba phần giống với hồ ly tinh kia!

Tại sao nơi nào cũng có bóng dáng của cô ta vậy?! Tại sao dù là trong game hay ngoài đời, Mặt Trời Mùa Đông lại chỉ đối với người có khuôn mặt này quan tâm ân cần!!

Không ai để ý đến cảm xúc của Silver, đương nhiên là trừ một người, Đao Phá Thiên lúc này thấy mọi người đã đến đông đủ liền không vòng vo nhiều, sau khi thêm Mặt Trời Mùa Đông và Trương Tuyết Linh vào đội ngũ thì vỗ tay hô hào, “Đi thôi, chúng ta vào phó bản!”

Nói rồi anh dẫn đầu bước qua cổng truyền tống của phó bản, Mặt Trời Mùa Đông và Trương Tuyết Linh theo sau, cuối cùng là King và Silver.

Phó bản này lấy bối cảnh của một sơn động, nhưng cảnh sắc vẫn rất đẹp, khắp nơi tràn đầy những phiến pha lê tỏa ra ánh sáng xanh dịu nhẹ, khiến cho toàn bộ khung cảnh khoác lên một loại cảm giác huyền ảo.

Bởi vì đi phó bản tổ đội nên quái đông hơn nhiều so với phó bản cá nhân, từng con quái hình thù kỳ dị lao ra không dứt. Nhưng đây dù sao cũng chỉ là phó bản cấp năm mươi, Mặt Trời Mùa Đông, Đao Phá Thiên và King đều đã trên cấp bảy mươi nên không có chút khó khăn gì, lấy thế chẻ tre một đường thẳng tiến.

Lần đầu tiên được đi phó bản, Trương Tuyết Linh rất hưng phấn, hào hứng xông lên giết quái. Ánh mắt Mặt Trời Mùa Đông nhìn cô mang theo ý sủng nịch nhè nhẹ, khẽ cong khóe môi đi theo sau cô, bảo hộ cô không bị quái đánh trúng.

Cảnh tượng này một lần nữa khiến Silver giận sôi, mấy lần lơ là suýt nữa đã bị thương, nhưng mỗi lần cô ta lại đều được King kịp thời bảo hộ.

Mười phút sau, bọn họ chạm mặt boss phụ của phó bản.

Boss phụ có hình dạng giống con người, thân mặc áo giáp, chỉ là dáng người rất cao lớn, khiến Trương Tuyết Linh phải ngưỡng cao đầu mới có thể thấy được mặt hắn.



“Phong Linh, boss này có một chiêu bạo, mỗi khi phát động dưới chân hắn sẽ xuất hiện một vòng sáng, mà xung quanh hắn cũng sẽ xuất hiện rất nhiều vòng sáng có màu sắc khác nhau. Để hóa giải, tất cả người chơi phải đứng trên vòng sáng có cùng màu với hắn. Nếu có một người đứng lệch, hắn sẽ tiến vào buff, hiệu quả buff rất mạnh. Vì vậy em phải cẩn thận nhé, không cần đứng cách anh quá xa, anh sẽ bảo vệ em, biết chưa?”

Nhìn vẻ mặt ân cần quan tâm của Mặt Trời Mùa Đông, tâm Trương Tuyết Linh bỗng dâng lên một trận ấm áp, gật đầu nói, “Em biết rồi.”

Cách đó không xa, King cũng đang giải thích cách đánh boss cho Silver nghe, nhưng ánh mắt của cô ta lúc này chỉ chú ý đến Mặt Trời Mùa Đông và Trương Tuyết Linh. Thấy Silver không chú ý nghe mình nói, ánh mắt lại chứa đầy ghen hận nhìn về một phía, King nhíu mày quay đầu nhìn theo, quả nhiên thấy đứng ở hướng đó là Mặt Trời Mùa Đông, bàn tay không khỏi siết chặt lại.

Hắn đường đường là bang chủ của bang phái đệ nhất, cũng nằm trong top năm bảng xếp hạng lực chiến, rốt cuộc thua kém Mặt Trời Mùa Đông chỗ nào chứ? Vậy mà Silver lại chỉ luôn chú ý đến hắn ta! Nếu không phải thực lực của Mặt Trời Mùa Đông mạnh hơn hắn, nhiều thành viên trong bang lại là vì hắn ta mới gia nhập SilverHeart, cộng thêm lo sợ nếu Mặt Trời Mùa Đông không còn ở trong bang Silver cũng sẽ theo hắn ta rời đi, hắn đã sớm đá Mặt Trời Mùa Đông ra khỏi bang!

Hắn đối với cô tốt như vậy, lúc nào cũng chạy theo ân cần lấy lòng, thậm chí còn bằng lòng bỏ ra số tiền lớn chỉ để đổi tên bang phái, chẳng lẽ vẫn không thể thắng được Mặt Trời Mùa Đông sao?!

Trong lúc hai người họ còn đang tâm tình phức tạp, boss đã chủ động tấn công. Năm người nhanh chóng đứng thành vòng tròn thay phiên nhau vây công boss, nhưng dù thế nào, Mặt Trời Mùa Đông vẫn sẽ luôn theo sát bên cạnh Trương Tuyết Linh bảo vệ cô. Game thực tế ảo khác với game thường, bị thương sẽ cảm nhận được đau đớn, tuy rằng cường độ đau đã được giảm bớt so với thực tế, nhưng nếu bị thương, độ linh hoạt và khả năng chiến đấu sẽ bị hạn chế rất nhiều, rất bất lợi.

Đánh được vài phút, dưới chân boss đột nhiên xuất hiện vòng sáng màu đỏ, mặt đất xung quanh cũng lần lượt hiện ra các vòng sáng khác nhau. Trương Tuyết Linh quan sát thì thấy có tổng cộng năm màu, đỏ, vàng, lam, lục và đen. Mặt Trời Mùa Đông nhanh tay nắm lấy cổ tay cô, kéo cô chạy đến đứng trong vòng tròn đỏ gần bọn họ nhất.

“Ánh sáng đỏ sẽ buff công cho hắn, vàng buff chuẩn, đen buff bạo, lam buff thủ và lục hồi máu cho hắn,” anh thuận miệng giải thích.

“Vâng,” Trương Tuyết Linh gật đầu đáp.

Vài giây sau khi cả năm người đều đứng trong vòng tròn đỏ thì những vòng tròn ánh sáng biến mất, boss vẫn công kích như thường lệ, bọn họ cũng nhanh chóng tiến lên tấn công hắn. Vài lần như thế, boss rốt cuộc ngã xuống, trên mặt đất hiện ra năm rương phần thưởng nhỏ dành cho mỗi người.

Sau khi nhặt rương, bọn họ tiếp tục tiến về phía trước, một đường giết quái, rất nhanh đã gặp được boss chính của phó bản.

Nhìn tướng mạo boss chính y hệt boss phụ vừa rồi, chỉ là bộ dáng lại cao to thêm một phần, Trương Tuyết Linh không khỏi nhướng mày.

Mặt Trời Mùa Đông vẫn luôn chú ý đến động tĩnh của cô nên tinh mắt nhận ra được, giúp cô giải đáp, “Theo cốt truyện thì boss phụ vừa rồi là phân thân của boss chính, sau khi phân thân thất bại ngăn cản chúng ta, chủ thể chỉ đành phải hiện thân để tiêu diệt chúng ta.”

Trương Tuyết Linh hơi ngạc nhiên nhìn qua anh, không nghĩ đến anh sẽ tinh ý như vậy, chỉ cần thấy cô nhướng mày liền hiểu cô đang nghĩ gì.

Đối với việc một người xa lạ có thể đọc rõ suy nghĩ của mình, Trương Tuyết Linh không những không thấy phản cảm mà ngược lại, trái tim còn không khống chế được hơi run lên, tràn đầy ấm áp.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv