Sau khi Chu Quân Vũ tìm được Hoàng hậu của hắn, hắn liền quăng sạch mọi chuyện ra khỏi đầu, toàn tâm toàn ý "ăn vạ" nàng.
- Trúc Lan, khách sạn đột nhiên báo hết phòng rồi, anh ở nhờ phòng em một đêm được không?
Chu Quân Vũ ngồi trên ghế lái, mắt to vô tội nhìn Lí Trúc Lan.
- Anh bảo đảm sẽ không làm gì cả, chỉ ngủ thôi!
Những lúc như thế này thì lời bảo đảm của đàn ông còn vô giá trị hơn cả tờ năm trăm đồng!
Lí Trúc Lan nhàn nhạt liếc hắn, ôm một bọc khoai tây chiên lớn sảng khoái nhai rột roạt.
- Không được!
- Trúc Lan…
Vẻ mặt Chu Quân Vũ đáng thương hết sức.
- Thật mà! Em tin anh đi! Anh thề!
- Không được!
- Trúc Lan…
Lí Trúc Lan cuối cùng cũng rời sự chú ý khỏi bọc khoai tây chiên. Cong khóe môi đỏ mọng mê người lên, có chút vui sướng khi người gặp họa mà nói.
- Phu quân à, không được đâu, kiếp này chúng ta còn chưa phải là vợ chồng nha! Cũng chỉ mới gặp nhau hôm nay thôi, anh thế này không cảm thấy quá nóng vội rồi hả?
Nhìn nàng yêu kiều như vậy, Chu Quân Vũ càng giống như kiến bò chảo nóng. Ngàn năm tương tư, nay người đã ở trước mặt, bảo hắn không vội sao được!
- Chúng ta có thể lập tức đi đăng kí kết hôn!
Hắn dứt khoát khởi động xe.
- Anh sẽ gọi cho trợ lí, cho anh địa chỉ nhà em đi, bảo đảm chậm nhất ba mươi phút nữa liền lấy được sổ hộ khẩu của chúng ta, chúng ta cứ đi Ủy ban trước, sau đó chờ luật sư đến làm thủ tục sang tên tài sản cho em! Tất cả đều cho em! Anh cũng cho em luôn!
Trán Lí Trúc Lan chảy xuống ba vạch đen, nhanh chóng đè tay kẻ đang quá mức kích động bên cạnh mình lại.
- Dừng! Dừng! Dừng! Quân Vũ, anh bình tĩnh lại!
Nàng cứng rắn thay hắn tắt máy, rút chìa khóa xe ra, giữ chặt trong tay đề phòng gã ngốc này thật sự đưa nàng tới Ủy ban.
- Bệ hạ, anh đừng vội vàng như thế được không! Bây giờ em chưa thể theo anh đi đăng kí kết hôn được! Kiếp này chúng ta mới gặp nhau ngày đầu tiên nha, làm sao nhanh thế được! Gia đình và bạn bè của em đều sẽ sốc đấy!
Sau đó nàng bất đắc dĩ lườm hắn một cái.
×
— QUẢNG CÁO —
- Với lại, em cần tài sản của anh làm gì? Người không biết chuyện chắc chắn sẽ mắng em mê hoặc anh chiếm đoạt tài sản! Em làm một đời yêu hậu còn chưa đủ hay sao, đời này vẫn còn muốn mang danh hồng nhan họa thủy…
- Cần chứ! Cần chứ! Mấy thứ vật ngoài thân này tuy rằng chúng ta chẳng hiếm lạ nhưng cũng không thể không có được! Anh kiếm ra toàn bộ chỉ để cho em thôi! Kẻ nào dám nói nửa lời gièm pha, xem anh có khâu miệng bọn họ lại không!
Hung ác nhả ra mấy lời đầy khí phách xong, Chu Quân Vũ mới giật mình nhận ra trọng điểm.
- Gia đình và bạn bè… của em?
- Đúng rồi…
Lí Trúc Lan một tay chống cằm, lười biếng dựa vào cửa, ánh mắt thích thú nhìn bộ dạng xù lông bảo vệ mình của Chu Quân Vũ, cảm thấy giống như vừa tìm lại được Chu Vũ Đế kiêu dũng sát phạt năm nào.
Thấy hắn cuối cùng cũng nhận ra trọng điểm, nàng cười khẽ, khóe mắt cong lên như hồ ly tinh, câu hồn nhiếp phách.
- Kiếp này em còn có gia đình và bạn bè nha… Gia đình em có ba mẹ và em trai, mọi người đều vô cùng vô cùng thương em, nhất định sẽ không để anh dễ dàng mang em đi như vậy đâu.
Chu Quân Vũ toát mồ hôi lạnh.
- Em… rất để ý đến cảm nhận của họ?
Hắn suýt thì quên mất, kiếp này nàng còn có "gia đình"!
Thiên Nguyệt đại nhân nói đã an bài cho nàng một cuộc sống thuận lợi, khả năng cao là nàng đã đầu thai vào một gia đình tình cảm rất tốt.
Hắn thì khi không quá chú trọng chuyện thân tình. Hắn đã sống tới ngàn năm rồi, thậm chí còn có thần vị tại Âm Giới, hắn sớm đã nhìn thấu thất tình lục dục trên thế gian.
Hắn chỉ đơn thuần đi theo Trúc Lan dạo chơi một chuyến trên Dương Giới mà thôi, ngoại trừ nàng ra thì hắn đã không còn để ý đến bất cứ thứ gì khác nữa. Vậy nên lúc đầu thai, hắn liền tùy tiện chọn một gia đình hào môn điển hình.
Ba mẹ của hắn kiếp này là kết hôn vì lợi ích, sau khi sinh ra hắn xong liền coi như hết trách nhiệm, ly hôn, mỗi người sống cuộc sống riêng của mình.
Hiện tại "mẹ ruột" hắn định cư ở nước ngoài, vài năm mới gặp một lần. "Ba ruột" hắn thì vốn là mấu người chỉ thích hưởng thụ, cùng vợ kế du lịch khắp nơi, chỉ cần hắn gửi cho họ đủ tiền thì thế nào cũng được.
Toàn bộ Chu gia đều răm rắp nghe lời hắn, có vài phần giống như đám bá quan văn võ kiếp trước.
Do đó, hắn không hề vướng bận chút nào về cảm nhận của "người thân".
Nhưng nàng thì khác.
Linh hồn của nàng vừa mới phục sinh, cần dương khí nuôi dưỡng, cần trải qua thất tình lục dục mới có thể trọn vẹn.
Cho nên dù mang toàn bộ kí ức kiếp trước cùng với hơn ngàn năm mơ hồ sống trong Cửu Âm Trản, nàng vẫn nảy sinh tình cảm với những người đã "sinh ra" và "nuôi dưỡng" nàng là chuyện bình thường.
Chu Quân Vũ lần đầu tiên lộ ra vẻ mặt bồn chồn lo lắng đứng ngồi không yên.
×
— QUẢNG CÁO —
Ai… ai có thể nói cho hắn làm thế nào để qua được cửa nhà vợ không?
Một đời đế vương của hắn, thích liền hạ chỉ nạp vào hậu cung, đâu cần phải đắn đo gì…
Hắn không có kinh nghiệm!
- Anh nói xem…
Trúc Lan nhướn mày nhìn hắn. Đúng lúc đầu óc Chu Quân Vũ rối như tơ vò, thì ngoài cửa truyền đến tiếng đập dồn dập lên kính xe.
Chỉ thấy Tư Vũ liên tục lấy tay nện lên kính ra hiệu mở cửa, vẻ mặt phẫn nộ và gấp gáp.
- Tóm lại, gia đình và bạn bè em đều chưa biết anh, chúng ta chưa thể kết hôn, anh chuẩn bị một chút trước đi…
Lí Trúc Lan mỉm cười tháo dây an toàn ra.
- Mà có vẻ bạn em… không có mấy thiện cảm với anh đâu.
Vẻ mặt Chu Quân Vũ như bị sét đánh, trắng bệch đến nỗi dọa người. Trúc Lan nhìn, chợt cảm thấy hắn thật sự quá mức đáng thương.
- Đừng quá lo lắng!
Nàng vươn người, hôn nhẹ lên gò má hắn.
- Em chờ anh!
Nói xong trước vẻ thất hồn lạc phách của hắn, cười nhẹ bước ra ngoài.
- Trúc Lan! Cậu đột nhiên bỏ đi cùng người lạ này, cậu biết tớ lo lắng đến thế nào không! Tớ tìm mãi mới tìm được cậu, cậu ở trong xe với gã kia làm gì thế? Cậu đừng dễ dàng tin người! Mấy tên công tử có tiền kia là chúa lừa tình! Cậu…
- Được rồi, được rồi, xin lỗi vì đã làm cậu lo lắng, thật ra tớ biết người này, anh ta không phải người xấu đâu...
- Thật á? Cậu quen anh ta lúc nào? Ở đâu? Cậu chắc anh ta không phải là lừa đảo chứ?
Chu Quân Vũ trong lòng còn đang lâng lâng vì nụ hôn ban nãy lại chợt bắt gặp ánh mắt thù địch của Tư Vũ liền như bị dội một gáo nước lạnh.
Gia đình, bạn bè của nàng…
Ai nói cho hắn biết nên làm sao bây giờ đây?