Hỏa Bạo Thiên Vương

Chương 619: Thành giao



Thân thể El Raffarin hoàn toàn buông lỏng ngồi ở bên trong ghế sô pha, đùi phải gác ở trên chân trái, mũi chân vẫn còn nhẹ nhàng đung đưa đấy.

Nét mặt của hắn rất ôn hòa, mặc dù là đàn ông nhưng nhìn thấy đều có cảm giác vui vẻ mê người, ánh mắt hắn đặt ở trên người Đường Trọng xem kỹ cao thấp.

- Không tệ, là một gã rất anh tuấn.

El Raffarin thầm nghĩ. Cho tới nay, El Raffarin đều nổi danh đẹp trai tại Paris, bởi vì hắn xuất thân từ danh môn cho nên so với một ít ngôi sao điện ảnh và truyền hình lại càng thêm chói mắt, được người ưa thích hơn. Cho nên, bên cạnh hắn cũng không bao giờ thiếu hụt phụ nữ.

Hơn nữa, mỗi một lần nhãn hiệu Guge thay đổi người phát ngôn, phần lớn những nữ ngôi sao phát ngôn kia cũng đều trở thành đàn bà của hắn. Ít nhất cũng sẽ có một đêm hoặc là mấy đêm sương sớm tình duyên. Đương nhiên, cái này cũng phải tùy tâm tình cùng yêu thích của hắn.

Thế nhưng có dung mạo thôi cũng là không đủ đấy.

Đối với một người đàn ông mà nói, tiền tài mới là lực lượng lớn nhất của bọn hắn.

El Raffarin đã cho người thu thập qua tư liệu của Đường Trọng, biết rõ hắn là ngôi sao nổi tiếng tại Trung Hoa.

- Cái đó thì thế nào? Ngôi sao tại Trung Hoa không giống ngôi sao tại Âu Mĩ, không thể đơn giản thu nhập ngàn vạn thậm chí mấy tỷ Đô-la một năm, hơn nữa hắn lại là một nhân vật mới bên trong một ban nhạc, như vậy sau khi chia đều, mấy cái chữ kia lại càng thêm đáng thương.

Dùng tiêu chuẩn tiêu phí của hắn, còn sợ những số tiền chưa đủ cho hắn tiêu xài sao?

Cho nên trong lòng của hắn kết luận, Đường Trọng tiếp cận Thu Ý Hàn chính là vì tài sản khổng lồ của gia đình cô. Người đàn ông như hắn sẽ thiếu khuyết phụ nữ sao? Nếu không thì vì sao hắn phải bay vạn dặm xa xôi đến Paris nịnh nọt Thu Ý Hàn?

Tiết múc vượt qua muôn sông nghìn núi đi tìm tình yêu, tuy cũ nhưng đối với những cô gái có mối tình đầu mà nói cũng là vô cùng có hiệu quả đấy.

Người thừa kế duy nhất tập đoàn Hồng Đại, ngay cả mình cũng không thể không động tâm.

Đương nhiên mình không chỉ có mỗi tâm động, hơn nữa còn muốn thu phục cô.

Lần đầu tiên găp cô tạu thánh đường Anthony, hắn đã giật nảy mình, trái tim của hắn liên tục đập thình thịch.

Loại xinh đẹp điển hình phương đông cùng với khí chất thuần túy tự nhiên kia đã khiến hắn mê luyến không thôi, vì vậy hắn chủ động tiến lên hỗ trợ cô vẽ một bức tranh

Sau khi thăm dò được hai giờ chiều thứ sáu mỗi tuần cô đều đến vẽ tranh, hắn liền mặc gió mưa mặc, cứ 2h chiều thứ sáu mỗi tuần đều xuất hiện. Bất luận công tác bận rộn cỡ nào, vô luận có cuộc hẹn quan trọng cỡ nào, chỉ cần cô xuất hiện, chính mình cũng liền xuất hiện.

Không thể không nói, thủ đoạn tán gái của El Raffarin đúng là rất cao cán đấy.

Nếu những là những cô gái khác, e rằng đã sớm bị hắn làm cảm động, sau đó yêu thương nhung nhớ rồi.

Ngẫm lại, có mấy cô gái có thể ngăn cản được một anh chàng tóc vàng đẹp trai cùng lãng mạn như vậy?

Thế nhưng Thu Ý Hàn vẫn không có động tĩnh gì. Sau khi giữ vững được mấy tháng, cô vẫn đối đãi mình như lần gặp mặt đầu tiên.

Nhiệt tình, rồi lại vẫn duy trì một khoảng cách.

Hắn biết rõ cô không mở cửa trái tim. Hắn cũng kiên nhẫn chờ đợi.

Lúc hắn chuẩn bị cùng cô đánh một hồi lâu dài thì lại chứng kiến cảnh cô gái trong suy nghĩ của hắn thuần khiết như một bông hoa bách hợp này đang hôn môi bên đường cùng với gã gọi là Đường Trọng.

Điều này khiến cho hắn rất điên cuồng, hận không thể chặt lên người đàn ông kia ba năm trăm đao.

Bạn có thể tưởng tượng cảnh tượng như vậy không?

Bạn thèm chảy nước miếng đối với một con thiên nga nhỏ suốt mấy tháng thì bỗng nhiên xuất hiện một con sói xám chạy tới, một ngụm nuốt con thiên nga vào trong bụng. Bạn có thể tiếp nhận sao?

Vì vậy hôm nay hắn đến thăm cùng đàm phán.

Nếu như hắn là người thông minh thì hắn sẽ biết rõ phải lựa chọn như thế nào đấy.

Đối với người tinh thông tâm lý học như Đường Trọng mà nói, hắn đánh giá El Raffarin theo một mặt khác.

Ngạo mạn.

Không tệ, tuy hắn che giấu vô cùng tốt, nhưng thực chất bên trong hắn là một gã vô cùng ngạo mạn. Hắn rất tin vào quyết định của mình, đối với chính mình có mười phần tin tưởng.

Từ cao nhìn xuống.

Thân thể của hắn hoàn toàn buông lỏng, có chút hướng về sau ngẩng lên, theo một phương diện tốt mà nói, hắn không đề phòng mình chút nào. Nhưng Đường Trọng biết rõ, hai người bọn hắn cũng không phải bạn bè, thậm chí đây là lần đầu tiên bọn hắn gặp mặt. Hắn làm sao có thể không phòng bị chút nào đối với mình?

Hắn không phải là không phòng bị mà căn bản là không thèm để mình vào mắt. Hắn cảm thấy hắn có thể đoán chừng mình, hắn dùng một loại thái độ bao quát mà đối đãi chính mình.

Chỉ số thông minh thấp.

Hành động chứng minh hắn ngu ngốc chính là lần đầu tiên gặp mặt, hắn đã xuất ra chi phiếu để cho người ta ghi con số ở phía trên. Đường Trọng vẫn cho rằng cảnh tượng như vậy chỉ có thể xuất hiện ở trong phim ảnh trên TV, không ngờ bây giờ lại xuất hiện ở ngay trước mắt mình.

- Tôi thật sự có thể làm như vậy sao?

Đường Trọng đi đến ghế sofa đối diện El Raffarin ngồi xuống, cẩn thận cầm lấy chi phiếu ở trên mặt bàn.

Tuy trên đó viết chính là tiếng Pháp nhưng Đường Trọng vẫn là biết rõ đấy là chi phiếu thật.

- Đương nhiên.

El Raffarin mỉm cười gật đầu, trong ánh mắt lóe lên một tia mỉa mai rồi biến mất.

- Tôi là một người thẳng thắn thành khẩn. Ta thích bụng dạ thẳng thắn, không thích quanh co lòng vòng. Tôi cũng hy vọng bạn bè của tôi cũng là người như vậy.

- Vậy thì thật là rất cảm ơn rồi.

Đường Trọng cao hứng nói. Hắn chạy đến trước bàn đi lấy bút, sau đó tại viết số 9 lên trên chi phiếu.

Trong lòng El Raffarin cười lạnh không thôi.

- So với tưởng tượng của mình còn dễ đối phó hơn. Chỉ cần hắn tham lam, như vậy cọc buôn bán này có thể thành công.

Chỉ cần thu tiền của mình, sự tình phát triển như thế nào đã có thể không hề bị hắn khống chế.

- Tôi còn có thể tiếp tục viết xuống nữa không?

Đường Trọng hỏi. Sau đó lại viết lên một số 9.

- Đương nhiên.

El Raffarin gật đầu.

- Tôi rất rộng rãi với bạn bè.

- Ta cũng chưa bao giờ khách khí cùng bạn bè. Bởi vì như vậy sẽ làm cho tình cảm giữa bạn bè trở nên lạnh nhạt.

Đường Trọng nói, lại liên tục viết xuống hai số 9.

9999 khối. Cái số này căn bản là không bị El Raffarin để vào mắt.

- Khó trách người khác đều nói rằng người Pháp nhiệt tình hiếu khách. Trước kia tôi còn chưa tin, bây giờ tôi đã tin.

Đường Trọng vừa nói chuyện, trên tay bút cũng không ngừng.

Lại liên tục viết xuống ba số 9 ở trên chi phiếu. Hiện tại đã là bảy số 9, đã không phải là một số lượng nhỏ rồi.

- Chúng ta là lần đầu tiên gặp mặt, anh có thể đưa tôi một phần hậu lễ lớn như vậy. Thật sự là quá nghĩa khí rồi.

Lúc Đường Trọng nói chuyện, lại viết xuống một số 9.

Mí mắt El Raffarin nhảy lên, nói:

- Tiên sinh, tôi là nói anh có thể ghi một con số lý tưởng.

- Ừ. Tôi biết rõ.

Đường Trọng cắt ngang hắn, nói:

- Lại ghi ba số chín, cái số này đã khiến tôi cảm thấy rất lý tưởng rồi. Không chỉ có lý tưởng, quả thật là giấc mộng của tôi.

Lại thêm ba số 9?

Mười số 9 là bao nhiêu tiền?

Sắc mặt El Raffarin trầm xuống, nói:

- Đường Trọng tiên sinh, tôi biểu đạt thành ý của tôi, tôi hy vọng anh cũng có thể xuất ra thành ý của mình. Anh không biết là cái số này thật sự quá mức sao?

- Nhưng không phải cậu nói rằng tôi có thể ghi một con số lý tưởng sao?

Đường Trọng phản bác nói.

- Nhưng con số này cũng phải tôi có thể đủ tiếp thụ mới được.

- Lúc ấy cậu không nói những lời này?

- Anh…

El cảm thấy thằng này thật sự là khó chơi rồi.

- Chỉ cần là người bình thường, bọn hắn đều hiểu rõ lúc này nên làm như thế nào.

- Cứt chó.

Đường Trọng mắng.

- Chỉ cần là người bình thường, lúc gặp được yêu cầu này, đều dốc sức liều mạng ghi con số ở bên trên giống tôi.

El Raffarin trừng mắt nhìn Đường Trọng, trầm mặc im lặng.

El Raffarin biểu lộ biến hóa, gương mặt trắng của gã vệ sĩ ở bên cạnh hắn bắt đầu trở nên lạnh lùng, ánh mắt hung ác nhìn chằm chằm vào Đường Trọng. Chỉ cần chủ nhân ra lệnh một tiếng, hắn sẽ lập tức xông lên xé nát Đường Trọng.

Đường Trọng từ trên bàn trà tìm được dao cắt móng tay, rất có kiên nhẫn bắt đầu tu bổ móng tay của mình.

Hắn không quan tâm những người này nghĩ như thế nào. Tất nhiên bọn hắn chủ động đến thăm, vậy thì chứng minh bọn họ đang cầu mình.

Hào khí xấu hổ, trong phòng chỉ có tiếng tu bổ móng tay tách tách của Đường Trọng.

Cắt bỏ hết móng ngón tay, lại cắt bỏ móng chân, Đường Trọng bề bộn nhiều việc.

- Đường Trọng tiên sinh, tôi ôm thành ý mà đến, cũng hy vọng anh có thể xuất ra thành ý.

El Raffarin quyết tâm giữ vững bình tĩnh, lên tiếng nói. - Gần trăm trăm triệu Đô-la? Anh cảm thấy điều này có thể sao? Có ai có thể xuất ra một số tiền mặt lớn như vậy?

- Anh cũng không nhất định phải cầm tiền mặt.

Đường Trọng cười ha hả nói.

- Có thể đem Guge cho tôi nha. Cái bài tử này chắc hắn có giá trị không ít tiền đấy?

El Raffarin lại cảm thấy ngực đau xót, cảm giác như bị người đâm một đao. Guge là sản nghiệp đáng giá nhất, là nhãn hiệu gia tộc Raffarin, cũng là trụ cột sản nghiệp gia tộc Raffarin. Vậy mà hắn há miệng muốn lấy nó đi sao?

- Nếu như không đủ thì cậu có thể viết cho tôi 3500 vạn chi phiếu là được rồi. Mọi người đều là bạn bè, dù sao tôi cũng sẽ không để ý đến cùng xem chênh lệch bao nhiêu tiền.

Đường Trọng rộng lượng nói.

- Đường Trọng tiên sinh, thái độ của anh để cho tôi không thể không hoài nghi. Anh là tên điên sao? Hay anh bị đần?

El Raffarin không nhịn được muốn nổi đóa rồi.

- Lấy đi Guge sao? Đây là không có khả năng đấy. Hiện tại, tôi đưa ra điều kiện của tôi, anh đưa ra điều kiện của anh, hai bên đều có thể tiếp nhận giá cả. Nói như vậy, tôi nghĩ chúng ta hợp tác sẽ rất vui sướng đấy.

- Sao không nói sớm?

Đường Trọng nói.

- Cậu vừa vào cửa đã đưa chi phiếu để cho tôi ghi con số, tôi còn tưởng rằng tôi gặp phải tên điên hoặc kẻ đần đấy. Nếu như không phải tên điên, kẻ đần thì tại sao lại có thể làm chuyện ngu ngốc như vậy? A, thuận tiện hỏi thoáng một phát, cậu muốn tôi làm gì?

- Rời khỏi Thu Ý Hàn.

El Raffarin trầm giọng nói ra, nhìn thẳng vào mắt Đường Trọng.

Hắn muốn thấy rõ động thái cửa thằng này, xem rốt cuộc hắn đối đãi Thu Ý Hàn là dạng thái độ gì.

Nếu như hắn rất tức giận cảm thấy nhận lấy vũ nhục, như vậy chính mình phải mất nhiều máu. Nếu như hắn chỉ là hơi chút tức giận, như vậy mình chỉ cần mất một chút máu là đủ rồi.

- 3000 vạn.

Đường Trọng dựng thẳng lên ba đầu ngón tay, rất bình tĩnh nói.

- Không có khả năng.

El trực tiếp tựu từ chối. Không nói trước giá tiền này là hắn khó có thể tiếp nhận đấy, dựa vào thái độ của Đường Trọng, hắn cũng không thể xuất ra nhiều tiền như vậy để giải quyết chuyện này.

- 2000 vạn.

- Nhiều quá.

- 1000 vạn.

- Là tiền Trung Quốc sao?

- Tám trăm vạn đôla.

Đường Trọng nói.

- Không thể ít hơn nữa rồi.

- 500 vạn Đô-la. Không thể nhiều hơn nữa rồi.

El Raffarin nói.

- Thành giao.

Đường Trọng sảng khoái gật đầu.

- Ba ngày sau tôi sẽ trở về Trung Quốc.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv