Hỗ Trợ Mạnh Nhất [Thực Tế Ảo]

Chương 62: Cái gọi là 'Thắng tuyệt đối'



Bấy giờ họ được chuyển ngẫu nhiên đến chiến trường mô phỏng Cát Vàng Mù Trời, sa mạc hoang vu không có nơi để ẩn nấp, song gió cát khắp nơi cũng gây trở ngại nhất định cho tầm nhìn.

Cơ giáp Hàn Khiếu rõ ràng không có chức năng Tàng Hình, thế nhưng sau khi đi vào chiến trường mô phỏng, anh trực tiếp biến mất ngay trước mắt mọi người. Mắt người thường không xác định được vị trí của anh, nhưng máy móc thì có —— tốc độ di động của anh quá nhanh, thêm vào gió cát che lấp, lúc này mới tạo thành trạng thái gần như tàng hình đó.

Trương Thước mở radar dò xét cơ giáp, định phong tỏa vị trí của Hàn Khiếu, song tốc độ anh quả thật quá nhanh, vị trí radar quét ra lần nào cũng cách khá xa vị trí lần quét trước, không nói đến vị trí chính xác của anh, ngay cả con đường anh hành động cũng không thể xác định được.

Trương Thước ngồi trong cơ giáp, lần đầu cảm giác được nỗi sợ khiến người ta không hít thở nổi, tựa như một lưỡi dao bén ngót treo trên đỉnh đầu, lại không biết khi nào nó sẽ rơi xuống.

Trương Thước lập tức bắn ba quả tên lửa cảm ứng năng lượng nhiệt, do X3 chú trọng phòng ngự, cho nên vũ khí và đạn dược được trang bị cũng không có nhiều, loại tên lửa có thể cảm ứng năng lượng nhiệt đồng thời tự động phong tỏa theo dõi kẻ địch này cũng chỉ có tổng cộng ba quả, bây giờ toàn bộ bị gã bắn đi hết.

Ngược lại không phải Trương Thước lỗ mãng, mà dưới tình trạng radar không thể phong tỏa vị trí Hàn Khiếu, Trương Thước cũng tuyệt không dám bảo đảm một quả tên lửa cảm ứng năng lượng nhiệt sẽ có tác dụng, nếu tấn công cùng lúc bằng ba quả, tối thiểu có thể hạ xác suất đối phương né được công kích.

Hàn Khiếu lại lần nữa tăng tốc, dắt ba quả tên lửa cảm ứng năng lượng nhiệt đi một vòng, sau đó vọt thẳng hướng về phía Trương Thước.

Trương Thước đoán ra ý tưởng của Hàn Khiếu, trong bản đồ hoang mạc này không lợi dụng được bất cứ chướng ngại vật nào, chắc chắn là anh muốn lợi dụng chính gã làm cái thứ 'chướng ngại vật' kia để cản tên lửa lại.

Thế nhưng Trương Thước nào sẽ sẵn sàng ngồi chờ chết chứ? Gã lập tức mở máy tạo rung chấn, máy tạo rung chấn sẽ thông qua không khí mà tạo ra sóng rung chấn cường lực, gây thiệt hại cực lớn đối với toàn bộ vật thể trong phạm vi nhất định.

Trương Thước biết tốc độ Hàn Khiếu cực nhanh, lo là nếu phạm vi rung chấn không đủ lớn, thì sẽ để đối phương thoát khỏi công kích. Do đó gã bật công suất máy tạo rung chấn lên mức to nhất, mở rộng phạm vi tấn công đến 500m, cứ vậy thì bằng vào tốc độ di động hiện tại của Hàn Khiếu, cũng tuyệt đối không thể né được sóng công kích của rung chấn.

Dù đòn tấn công phạm vi lớn như thế sẽ tiêu hao gần 45% nguồn năng lượng của cơ giáp, nhưng chỉ cần có thể đánh bại Hàn Khiếu, thì thế nào cũng đáng giá.

Sau khi phát động sóng rung chấn cường lực, toàn bộ cát vàng xung quanh đều bị rung chấn bốc lên, thậm chí gió cũng dường như yên ắng chốc lát. Ba quả tên lửa cảm ứng năng lượng nhiệt đã nổ tung ngay khi tiếp xúc với sóng rung chấn, song tung tích Hàn Khiếu lại có vẻ biến mất tăm.

Đương lúc Trương Thước nghi ngờ khó hiểu, tầm nhìn gã bất chợt quay cuồng, cả cỗ cơ giáp ngã ra đất một cách thảm hại.

Khán giả ở hiện trường đều được chứng kiến thao tác cực hạn khó tin của Hàn Khiếu —— một lần nữa anh lại tăng tốc, dẫn ba quả tên lửa vọt đến vị trí cách Trương Thước khoảng 250m, kế đó lại đột ngột quay người phi sang nơi khác, hình như đã áng chắc tốc độ truyền sóng rung chấn. Lúc ba quả tên lửa nổ tung khi chạm phải sóng rung chấn, Hàn Khiếu nương theo ánh lửa cùng khói đen sản sinh từ vụ nổ, lách mình ẩn nấp, tiềm hành ra đằng sau Trương Thước, dùng pháo quang năng phát động tấn công với gã.

Cơ giáp Y17 của Hàn Khiếu cũng chú trọng tốc độ, do đó vứt bỏ phần lớn vũ khí và sự phòng thủ hạng nặng, Hàn Khiếu điều chỉnh tốc độ lên mức cao nhất, vả lại vì đã loại rất nhiều vũ khí, khiến vũ khí anh hiện giờ dùng được chỉ còn duy nhất pháo quang năng.

Khoảng cách tấn công của pháo quang năng tương đối ngắn, sức sát thương cấp trung, song sức phòng thủ của cơ giáp X3 lại cực mạnh, pháo quang năng cũng không thể đục thủng vỏ ngoài cơ giáp X3, nhưng có thể gây ra xung kích cực lớn lên cơ giáp.

Dù Trương Thước ngồi trong khoang điều khiển ở trung tâm cơ giáp, cơ thể được trang bị cố định giữ chặt trên ghế điều khiển, nhưng khi cơ giáp bỗng bị quăng đi, gã vẫn phải chịu lực xung kích không hề nhỏ, những nơi bị thiết bị cố định như bả vai hay eo đều nhói đau âm ỉ.

Tuy là đối chiến mô phỏng, song những tổn hại phải chịu trong trận đấu vẫn truyền lại cho người điều khiển thông qua khoang đối chiến mô phỏng. Nói cách khác, ngay bây giờ, nỗi đau Trương Thước cảm nhận được đều vô cùng chân thật.

Trương Thước dù không rõ làm sao Hàn Khiếu thoát khỏi công kích của gã, nhưng mãi mới phát hiện hành tung của cơ giáp Hàn Khiếu, sau khi Trương Thước hồi thần, lập tức định đứng dậy để phản kích, lại chỉ nghe thấy tiếng cảnh báo chói tai.

"Cảnh báo, cảnh báo, thiết bị đẩy bị phá hỏng, thiết bị đẩy bị phá hỏng!"

Cũng không biết Hàn Khiếu ra tay khi nào, thế mà đã phá hỏng thiết bị đẩy của cơ giáp Trương Thước.

Cơ giáp không còn thiết bị đẩy, chẳng khác gì con người bị chặt bỏ hai chân, khó mà hành động được, đặc biệt là với loại cơ giáp do tăng cường phòng ngự mà khiến cho trọng lượng của chính nó độn lên gấp bội như X3.

Trương Thước cũng không ngồi chờ chết, nhân lúc Hàn Khiếu vẫn còn ở gần mình, lại phát động tấn công với sóng rung chấn lần nữa, chỉ là thu hẹp phạm vi tấn công xuống 100m quanh đây mà thôi.

Lần này sóng rung chấn lấy tâm là cơ giáp Trương Thước mà phóng xạ ra ngoài, theo lý mà nói là muốn tránh cũng không tránh được, nhưng lại có một chỗ an toàn tuyệt đối —— đó chính là vị trí của chính Trương Thước.

Phản ứng của Hàn Khiếu thật sự quá nhạy, chỉ thấy anh lại lấy tốc độ cực nhanh chui xuống dưới cơ giáp Trương Thước, lần nữa làm cho đòn tấn công của Trương Thước rơi vào khoảng không.

Hiển nhiên Hàn Khiếu cũng vô cùng quen thuộc với tính năng của cơ giáp X3, đã dự phán ra dưới tình huống như vậy thì Trương Thước sẽ áp dụng hành động thế nào, sau đó tìm ra vị trí an toàn duy nhất kia.

Bấy giờ đòn tấn công đó lại tiêu hao 15% nguồn năng lượng của cơ giáp Trương Thước, hiện giờ gã chỉ còn dùng được 40% nguồn năng lượng.

Cơ giáp Hàn Khiếu không khác gì một cái bia ngắm cỡ lớn, chói lọi bay giữa không trung, rõ ràng không hề phát ra bất cứ âm thanh gì, lại vẫn rất có ý khiêu khích.

Trương Thước biết sóng rung chấn sẽ không làm gì được Hàn Khiếu, trái lại mở hết thảy vũ khí X3 có thể điều động như súng quang năng, pháo lazer và súng lazer, điên cuồng phát động tấn công với cơ giáp Hàn Khiếu.

Nhưng những thứ đó đều không có tác dụng với Hàn Khiếu, anh ở trên trời né tránh toàn bộ công kích của Trương Thước, động tác uyển chuyển tựa khiêu vũ giữa không trung, vô cùng thoải mái thong dong.

Cùng lúc tránh né công kích, Hàn Khiếu cũng sẽ dùng pháo quang năng phát động phản kích với Trương Thước, một mực thiết bị đẩy của Trương Thước lại bị hỏng, không thể tránh khỏi đòn tấn công của pháo quang năng. Sau đó mọi người lập tức được xem một màn có hơi buồn cười —— Cơ giáp X3 của Trương Thước y như một quả bóng vậy, lần lượt trúng đạn pháo quang năng, lăn lộn như điên trên mặt đất.

Trương Thước trong khoang điều khiển của cơ giáp bị quăng ném đến rối loạn đầu óc, trên đầu trên mặt chỗ nào cũng bị thương, thậm chí gã còn nghi xương sườn mình cũng bị nứt rồi. Nhưng những vết thương lại cứ không trí mạng, tổn hại thực tế của cơ giáp cũng chỉ có thiết bị đẩy mà thôi, còn lâu mới đến nông nỗi để trí não phán quyết gã thua.

"Cảnh báo! Cảnh báo! Sườn trái cơ giáp bị tổn hại! Song quỹ [1] cơ giáp bị tổn hại! Hệ thống cân bằng cơ giáp bị tổn hại!"

"Cảnh báo! Cảnh báo! Nguồn năng lượng còn lại thấp hơn 15%!"

Thiết bị cảnh báo của trí năng cơ giáp trí năng vẫn luôn phát ra tiếng cảnh báo bén nhọn, ồn đến mức khiến Trương Thước đau đầu.

Gã đã mất thiết bị đẩy, mất hệ thống cân bằng, mất sườn trái, cơ giáp gã chẳng khác gì con rùa bị chặt mất tay chân, chỉ còn cơ thể hoàn hảo không tổn hại, bị pháo quang năng của Hàn Khiếu nổ lăn lộn cả trận, lại không làm cái gì được, kể cả việc xoay người.

Dùng ngón chân gã cũng đoán được giờ người xem bên ngoài đang thấy một hình ảnh buồn cười thế nào, bấy giờ gã vô cùng hối hận, sớm biết vậy chẳng thà như trước đây còn hơn, chọn một cỗ cơ giáp có sức tấn công cao, thì dù có thua, ít nhất cũng từng được oanh liệt. Mà không phải như hiện tại, không chút sức lực để chống cự, chỉ có thể bị động bị đánh.

Nhưng một mực gã còn không thể chỉ trích Hàn Khiếu cố ý, dù sao thì cơ giáp Y17 chỉ có một vũ khí tấn công là pháo quang năng, anh không cầm pháo quang năng tấn công thì còn cầm cái gì?

Cơ mà Hàn Khiếu thật sự không phải cố ý sao?

Trương Thước không tin, vừa rồi lúc gã đối mặt với Hàn Khiếu trên bục đối chiến, gã cũng đã cảm nhận được địch ý mãnh liệt từ trên người Hàn Khiếu.

Chắc chắn anh cố ý! Cố ý chọn cơ giáp Y17! Cố ý bỏ đi các trang bị tấn công khác, không cầm dù chỉ một cây dao ánh sáng, chỉ giữ lại một khẩu pháo quang năng! Pháo quang năng có lẽ có thể gây sát thương nhất định với các loại cơ giáp khác, nhưng đối với cơ giáp X3 của gã, thì chỉ có thể đánh bay cơ giáp gã, lại không thể tạo nên thương tổn trí mạng.

Nhưng mà cứ như vậy, kẻ xui xẻo sẽ chính là Trương Thước ngồi trong khoang điều khiển. Do cả trận là đối chiến mô phỏng, cho nên tất cả những gì xảy ra trên chiến trường mô phỏng đều vô cùng chân thật, hiện tại gã thật sự đang vỡ đầu chảy máu, rơi vào tình trạng bầm tím toàn thân, thậm chí có khả năng còn bị nứt xương. Trước khi trận đấu kết thúc, những sự đau đớn trên thân thể đó sẽ vẫn luôn bám theo gã.

Muốn kết thúc tình trạng vô cùng tra tấn gã trước mắt đây, điều mà Trương Thước có thể làm tựa hồ chỉ có nhận thua......

Thế nhưng tưởng tượng đến cái cảnh phải cúi đầu với Hàn Khiếu, gã cứ như trở về cái ngày mình bị bắt phải xin lỗi Nhiễm Kỳ kia.

Lần trước bị bắt xin lỗi đã khiến mặt mũi gã mang đi quét rác hết rồi, lúc này đây sao có thể nhận thua trước mặt nhiều khán giả tại hiện trường chứ, làm cái này rồi thì thể diện gã vứt đi đâu? Chờ khi kết thúc trận đấu, video trận đấu còn sẽ bị đăng lên Tinh võng, đến lúc đó toàn bộ người dân Đế quốc đều có thể xem thấy! Sao để vậy được?!!!

Trương Thước hít sâu một hơi, ấn một cái nút màu đỏ trên giao diện điều khiển, đó là thiết bị tự bạo của cơ giáp.

Suy cho cùng, trí não không phải người, cách phán quyết thắng thua vô cùng nghiêm ngặt, cần phải là dưới tình huống cơ giáp bị thiệt hại cực độ, hoặc chính người điều khiển bị thương nặng, không thể tiếp tục chiến đấu, mới được phép cưỡng chế kết thúc trận đấu.

Tuy rằng cơ giáp có thiết bị tự bạo, nhưng khi đối chiến mô phỏng, rất ít người sẽ sử dụng, bởi vì sau khi xảy ra vụ nổ, dưới tình hình cả cơ giáp cả người đều mất năng lực chiến đấu thì trí não sẽ kết thúc trận đấu. Ngay khoảnh khắc nổ tung kia, người điều khiển sẽ cảm nhận sự đau đớn cận kề cái chết cực kì chân thật.

Tình huống mà giống như của Trương Thước, mức thiệt hại cơ giáp chỉ có 30%, người cũng mới bị thương nhẹ, lại chết cũng không muốn nhận thua đi lựa chọn tự bạo, cũng mới xảy ra lần đầu tiên.

"Cơ giáp tuyển thủ Trương Thước tự bạo, trận đấu kết thúc, tuyển thủ Hàn Khiếu chiến thắng." Trọng tài tuyên bố.

Hàn Khiếu gần như có thể nói là thắng tuyệt đối, cơ giáp anh không hề để lại dù là tí tẹo vết tích xây xát.

Dưới sân vang lên tiếng hoan hô nhiệt liệt, đều đang reo hò cho kẻ chiến thắng.

Trương Thước sầm mặt đi ra khỏi khoang đối chiến mô phỏng, ánh mắt nhìn về phía Hàn Khiếu tràn ngập hận ý, có điều khi thấy khán giả vọt đến bục đối chiến để chúc mừng, gã lại kịp thời cúi đầu, giấu đi cảm xúc trong mắt.

Chào hỏi từng vị khán giả nhiệt tình xong, Hàn Khiếu mới đi đến rìa khán đài, cười với Nhiễm Kỳ, "Tôi thắng."

"Ừm...... Chúc mừng......" Khuôn mặt Nhiễm Kỳ không hiểu sao hơi đỏ lên.

"Tối làm ít món ngon chúc mừng cái chứ?"

"Không thành vấn đề......"

Nhìn dáng vẻ bọn họ vừa nói vừa cười, mắt Trương Thước gần như muốn phun lửa.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv