Tiếc là con BOSS Bạch Hổ Vương này cũng không cảm nhận được nỗi ước ao của người trước mắt với da hổ của nó, chỉ gầm thêm một tiếng rung trời oai phong lẫm liệt, sau đó cong người lên, phi đến vồ về phía đám người.
Cố Lạc lập tức giơ khiên tiến lên đón đánh, song sức mạnh Bạch Hổ Vương quả thật khủng khiếp, mới đối mặt một cái, cậu ta đã bị đâm bay cả người ra ngoài, va vào một gốc đại thụ to, sụt thẳng hơn 300 điểm HP của cậu ta.
"Con Hổ này hơi bị mạnh quá rồi đấy?!" Cố Lạc cắn răng chịu đựng bò dậy, tay trái cầm khiên lên thậm chí có hơi tê rần, có thể thấy sức mạnh con BOSS Bạch Hổ lớn đến mức nào.
Tuy nói là vậy, cậu ta vẫn cứ vọt lên lần nữa, dù sao nếu ngay đến cậu ta cũng không đỡ được, thì đừng cố trông chờ vào những người còn lại. Một kiếm của cậu ta chém lên người Bạch Hổ Vương, tạo thành 34 điểm sát thương, sau đó lại bị Bạch Hổ Vương tát một vuốt bay đi lần nữa.
Xem ra con BOSS Bạch Hổ này không chỉ có sức tấn công mạnh, mà sức phòng thủ vật lý cũng rất cao, nhất là khi cấp bậc của BOSS cao hơn Cố Lạc 5 cấp, áp chế từ cấp bậc vẫn mạnh vô cùng.
Quá trình này lặp đi lặp lại rất nhiều lần, lần nào Nhiễm Kỳ định bơm máu cũng bị cậu ta từ chối, thà uống thuốc hồi máu của mình còn hơn.
Dưới tình trạng chưa kéo ổn thù hận, Nhiễm Kỳ bơm máu cho cậu ta rất có khả năng sẽ OT, khi ấy có khi Bạch Hổ Vương sẽ trực tiếp quay đầu phi đến chỗ Nhiễm Kỳ. Bằng vào sức phòng thủ đáng thương vô cùng của Mục sư kia, e rằng không đỡ nổi một vuốt của Bạch Hổ Vương.
May mắn là sau vài lượt giao đấu, Cố Lạc đã dần nắm giữ phương thức tấn công của BOSS, cậu ta cũng không đánh trực diện với BOSS, mà dùng sự đi vị linh hoạt thêm khiên phòng ngự để giam chân đối phương, đồng thời thỉnh thoảng phát động kĩ năng chém một kiếm lên người BOSS, rốt cuộc kéo được thù hận của Bạch Hổ Vương.
Những người khác chờ ngay lúc đó, vào khoảnh khắc cậu ta kéo ổn thù hận lập tức tham gia vây công, các loại kĩ năng ném lên người BOSS rợp trời, Thuật Trị Liệu của Nhiễm Kỳ cũng thoắt cái rơi lên người Cố Lạc, lôi lại thanh sinh mệnh đầy nguy hiểm của cậu ta.
Chẳng qua phòng ngự của BOSS thật sự rất mạnh, ngay cả Dạ Kiêu cũng rất khó gây sát thương thật lớn với nó, mọi người chỉ có thể lựa chọn từ từ mài mòn.
Cũng may Tường Lửa với Sông Băng của Dạ Kiêu đều hạn chế hành động của BOSS rất tốt, BOSS Bạch Hổ có không cam lòng như thế nào, cũng chỉ có thể rít gào cuồng nộ một cách vô dụng, sát thương có thể gây lên mọi người vô cùng có hạn.
Mà thanh máu của bản thân nó lại thong thả giảm xuống với tốc độ mắt thường thấy được, cuối cùng sau nửa tiếng, BOSS Bạch Hổ gầm lên giận dữ, không cam lòng ngã xuống. Ngoại trừ phần thưởng rất nhiều EXP, trên thi thể nó còn xuất hiện một cái rương báu màu vàng nhạt.
Cái việc mở rương đây, tất nhiên phải để Nhiễm Kỳ chịu trách nhiệm.
【Hệ thống】 Chúc mừng người chơi đạt được đạo cụ hóa trang đặc biệt [Vương miện Bạch Hổ] và [Mũ trùm Bạch Hổ].
【Vương miện Bạch Hổ】
[Cấp bậc]: cấp S
[Mô tả]: Vương miện của vua muôn thú, sau khi đội có thể kích hoạt thuộc tính ẩn [Tôn nghiêm Bạch Hổ], có tác dụng dọa nạt với các Ma thú loài động vật, khi chiến đấu, sát thương tấn công được nhân lên trong vòng 5 phút.
【Mũ trùm Bạch Hổ】
[Cấp bậc]: cấp S
[Mô tả]: Đồ chơi cho con non vua muôn thú, sau khi đội có thể kích hoạt thuộc tính ẩn [Phù hộ Bạch Hổ], khi bị tấn công, tự động hình thành khiên chắn trong suốt quanh người, giảm 50% tất cả sát thương phải chịu trong vòng 5 phút, đồng thời gia tăng lực tương tác với Ma thú loài động vật, Ma thú loài động vật sẽ không chủ động phát động tấn công với người đội.
Ban đầu khi mọi người thấy thứ Nhiễm Kỳ mở ra chỉ là hai món vật phẩm trang sức hóa trang thì đều có hơi thất vọng, dù sao thì bọn họ đều là người theo chủ nghĩa thực dụng, bề ngoài có đẹp đến đâu cũng chẳng có tác dụng gì với họ.
Có điều sau khi đọc kĩ mô tả vật phẩm, mắt mọi người lập tức sáng rực.
"Trời ạ, quả là đồ tốt mà!" Truy Hồn nhìn đến mức sắp rớt nước miếng đến nơi, hai thứ vật phẩm trang sức này, một thứ có thể nhân lên sức tấn công, thứ kia có thể đỡ hẳn một nửa sát thương, kĩ năng nếu so với các trang phục khác thì đều lợi hại hơn nhiều! Không hổ là vật phẩm cấp S ha!
"Vận may Nhiễm ca trước nay chưa từng làm tụi tui thất vọng mà!" Linh Mặc cũng cười bảo, ánh mắt tràn ngập sự hâm mộ vô tận.
"Các cậu có ai muốn không?" Dạ Kiêu nhìn về phía mọi người, đồ là tất cả cùng đánh ra, ai cũng có quyền được chia đồ.
"Từ góc độ tận dụng triệt để nhất, tôi thấy lão đại cậu lấy vương miện, Bạch Nhiễm lấy mũ trùm là khá ổn." Kiếm Chỉ Lưu Niên mở miệng bảo.
"Tôi đồng ý!" Truy Hồn giơ cao tay, "Cái thứ như vương miện đương nhiên hợp với lão đại chúng ta nhất!"
Thuộc tính vương miện thật sự quá tốt, bảo không muốn chắc chắn là điêu, nhưng trong đội thì sức chiến đấu của Dạ Kiêu là mạnh nhất, để anh cầm vương miện, mới phát huy được hiệu dụng lớn nhất. Bạch Nhiễm là Mục sư, đối với đội mà nói thì không thể thiếu cậu được, hiệu quả giảm sát thương của mũ trùm có thể bảo đảm xác suất sống sót của cậu trong phó bản tốt hơn, cũng không thể không đưa cho cậu.
"Lưu Niên nói đúng!" Linh Mặc và Cố Lạc cũng cho là vậy.
Phân phối vật phẩm cứ vậy là xong rồi, vương miện vàng nhạt rực rỡ lấp loáng trong không gian tối đen, Dạ Kiêu đội vương miện lên, giống như một vị vương tử chân chính, từ trong ra ngoài tản ra thứ khí chất cao quý khó có thể diễn tả bằng ngôn từ.
Những người khác nháo nhào thổi rắm cầu vồng.
"Ngầu! Lão đại vốn đã rất ngầu! Đội cái vương miện này vào lại càng ngầu!"
"Ha ha, không sai không sai!"
"Nhiễm ca, cậu nhanh thử cái mũ trùm kia lên nào!" Truy Hồn nhìn về phía Nhiễm Kỳ.
Dưới ánh mắt trông mong của mọi người, Nhiễm Kỳ đội mũ trùm lên.
Mái tóc dài màu trắng bạc như tơ lụa mượt mà của cậu thường được xõa trên vai, vốn là Mục sư đẹp đẽ thánh khiết, song sau khi đội mũ trùm, khí chất toàn thân đều thay đổi, tuy vẫn là khuôn mặt lạnh nhạt như cũ, nhưng lông tơ màu trắng trên mũ trùm đắp thêm cảm giác dễ thương cho cậu, cộng với cặp đồng tử màu lam băng xinh đẹp kia, thoạt nhìn tựa một bé mèo Ragdoll thành tinh, tràn ngập sự tương phản giữa cao lãnh và mềm moe.
"Đẹp chứ?" Nhiễm Kỳ đội hẳn hoi rồi bèn nhìn về phía các đồng đội.
"Đẹp! Rất là đẹp!" Truy Hồn bịt kín mũi một phen.
"Đẹp đẹp, quả không thể đẹp mắt hơn!" Cố Lạc vừa cười há há vừa gật đầu thật mạnh.
Nhiễm Kỳ cứ cảm thấy phản ứng của bọn họ quái đản sao ấy, thế là nhìn phía Dạ Kiêu, "Dạ Kiêu, anh thấy thế nào?"
"Khụ." Dạ Kiêu ho khan một tiếng, giơ tay che ý cười bên khóe môi, "Rất đẹp."
Nhiễm Kỳ: "......"
Anh thật sự cho là tui không thấy anh đang lén cười hả?
Nhiễm Kỳ lập tức chuyển sang giao diện game, mở chế độ 360 độ, sau đó thấy được dáng vẻ hiện tại của bản thân.
Bề ngoài Mũ trùm Bạch Hổ rất đẹp, được chế thành toàn từ da lông trắng tuyết, thuần trắng mà mềm mại, song trên đỉnh mũ trùm thế mà lại có hai cái tai nhỏ lông xù xù màu trắng tròn tròn.
Cũng không biết nhà thiết kế game mang tâm thái gì, đôi tai nhỏ trắng trẻo mềm mại này lại còn biết hơi run run theo động tác của cậu nữa chứ......
Đẹp thì đẹp đấy, cơ mà moe quá, nếu mà là con gái thì sẽ thích lắm, cơ mà...... cậu là con trai đó!
Nhiễm Kỳ bị tạo hình này khiến thẹn đến mức không ngẩng nổi đầu lên, mà đôi tai nhỏ đòi mạng kia lại lung lay tiếp theo cử động của cậu, nảy nảy như thạch trái cây, đầy vẻ mê hoặc làm người ta muốn hung mãnh rua (xoa, vò) một phen.
Bé rồng con thấy tạo hình mới của chủ nhân thì cũng rất là thích, đập cánh nhỏ bay lên đỉnh đầu cậu, dán cái bụng nhỏ mập mạp lên mũ trùm mềm như bông, đôi mắt hơi nheo lại, dáng vẻ thật là thoải mái.
"Ha ha ha, Tiểu Bạch cũng thích lắm ấy chứ!" Cố Lạc lại lần nữa nhịn không được cười phá lên.
Tầm mắt Dạ Kiêu cũng chăm chú trên đầu Nhiễm Kỳ, ngón tay không tự chủ được cong cong, có xúc động muốn vươn tay xoa nắn một phen.
Nhiễm Kỳ xị mặt, nhanh chóng mặc lại Áo choàng Ẩn Nấp màu đen, từ đầu tới chân được bao lại hoàn toàn, này thì đừng nói đến tai lông, ngay cả mặt cũng chẳng thấy đâu nữa.
Mọi người lập tức tỏ vẻ khá là tiếc nuối, có điều xem xét thời gian, cũng sắp tới lúc nên offline rồi.
"Hơn 8 giờ, chúng ta nên offline thôi."
Nhóm Dạ Kiêu còn cần về nghỉ ngơi và sắp xếp lại chút, không thể cứ đợi sắp bắt đầu đấu tới nơi rồi mới trèo ra khỏi khoang trò chơi được, dù cho thực lực bọn họ rất mạnh đi chăng nữa, nhưng quyết định khinh địch không phải tố chất mà một vị chiến sĩ đủ tư cách nên có.
Hơn nữa bọn họ còn chưa xem qua ký túc xá mà ban tổ chức giải đấu sắp xếp cho bọn họ đâu, từ sáng hôm qua đến giờ cũng chưa thay quần áo nữa, do đó họ định về tắm rửa cái đã, thay ra một bộ khác, rồi mới tham gia trận đấu.
"Được thôi, để tôi gọi bọn Giang Nam." Kiếm Chỉ Lưu Niên lập tức nhắn tin cho đám Giang Nam, bảo bọn họ cùng offline.
Có điều Nhiễm Kỳ và Cố Lạc không qua ký túc xá bọn họ được, suy cho cùng, đó là nơi chỉ tuyển thủ dự thi mới được phép tiến vào.
"Vậy tụi tui đến thẳng sân đấu đây, chốc nữa gặp lại." Nhiễm Kỳ nói.
"Ừm, chốc nữa gặp lại."
Cả nhóm ra khỏi khoang trò chơi, sau khi thanh toán thì ra cửa lớn Tinh Du Nào, lúc đi ngang qua máy bán hàng thì thấy bên trong vốn để đầy hàng trữ lại đã sắp hết rồi, có cả vài người xếp hàng mua trước máy bán hàng tự động nữa.
"Ơ? Ở đây sao mua dịch dinh dưỡng thôi mà còn phải xếp hàng thế?" Truy Hồn thuận miệng nhủ thầm một câu.
"Vì ra dịch dinh dưỡng vị mới á, hương vị cực kì ngon! Các anh chưa có thử qua hả?" Cố Lạc nhắc tới chuyện này là lên tinh thần, hào hứng nhìn đám người, "Vị cà chua! Chua chua ngọt ngọt!"
"Vẫn chưa......." Mấy người hai mặt nhìn nhau, nhưng không hề do dự gì đã phấn khích bảo, "Hay là chúng ta mua một chút thử xem đi!"
Tuy cơm chiều qua ăn no lắm, nhưng chơi game cả một tối, lúc này lại vẫn hơi đói, vừa lúc có thể mua một tuýp dịch dinh dưỡng vị mới nếm thử.
Nhóm bọn họ nhiều người, cả đám qua mua thì lằng nhằng quá, vì vậy sau khi Dạ Kiêu xếp hàng, dứt khoát mua thẳng luôn 20 tuýp.
Vị cà chua tươi sống, mang đến cảm giác hoàn toàn mới lạ không như bình thường cho khoang miệng, nhóm người đều lộ ra biểu cảm vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ.
"Mùi vị đúng là rất ổn, nếu về sau dịch dinh dưỡng chuyển hết thành loại mùi vị này thì tốt quá." Sau khi Truy Hồn uống xong dịch dinh dưỡng thì mở ngay Thương thành Mua sắm Tinh võng ra, định mua online một lô để sau khi về trường còn uống, lại phát hiện người bán không chỉ đặt giới hạn số lượng mua, hàng hoá còn bị bán sạch rồi, không khỏi tức tối trách cứ, "Sao lại giới hạn số lượng mua, sao lại bán hết rồi? Người bán định làm Hunger Marketing hả? Đúng là gian thương!"
"Chắc là vì không còn nhiều nguyên vật liệu lắm......" Nhiễm Kỳ nghe vậy, không khỏi mở miệng giải thích thay người bán, dù sao cũng là công việc làm ăn của chính nhà mình, chắc chắn không thể để người khác hiểu lầm lung tung.
"Nói thế cũng đúng." Truy Hồn cũng không nghĩ nhiều, đành thêm sản phẩm vào mục Quan tâm, chờ sau khi người bán bày hàng và giá cả lên kệ thì sẽ tự động thực hiện việc mua sắm.
Tạm biệt nhóm người rồi, Nhiễm Kỳ và Cố Lạc bèn đi thẳng sang nhà thi đấu.
Vòng hai giải khu vực mang tính chất gần như chính là vòng bán kết, hôm nay sẽ chuẩn bị loại bỏ 3/4 tuyển thủ, do đó khán giả tới xem trận đấu còn nhiều hơn cả hôm qua. Tụi Nhiễm Kỳ cứ nghĩ bản thân đến đã sớm lắm rồi, lại không ngờ ở cửa vào đã có người bắt đầu xếp hàng.
- -----------------------------------
Tác giả có lời muốn nói:
Cảm ơn các thiên sứ nhỏ bỏ Phiếu Bá vương hoặc tưới Dịch dinh dưỡng cho tui vào 17:50:54 ngày 22-08-2020 ~ 21:27:11 ngày 23-08-2020 nà ~
Cảm ơn thiên sứ nhỏ ném tên lửa: Nguyệt Mị 2 cái; Ba Tuổi, Báu Vật Tiểu Điềm 1 cái;
Cảm ơn thiên sứ nhỏ ném lựu đạn: Latte, A Vãn, Nguyệt 1 cái;
Cảm ơn thiên sứ nhỏ ném địa lôi: Hề Nguyệt Nguyệt 6 cái; Ethereal, Tiểu Dịch, Cái Thứ Lười *, A Vãn, Sinh Nhật Mùa Hè, Đồ Ngu Này [1], Nguyệt, Không Hỏng, Mạch Sơn Khê, Là Lạc É!, Hổ Nọ, Tsuru-san Đẹp Như Tranh, Sogetsu Seishuu 1 cái;
Cảm ơn thiên sứ nhỏ tưới Dịch dinh dưỡng: Du Kỳ 312 bình; Rae乄 60 bình; Coi Tiểu Long Bao Của Thầy 50 bình; Duyên Phận Lặng Lẽ 40 bình; Cây Ba Tấc 30 bình; Ngu Du 24 bình; Băng Đọng Tử Đằng 23 bình; Nhớ Nhung Ánh Trăng, Mạt Mạt, 12345, Bạch Dương Mèo Moe, Đại Vương Bảo Ta Đến Tuần Núi, Thuốc Mười Bảy, Chíp Chíp, Ráng Mây Mèo, Nguyệt Mị, Nhét Một Chú Mèo Vào Hoài Niệm, Niệm Xảo Xảo Của Nhà A Phùng 20 bình; Thất Thất, Một Sông Nước Xuân Quấn Gió Mát 15 bình; Liên Miên, Cúi Đầu Dưới Trăng, Hoằng, Sao Sâm Sao Thương, Trăng Tía, Ngư Bảo, Mây Nghìn Trăng, Như Đến Ngày Cưới, Cái Thích Của Lưu Ly, Hàm Số Khiến Tui Vui Sướng, Mạch Kha 10 bình; Đeo Kính Cũng Không Nhìn Rõ Chao Ôi 9 bình; Nếu Chết Non 6 bình; Y Nhân Ly Thương, Như Lửa, Lông Mực, Thôi Húc Hảo, Tịch Tước 5 bình; tố nguyệt thanh thu, lười đồ vật * 4 bình; Lời Nói Nông Cạn, Kiều Kiều, Nguyệt 2 bình; Cây Trà Xanh, Dạ Lăng Tuyết, B.ran, 41812270, Hái Cúc Rào Đông, Trông Ánh Mặt Trời, Vằn Thắn Nhỏ, Mê Vụ, Đậu Phụ Nhự, Bạch Trà Thanh Hoan, Yến Thị Tử Tùng, Kỳ Lạ (Thất), 2832312669, Mạnh Đĩnh Bí Quá Hoá Liều, Bạch Bạch 1 bình;
Vô cùng cảm ơn sự ủng hộ mọi người dành cho tui, tui sẽ tiếp tục cố gắng!
***
CHÚ THÍCH
[1] 瓜娃子 (qua oa tử/dưa oa tử): phương ngữ thường dùng ở Tứ Xuyên, một trong những khẩu ngữ sinh hoạt hàng ngày, thường mang ý châm biếm, mắng chửi người ta là "đồ ngu", hoặc cách gọi yêu người thân (thường là thế hệ trước gọi thế hệ sau, hoặc giữa người yêu với nhau); đồng thời, ở Tứ Xuyên thì 瓜 (dưa) cũng được dùng như một từ tượng hình, nghĩa tương đương với "dại", "đần". (Theo Baidu)