Chương 1902:
“Tốc độ nhanh thật! Rốt cuộc giới hạn của con người ở đâu? Ông già này thật sự khiến mình hết ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác!” Nhìn Dịch Thấp rời đi, Dương Tiêu ngạc nhiên không thôi.
Trước đây chưa từng tháy Dịch Thấp ra tay, nhưng hôm nay lnhh thấy Dịch Tháp ra tay, không cần phải nói Dương Tiêu đã bị sốc như thế nào.
Theo quan điểm của Dương Tiêu, sức mạnh của Dịch Thập vượt quá phạm trù của con người, ngay cả anh cũng chỉ có thể nhìn theo bóng lưng.
Nhìn bóng Dịch Tháp biến mát, Dương Tiêu lâm bẩm một mình: “Ông già yên tâm, em sẽ không làm thầy quá thất vọng!”
Đồng thời cùng lúc đó, bên trong nhà họ Dương ở Đê Đôi “Thằng khốn, thằng khốn, thằng khốn, thăng vô dụng này thật sự coi trời bằng vung, giết hại người cùng gia tộc, tội chết, tội chết!” Cậu chủ lớn Dương Bân Hàn của nhà họ Dương nồi trận lôi đình hét lên.
Biết được chuyện Dương Tiêu đưa di hài cha Dương Thiên Khung rời khỏi nhà họ Dương, Dương Bân Hàn mới dám lén trở về.
Dương Bân Hàn ở bên ngoài có nguy cơ chết bắt cứ lúc nào, và nơi ngụy hiểm nhát cũng là nơi an toàn nhát.
Anh ta trở về nhà họ Dương ở Đề Đô, anh ta không tin Dương Tiều còn có thể quay về giết mình.
Dương Bân Hàn nhìn bà cụ nói: “Bà nội, cháu biết hai năm qua bà có thành kiến với cháu, thăng khốn Dương Tiêu này không coi ra gì như thê nào? Trưa nay nó đánh vào mặt nhà họ Dương ở Đề Đô thì không nói làm gì, buổi chiều còn giết nhiều con cháu trực hệ của nhà họ Dương như vậy!”
“Loại hành vi này đã hoàn toàn không đề nhà họ Dương ở Đề Đô vào mắt.
Thằng khốn này đã phơi phới, bà nội, không thê cứ tiếp tục như vậy được, giữ0) ta không thê nhịn tên khón này!”
Nghĩ đến sự sỉ nhục ở khách sạn Thân Phong lúc trưa, Dương Bân Hàn thực sự muốn dùng dao đâm chết Dương Tiêu ngay lập tức.
Vốn dĩ anh ta đã thành danh ở Đề Đô, ai biết được bản thân sẽ trỏ thành bàn . đạp đề Dương Tiêu nồi danh ở Đề Đô.
“Không nhịn thì như thế nào? Trưa hôm nay cậu cũng nhìn thấy, Tuyệt Thế Long Môn tổ chức bí ẩn lớn nhất thế giới đã tới, còn có máy chục nhà tài phiệt đẳng cập thế giới. Chống lại Dương Tiêu, sẽ chỉ tự chịu diệt vong, từ góc nhìn của bà già này, nhân nhượng cho khỏi phiên đi!” Bà cụ nhà họ Dương nói từ từ với vẻ mặt u ám.
Thực lực mà Dương Tiêu có được bây giò thật sự khiên người khác tuyệt vọng, bà cụ nhà họ Dương cũng không ngờ mọi chuyện lại biên thành thê này.
Lý do khiến bà ta gọi Dương Tiêu trở lại là đề biến Dương Tiêu trở thành một con chó ngoan ngoãn, dùng trấn áp Dương Bân Hàn.
Không ngò, Dương Tiêu không những không trở thành một con chó ngoan ngoãn mà còn biên thành một con sói, con hỗ hung dữ căn xé cả nhà họ Dương ở Đê Đô.
Bà cụ hận Dương Tiêu đến tận xương tủy!
Nhưng đối mặt với sức mạnh tuyệt đối, bà ta chỉ là bà già thì có thể làm gì?
Ngay cả lão già Trịnh Thu cũng đứng về phía đối diện với bà ta, bà cụ hoàn toàn tái nhợt, vô lực.