Từ khi Dương Tiêu kê thừa chức Long chủ, anh chưa từng tới Tuyệt Thê Long Môn, cũng chưa từng giao tiếp với người trong Tuyệt Thế Long Môn.
Lần đầu gặp Ám Kim Long Vương, Dương Tiêu đã ngửi thây cảm giác khủng hoảng mạnh mẽ từ trên người Ám Kim Long Vương.
Anh hiểu sâu sắc, Juyệt Thế Long Môn là tổ chức bí ẩn lớn nhất thê giới, tứ đại long vương tuyệt đối có sức chiến đầu mạnh, chỉ giỏi hơn anh chứ không kém. Nếu không, Tuyệt Thế Long Môn thật sự quá thập kém.
Ám Kim Long Vương cung kính nói: “Điện hạ, tôi có ý định nhận Long Ngũ làm học trò. Không biết điện hạ có bằng lòng không!”
Long Ngũ là bạn của Dương Tiêu, Ám Kim Long Vương cần phải xin chỉ thị của Dương Tiêu.
Vừa nãy nhìn thấy Long Ngũ một địch một trăm, Ám Kim Long Vương cũng phải sửng sốt, cây giông tốt như Long Ngũ quả thật là trăm năm khó gặp.
“Chuyện này cứ từ từ trước đi, không.
vội, khi nào có thời gian tôi sẽ nói lại ý của ông với Long Ngũ đại ca!” Dương Tiêu thâp giọng nói.
Ám Kim Long Vương bắt lực gật đầu: “Vâng, điện hại”
“Phùng Tứ đã chết, chúng ta rút thôi!”
Dương Tiêu nhẹ giọng nói.
Ám Kim Long Vương muốn nhận Long Ngũ làm học trò, điều này thật sự nằm ngoài dự đoán của Dương Tiêu.
Căn cứ vào tình hình hiện tại của Long Ngũ, muốn bái Ám Kim Long Vương làm thầy thì hơn nửa là không có khả năng.
Thứ nhất, Long Ngũ hiện đang trong thời kỳ phát triên, thân là tông giám đốc của tập đoàn Tuyết Tiêu hoàn toàn không dút ra được.
Thứ hai, Đường Vận đang mang thai, Long Ngũ sắp làm cha, đề anh ây đi theo Âm Kim Long Vương rèn luyện vất vả, chắc chăn Long Ngũ sẽ không đồng ý.
Quan trọng nhất là Dương Tiêu có những ý tưởng ích kỷ riêng.
Đó là, mười năm trước Long Ngũ là xã hội đen thống trị Trung Nguyên, khó khăn lắm khí ác trên người anh ây mới tiêu tan, Dương Tiêu không muôn Long Ngũ lại nhuốm máu giang hồ nữa.
Hơn nữa, Đường Vận không muôn Long Ngũ phải sông cuộc sông chém giêt môi ngày, Dương Tiêu cũng không muôn Long Ngũ dính vào những tranh chấp thê tục.
Tập đoàn Tuyết Tiêu là một nền tảng tốt, Dưỡng Tiêu hy vọng Long Ngũ sẽ phát triên nhanh chóng trong tập đoàn Tuyết Tiêu, trở thành một thế hệ kinh doanh không lồ.
Anh em của anh, không cần thiết phải Vướng vào tranh chấp giang hà.
Anh em của anh, đề anh bảo vệ một đời.
Sau khi rời Thiên Đường Túc Dục Thành, Dương Tiêu gọi điện cho Lý Thần Chiến: “Phùng Tứ đã chết, hãy nuốt trọn lực lượng của Phùng HIUP) thống trị Trung Nguyên!”
“Vâng, điện hại” Lý Thần Chiến cung kính nói.
Sau khi loại bỏ Phùng Tứ, Dương Tiêu thở phào nhẹ nhõm.
Anh biết những sát thủ mà Đường Hạo có thê phải tới chủ yêu là người của Phùng Tứ. Phùng Tứ đã chết, Đường Hạo lại muôn dùng thủ đoạn nhỏ nhặt sẽ không dễ dàng nữa.