Những gì các người đã nợ Mộc Tuyết, đến lúc phải trả gấp trăm lần rôi.
Ba ngày sau, anh Dương Tiêu sẽ ra tay tiêu diệt nhà họ Đường, khiến Đường Hạo và nhữ ng người khác biến thành chó nhà có tang.
Trong chốc lát, giông tố nồi lên, ác mộng ập đên.
Đường Mộc Tuyết lên nắm quyền, đông thời đêm ngược thời gian phá sản của nhà họ Đường chính thức mỏ ra.
“Sao vậy?” Đường Mộc Tuyết nhìn thây rõ cảm xúc của Dương Tiêu dao động.
Dương Tiêu xoa má Đường Mộc Tuyệt dịu dàng nói: “Mộc Tuyết, còn đau không?”
“Không… không đaul” Bị Dương Tiêu xoa má, Đường Mộc Tuyết đỏ mặt, lộ ra tâm trạng của thiếu nữ.
Không. thể không nói, cô và Dư: ơng Tiêu còn chưa làm chuyện cá nước thân mật, hành động này không khỏi khiến lòng Đường Mộc Tuyết như có nai nhỏ chạy loạn.
Dương Tiêu biết Đường Mộc Tuyết mắc cỡ, nhẹ nhàng nói: “Mộc Tuyết, em yên tâm, anh nhớ rõ cái tát này.
Ba ngày sau, anh sẽ đề em trở thành chủ của nhà họ Đường. Ba ngày sau, anh sẽ hung hăng trả Ìại cái tát này.”
“Ba ngày sau?” Đường Mộc Tuyết nghe vậy, vẻ mặt sửng sốt.
Trong mắt cô hiện lên tia hy vọng, ba ngày sau Dương Tiêu có thực sự khiến cô trở thành chủ của nhà họ Đường không?
Dương Tiêu nghiêm nghị nói: “Đúng vậy, chính là ba ngày saul”
Hoàn toàn chính xác, ngay từ đầu Dương Tiêu đã đoán đúng, Đường Mộc Tuyết có tình cảm đặc biệt với nhà họ Đường. Dù sinh ra, lớn lên trong nhà họ Đường từ nhỏ hay những mọng đợi của ông cụ Đường khi còn sống đôi với Đường Mộc Tuyết, trong lòng của Đường Mộc Tuyết đã gắn bó mật thiết với nhà họ Đường.
Nêu đề Đường Mộc Tuyết lựa chọn, cô thà lãnh đạo nhà họ Đường còn hơn là lãnh đạo tập đoàn Tuyết Tiêu.
Xét cho cùng, dù sao nhà họ Đường cũng là gốc rễ của Đường Mộc Tuyết!
Sống một đời, cho dù rực rỡ đến đâu cũng không thê quên cội nguồn, nhất định phải giữ được ý nguyện ban đầu.
Cũng như vậy, Dương Tiêu muốn giúp Đường Mộc Tuyết lấy lại mọi thứ thuộc về cô, lấy lại vẻ huy hoàng vốn thuộc về cô.
An ủi Đường Mộc Tuyệt xong, Dương Tiêu tìm gặp Long Ngũ: “Long Ngũ đại ca, nhà họ Đường còn lại bao nhiêu đồi tác?”
“Về cơ bản thì mọi thứ đã xong xuôi, bây giò chỉ còn một hai đối tác nước ngoài tạm thời vân chưa đạt được thỏa thuận!” Long Ngũ nói thật.
Dương Tiêu biệt nhà họ Đường có ít nhất gân một trăm đồi tác, còn sót lại một hai đối tác chưa xử lý được thì cũng là chuyện bình thường.
Tại trụ sở của tòa nhà tập đoàn Tuyết Tiêu, Dương Tiêu nhìn toàn bộ thành phố Trung Nguyên, ánh mắt lạnh lùng: “Để bão tô ập đến. mạnh hơn đi.
Nếu không có đối tác hỗ trợ, cả nhà họ Đường sẽ sớm trở thành một khối cát rời rạc!”
Cùng lúc đó, nội bộ nhà họ Đường rồi loạn như nôi cháo.