La Bạc Hồ bận rộn, không rảnh lo cái gì đi ăn máng khác với không đi ăn máng khác.
Một mình cậu giữ nhiều chức vụ, không chỉ phải xử lý công việc của Trúc Ốc, còn phải làm mẹ già cho Chu Thích Tử.
Hôm nay còn ác nữa, cậu phải đi bắt gian với tiểu kiều thê của Chu Thích Tử.
Bối rối – ing
Hai người kia không phải yêu nhau đến chết đi sống lại sao, thế nào đã yêu sâu đậm yêu nghiêm túc như vậy mà còn đi ngoại tình?
Tiêu Giác Tê ngồi trên xe sướt mướt như quỷ khóc sói gào.
“Để tôi bắt được rồi, tôi sẽ không tha cho hắn hu hu hu!”
U là chời, La Bạc Hồ nhíu mày lái xe.
Khóc thì khóc đi mắc gì nhảy đông đổng ở hàng ghế sau vậy, thật là không biết coi trọng an toàn giao thông, thật đáng ghét.
Tiêu Giác Tê nói Chu Thích Tử đang ăn tối cùng với tiểu yêu tinh khác, lại còn là bữa tối lãng mạn dưới ánh nến, chắc chắn ăn cơm xong còn muốn đi làm cái gì đó.
La Bạc Hồ không tỏ ý kiến, chỉ là ở trước khách sạn Michelin u ám này mà gửi tin nhắn cho Chu Thích Tử.
Chà, chúc ngài may mắn.
_______________
Mật Hạo cảm thấy mình không nên nhất thời mềm lòng liền đồng ý cùng ông bô đi gặp bạn già ôn chuyện.
Ông bô của anh tìm đâu ra bạn già còn nhỏ hơn anh 8 tuổi rưỡi vậy?
Anh nhìn nhìn di động đặt bên cạnh giá cắm nến trên mặt bàn, ông bô mặt dày vô sỉ mới gửi tin nhắn cho anh.
[Tao với chú Triệu của mày đi câu cá, con trai chú Triệu năm nay mới tốt nghiệp đại học, chiêu đãi người ta cho đàng hoàng, đừng hù dọa người ta.]
Chẹp.
Mật Hạo cắn chặt răng, bị ông bô tính kế rồi.
“Chào anh Mật.” Omega trước mặt nũng nịu nhìn anh một cái, “Em có thể xưng hô với anh như vậy được không?”
Cậu có thể xưng như vậy với cha tôi ấy.
Mật Hạo chửi thầm trong bụng, nhưng vẫn ráng nhịn không có giận chó đánh mèo người khác, tự phụ gật gật đầu.
“Sao cũng được.”
Hôm nay anh về nhà sẽ méc ba, người nào đó giấu tiền riêng ở gác lửng trên trần nhà.
Hứ.