- Chào mọi người, hoan nghênh đã tham gia lễ khạc buổi thi đấu lần đầu tiên của liên hiệp bóng rổ nghiệp dư thành phố Giang Hải, tôi là người dẫn chương trình Hiểu Đồng... ....
Buổi tối sân bóng rổ đã chật ních người, điều này làm cho Thư Tịnh cảm thấy rất kỳ quái. Nếu nói theo lý cũng không có quá nhiều người chú ý đến trận đấu này, dù sinh viên đại học thể dục thể thao biết rõ, nhưng dù là những trận đấu ở Mỹ cũng không xuất hiện tình huống đông đảo như hôm nay, đúng là không bình thường.
- Durable Cup là một cúp bóng rổ nghiệp dư do công ty trách nhiệm hữu hạn Durable tài trợ, ba vị trí đứng đầu sẽ nhận được một trăm ngàn tiền thưởng và những trang phục thi đấu do công ty Durable tài trợ. Khẩu hiệu của công ty Durable chính là lâu bền "mặc không bao giờ nát"... ....
Giọng nói êm tai và cực kỳ ngọt ngào của người dẫn chương trình truyền vào tai mỗi người, người dẫn chương trình Hiểu Đồng này do công ty Durable đưa đến, tất nhiên sẽ không quên tuyên truyền cho công ty.
- xoẹt, xoẹt, xoẹt... ....
Có người chụp ảnh, có người giơ máy camera.
- Đúng là kỳ quái, hôm nay sao lại có phóng viên, hơn nữa lại rất nhiều... ....
Thư Tịnh lầm bầm:
- Người kia rất quen mắt, hình như là phóng viên báo giải trí, dù sao đây cũng là thể thao, nào có phải giải trí?
- Vợ Tịnh Tịnh, chị không thích phóng viên kia sao? Có muốn tôi cho hắn ăn đòn không?
Hạ Thiên thuận miệng hỏi.
- Không cần.
Thư Tịnh trừng mắt nhìn Hạ Thiên, khi thấy trận đấu sắp bắt đầu thì nàng càng căng thẳng. Không phải nàng căng thẳng vì trận này đội Phong Hỏa sẽ thua, chẳng qua nàng sợ phải đi mướn phòng với Hạ Thiên.
Âm thanh của bình luận viên lại vang lên:
- Trận đấu đêm nay sẽ là một cuộc so tài giữa đội Phong Hỏa trường đại học thể dục thể thao và đội bóng Tinh Anh đến từ câu lạc bộ Tinh Anh, thành viên của đội bóng Phong Hỏa phần lớn đều là sinh viên đại học thể dục thể thao... ....
Đèn trên sân chiếu lên người của các thành viên đội Phong Hỏa, trên khán đài vang lên những tiếng vỗ tay thưa thớt. Tuy trên khán đài có không ít người nhưng đây cũng là sân nhà của đội bóng Phong Hỏa, như vậy có thể thấy tình cảnh buồn tẻ là thế nào.
- Và bây giờ là đội bóng Tinh Anh đến từ câu lạc bộ Tinh Anh, đây là một đoàn thể rất nổi tiếng trên thegioitruyen.com... ....
Khi âm thanh giới thiệu của bình luận viên vang lên thì ánh đèn cũng chuyển hướng về phía đám người được gọi là Tinh Anh:
- Lần này bọn họ còn mang theo cả phái đoàn "hậu cung" đến đây... ....
Mười hai người đẹp xuất hiện dưới ánh đèn, mọi người cùng giơ lên một tấm băng rôn:
- Chúng tôi luôn là Tinh Anh!
Những tiếng vỗ tay vang lên nhiệt liệt, hơn nữa còn có những âm thanh huýt sáo, trước nay người đẹp luôn được hoan nghênh, huống hồ là mười hai người đẹp.
- Đem bạn gái của mình làm bảo bối của đội bóng rổ, đúng là đám người khốn kiếp.
Thư Tịnh khinh bỉ đám người đội bóng câu lạc bộ Tinh Anh, Hạ Thiên rất tán thành với ý kiến của nàng, hắn tuyệt đối không cho vợ mình làm như vậy.
- Trong nghi thức khai mạc lần này, chúng tôi mời đến hai vị khách quý. Đầu tiên, xin mời vị khách quý thứ nhất, là Trần Chí Cương.
Hiểu Đồng nâng cao giọng:
- Trần Chí Cương tiên sinh từng là thành viên đội bóng đại học thể dục thể thao, bây giờ là cầu thủ chuyên nghiệp của câu lạc bộ Lam Cảng, lần này anh quay về đại học thể dục thể thao, tất nhiên là muốn ủng hộ các đội viên của mình... ....
Trần Chí Cương cao to đi từ ngoài cổng sân vào bên trong, ánh đèn cũng chiếu lên người hắn, tiếng vỗ tay cũng vang lên nhiệt liệt. Dù là thế nào thì đây cũng là danh nhân bên ngoài của trường đại học thể dục thể thao, mọi người cần phải cho chút mặt mũi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
- Trần Chí Cương sao lại đến đây?
Thư Tịnh rất buồn bực, bình luận viên nói Trần Chí Cương đến ủng hộ đội bóng, nhưng nàng cũng không biết chuyện này. Nếu nói theo lý, Trần Chí Cương muốn đến dù sao cũng phải nói một tiếng với nàng, tốt xấu gì hai bên cũng là bạn bè.
- Tên ngu ngốc nào này còn dám xuất hiện trước mặt mình sao?
Hạ Thiên lẩm bẩm.
Thư Tịnh cũng không khỏi trợn trừng mắt, dù Trần Chí Cương không dám xuất hiện trước mặt Hạ Thiên, nhưng hắn cũng không biết Hạ Thiên có mặt ở đây.
- Bây giờ chúng ta mời vị khách thần bí thứ hai... ....
Bình luận viên càng nâng cao chất giọng:
- Cô ấy chính là ngôi sao truyền hình, người mẫu quốc tế, là Mạnh Ny tiểu thư.
Một người đẹp hầu như có dáng người không tồi tiến vào sân bóng rổ, những âm thanh vỗ tay vang lên nhiệt liệt.
- Mạnh Ny, anh yêu em... ....
- Mạnh Ny, Mạnh Ny, mỗi tối anh đều mơ thấy được ở "trên em"... ....
- Mạnh Ny, anh muốn leo lên em... ....
- Mạnh Ny... ....
Bầu không khí hiện trường có thể nói là rất nhiệt liệt, những âm thanh từ trên khán đài truyền xuống, Mạnh Ny thì hôn gió lên khán đài, cuối cung đưa đến hàng loạt tiếng sói tru.
Đám phóng viên cũng tiến đến tham gia náo nhiệt.
- Mạnh Ny tiểu thư, xin hỏi sao chị lại đến tham gia nghi thức của trận đấu này?
- Mạnh Ny tiểu thư, xin hỏi chị và Trần Chí Cương có quan hệ thế nào?
- Mạnh Ny tiểu thư, Trần Chí Cương là bạn trai mới của chị sao?
... ....
Thư Tịnh thấy như vậy thì biết rõ vì sao hôm nay tình cảnh khác thường, hầu như sân bóng rỗ chật ních người, thật ra cũng chẳng phải vì trận đấu, chỉ vì ngôi sao Mạnh Ny. Dù Mạnh Ny cũng không phải sao lớn, nhưng người phụ nữ này có cặp chân nóng bỏng, có không ít fan nam. Hơn nữa nơi đây lại là đại học thể dục thể thao với đám sinh viên nam thừa hormone, Mạnh Ny đến đây, tất nhiên sẽ làm cho rất nhiều người đến xem.
- Mạnh Ny tiểu thư sẽ biểu diễn một bài ca cho mọi người thưởng thức... ....
Bình luận viên bắt đầu nói, mà Mạnh Ny lại chuẩn bị lên đài.
Hạ Thiên lúc này cũng nhìn thấy Mạnh Ny, hắn lầm bầm một câu:
- Người phụ nữ này thay đổi đàn ông cũng nhanh thật đấy, mới đó vài ngày đã thay hàng, mà ánh mắt của Trần Chí Cương cũng quá kém, toàn tìm "hàng đồng nát".
- Câu biết người phụ nữ này sao?
Thư Tịnh có chút kỳ quái, sao lưu manh này lại biết đủ mọi loại người đẹp như vậy?
Hạ Thiên còn chưa nói thì Mộng nhi đã đi về phía bên này, khi đi qua bên cạnh Hạ Thiên thì nàng đột nhiên ồ lên rồi dừng bước. Nàng nhìn chằm chằm vào hắn, gương mặt vốn tươi cười đã trở nên nổi giận đùng đùng:
- Là mày!
Mạnh Ny có thể nói là khắc cốt ghi tâm với Hạ Thiên, chưa nói đến chuyện hắn làm nàng nằm viện vài ngày, hơn nữa vài tên có tiền vừa được nàng "câu" cũng cúp đuôi chạy mất. Vì vậy nàng không thể không tìm được một người đàn ông có tiềm lực để giúp đỡ chính mình. Người ta nói gặp lại kẻ thù thường đỏ mắt, Mạnh Ny không những đỏ mắt mà mặt cũng đỏ bừng bừng, hận không thể nhào đến xé xác đối phương.
Thư Tịnh chợt ngẩn ngơ, hai người này đúng là biết nhau.
Hạ Thiên không quan tâm đến Mạnh Ny, hắn không thích "hàng đồng nát".
Mạnh Ny dùng ánh mắt oán hận nhìn chằm chằm vào Hạ Thiên, nàng rất muốn tiến lên cho hắn một tát, nhưng khi nhớ lại chuyện ngày trước thì lại càng sợ hãi. Đến bây giờ nàng vẫn chưa biết có chuyện gì xảy ra, vì vậy cũng không dám ra tay.
Nhưng Mạnh Ny nghe thấy những âm thanh ồn ào bên tai, nàng cảm thấy mình được rất nhiều người quan sát, vì vậy nàng chợt nghĩ ra ý hay, nàng đột nhiên gào lên:
- Á... ....
Mạnh Ny hét lên một tiếng thu hút sự chú ý của mọi người, sau đó nàng chỉ tay vào Hạ Thiên:
- Sàm sỡ, hắn sàm sỡ với tôi.