Hiuhiu... Yêu Cậu Mất Rồi!!

Chương 16: Hai từ "thiện ân"



Hai ngày sau sinh nhật tôi và hắn thì thi học kỳ II bắt đầu.Thi xong,chúng tôi bước vào một kỳ nghỉ hè dài hai tháng.Điểm tôi thì không được cao và chỉ được học sinh tiên tiến.Nhưng hai người họ,hai người họ hơn tôi rất nhiều,Nguyên và Thiện Ân đều đạt học sinh giỏi.Hai người họ đúng là một cặp đôi hoàn hảo…tức chết tức chết..ghen tỵ chết…ghen tỵ chết…hiuhiu.Nhưng chỉ còn 1 tháng phải làm osin cho nhà hắn nữa thôi…sao mà mong sang tháng 7 quá đi.Tuy đã nghỉ hè nhưng tôi thì vẫn phải đi làm.Kỳ nghỉ hè năm trước thật sự rất yên ả…tôi chỉ có chơi và chơi.Nay thì thật phiền phức,lúc nào cũng phải dọn cái “chuồng lợn” của hắn.Hôm nay,lúc đang dọn phòng hắn thì tôi có thấy một túi to toàn gấu bông với gấu bông.Chắc là từ mấy bạn nữ tặng,phải hơn trăm con ý.Nhưng hắn để trong túi bóng định làm gì,vứt đi hả,nếu thế thì sẽ làm nhiều người tổn thương mất.

“Cậu chủ định vứt đống gấu bông này đi à?”

“Ừ.”

“Sao lại vứt đi,không được đâu!!”

“Trêu vậy thôi…haha.”

“Nếu không làm gì thì cho tôi đi!! *v*”

“Lằng nhằng,chuẩn bị đi rồi còn đi với tôi!!”

“Đi đâu?”

“Nhanh lên!!”

Hắn bắt đầu to tiếng,tôi cuống cuồng đi thay lại bộ quần áo.Thay xong tôi vào phòng hắn không thấy đâu nên tôi chạy xuống sân xem.Hắn đã đứng trước ô tô với đống gấu bông rồi.Ah,hôm nay hắn oai ghê.Hắn mặc áo phông bên trong và khoác một cái áo sơ mi kẻ bên ngoài,quần jean,đeo giày thể thao và đeo cả kính râm trên mặt nữa.Rốt cuộc hắn định làm gì với đống gấu bông này đây.Chẳng lẽ ăn mặc hoành tráng vậy chỉ để ra bãi rác vứt đi thôi hả…Tên đáng ghét.Tôi vừa chạy ra chỗ hắn thì bị ra lệnh là nhét bằng được cả cái đống gấu này vào trong xe.

“Nhét làm sao được chứ!!Mà muốn vứt thì dùng xe máy đi là được rồi!!”

“Tôi có bảo vứt đâu ÒAÓ!!”

Hắn cốc vào đầu tôi một cái.Rốt cuộc hắn định đi đâu đây,nói quách ra cho nhanh…tên phiền phức.Tôi ấn mạnh cái “cục gấu bông” để nó tọt vào trong xe,ấn mãi,ấn mãi.Cuối cùng nó cũng bất ngờ thụt vào làm tôi bị ngã hẳn vào trong.Nhưng may là cái cục đó êm,phê~~…Xe chúng tôi đi thật lâu,đường đi cũng trở nên gồ ghề hơn và tôi cũng ngủ quên lúc nào không hay.Cho đến khi tôi nghe thấy tiếng gọi của hắn thì vẫn còn mơ màng…

“Ê!Dậy đi đến nơi rồi!!”

Tôi tỉnh dậy,mệt mỏi kéo kéo cái cục đó ra xe.Hắn vừa đặt chân xuống đất thì có một ngọn gió mạnh thổi qua.Tóc hắn tung bay trông rất ngầu.Tôi cũng muốn thử nhưng mà đầu tóc tôi giờ đang rất rối vì vừa lăn linh tinh cả trên xe.Gió có thổi,tóc có tung bay thì tôi trông cũng thật tệ hại. Và khi đúng lúc hắn cũng vừa bước xuống,một đám trẻ con chạy tới kêu lên

“Anh Thiện Ânnnn!!!!”

“Lâu không gặp..haha!!”

Hắn ngồi xuống đón chúng,vuốt tóc,xoa đầu,sờ má,thể hiện tình yêu.Bấy giờ tôi mới nhận ra xung quanh tôi là đồi núi.Cây cỏ mọc um tùm.Gió lúc nào cũng thổi qua nơi đây.Hình như đây là miền núi.Người dân nơi đây ăn mặc giản dị hơn,trẻ con cũng vậy.Mặt chúng nhọ nhem do trêu đùa,nghịch ngợm cùng nhau.Hắn kêu tôi lấy cái cục đó ra chỗ đám trẻ con.Chúng lao vào tranh giành nhau.Thiện Ân đứng bên cạnh quản lý,can ngăn.Tôi đứng nhìn hắn lặng lẽ.Thật bất ngờ,hắn thật sự tốt hơn tôi nghĩ.Chưa bao giờ tôi có thể thấy hắn cười thoải mái và hạnh phúc như vậy.Từng cơn gió nhẹ lướt qua,lướt qua.Tôi có thể cảm nhận được hơi ấm từ hắn…Thiện Ân,đang thay đổi trong cái nhìn của tôi.Một đứa bé gái chạy tới tôi làm tôi giật mình,cảm giác ấm áp bỗng trôi đi.

“Chị ơi!!Nhìn con gấu này xinh không nè!!Chị qua đây chơi đi!!”

Con bé kéo tôi ra đó.Bọn trẻ này làm tôi nhớ về những kỷ niệm thời thơ ấu.Chúng tôi cười thật vui vẻ,hạnh phúc đến với tôi từ những điều đơn giản nhất.Tôi lỡ quay ra đằng sau,thấy một cô bé đang núp bên cửa nhìn chúng tôi.Tôi vẫy cô bé ra ngoài nhưng cô bé lại càng trốn sâu hơn.Đành vậy,nhút nhát không khác gì Nguyên.Tôi cầm lên một con gấu nhỏ lại gần đưa cho bé.Con bé ngày càng trốn sâu hơn,chậc…có lẽ là phải nịnh..

“Cho em này…chị không làm gì em đâu…!!”

Tôi cười,cô bé thấy vậy cũng rón rén bước ra,đưa hai tay cầm lấy con gấu và ôm nó vào lòng,khuôn mặt tràn đầy niềm hạnh phúc.Đôi má phúng phính cười chúm chím,tóc mỏng mượt buộc hai bên.Thật dễ thương…hiuhiu.Bỗng dưng hắn đến sau tôi nói to khiến cô bé giật mình trốn tít vào bên trong căn nhà nhỏ của bé.

“Cậu làm gì thế?”

“Nhóc này không chịu ra ngoài chơi…”

“Hửm…ra chơi cùng các bạn cho vui!!”

Cô bé bám cánh cửa,ló đầu ra nhìn chúng tôi rồi lắc nhẹ.

“Sao?”

“Nói nhẹ nhàng thôi không con bé sợ!!”

“Sợ gì..khổ.”

“Em thích anh Thiện Ân!!”

“Hả Ô^Ô..”

Trời,tôi sốc nặng.Tôi lao tới hắn túm cổ áo lay qua lay lại.Tên này trẻ không tha già không thương…Trời ơi,cái khuôn mặt hotboy đó thì đẹp cái gì…đẹp cái gì…

“Cậu cho thuốc mê vào mấy con gấu phải không hả? >A

“Mê muội gì ở đây~~”

Hắn đi ra chỗ bé và ngồi xuống chắp hai tay lại.Mặt tỏ vẻ khẩn cầu xin…

“Xin lỗi nha anh thích người khác rồi!!”

“Không được làm con bé tổn thương!!”

Tôi ra cộc đầu hắn một cái,hắn ôm đầu.Ít ra cũng phải nói né né đi chút chứ…Ơ nhưng mà trông bé tý mà đã biết yêu rồi.Ai dạy vậy không biết.Trẻ con thời này thật nguy hiểm…hiuhiu.Hắn quay ngoắt lại bật lại tôi.

“Thế nói cái gì!”

“Để anh ấy đợi em lớn ha…hứa đó!!”

“Không có hứa hẹn gì hết >A

“Em đừng thích hắn,có lần chị thấy hắn ăn “shit mũi” ý…>

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv