*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
№3725☆☆☆Yang 30/11/2014 00:13:21 reply ☆☆☆
Hôn?! Bộ Ma pháp chuẩn bị phát thiệp mừng!
№3726☆☆☆ triều dung 30/11/2014 00:19:04 reply ☆☆☆
Ý nghĩa loài hoa… Tình yêu bất diệt và chung thủy đồ ′_>`
Bộ Hành chính cũng phát thiệp mừng nè №3727☆☆☆ dáng vẻ hào sảng nấu rượu than kiếp phù du 30/11/2014 00:31:24 reply ☆☆☆
Nghe nói còn tượng trưng cho những thứ không thể với tới ′_>`
Bộ Kỹ thuật cũng phát thiệp mừng №3728☆☆☆phosphorous 30/11/2014 00:47:14 reply ☆☆☆
Tôi cảm thấy việc J lo lắng cùng với nguyên nhân chủ thớt giận dỗi nó méo có liên quan đến nhau…
J hẳn đang lo lắng chủ thớt có phải hay không chán ghét mình, chán ghét việc thân mật tiếp xúc.
Chủ thớt đơn thuần là đồ ngạo kiều…№3729☆☆☆ một hai ba bốn năm 0321 30/11/2014 00:59:58 reply ☆☆☆
Trong lòng có tềnh iu, mọi người đều là công thần №3730☆☆☆ Long Thành cuồng bá khốc tỷ 30/11/2014 01:23:04 reply ☆☆☆
Yêu cầu mấy người tôn trọng động vật nhỏ kêu gâu gâu độc thân, xia xịa
№3731☆☆☆ Sprite quân 30/11/2014 01:52:08 reply ☆☆☆
………
Dì chủ nhà nói với tôi hai ngày nữa là sinh nhật con trai họ. Bà ấy muốn tổ chức một buổi tiệc nhỏ, hi vọng tôi có thể mời J tới tham gia cùng.
Tôi không rõ tại sao dì chủ nhà mới tiếp xúc với J một lần lại muốn mời anh tới…
Hơn nữa tôi cũng không biết phải làm sao trong thời gian ngắn có thể tiếp tục nhìn mặt J.
Đặc biệt sau khi nhìn thấy bức ảnh được trưng bày tại cửa hàng dịp Giáng sinh… Tôi liền cảm thấy cực kì xấu hổ.
Tôi từ chối lời đề nghị của dì chủ nhà, bà thở dài: “Y ạ, cháu quá kiệm lời.”
Tôi chớp chớp mắt tỏ vẻ không hiểu, bà ấy nhìn tôi rồi lại thở dài: “Dì chỉ thấy tụi bay là hai thằng nhóc ngốc nghếch.”
Tôi: “….”
Kể cả thế, tôi cũng không nghĩ mình sẽ mời J.
Có lẽ chúng ta nên đổi đề tài, về con kỳ lân kia chẳng hạn.
Đồng nghiệp ở Viện nghiên cứu đặt cho nó cái tên Jody, đúng vậy, là một tiểu thư xinh đẹp. Thân thể nó hồi phục rất nhanh, địch ý đối với chúng tôi cũng biến mất không ít.
Ít nhất lúc thay nước cho nó, nó cũng không muốn đá tôi nữa
Đáng lo ngại nhất là đám săn trộm kia vẫn chưa bị bắt, phảng phất như bốc hơi khỏi thế gian này vậy. Chị Arlene nói cho tôi biết bọn chúng được quý tộc che chở, đợi vụ việc này chìm xuống sẽ tiếp tục săn bắt kỳ lân, nhóm thợ săn tiền thưởng đối với bè lũ này đành bất lực.
Như tôi đã nói từ trước, những kẻ săn trộm là một đám ruồng bỏ nguyên tắc và tín ngưỡng, nhưng thật sự mà nói tôi vẫn chưa mường tượng ra bộ dạng bọn chúng như thế nào… Arlene miêu tả qua câu chuyện xưa chẳng liên quan tới tôi, một đoạn lời nói có thể xem như vô nghĩa.
Chính là J, đối với nhóm thợ săn tiền thưởng bọn họ thì là việc thật chuyện thật đã trải qua.
Tôi cùng chị Arlene nói về chuyện xưa.
Chắc mọi người còn nhớ rõ ảnh chụp của Lambert, tôi từng phát hiện ra ảnh chụp trên tư liệu cùng con người lôi thôi kia khác nhau một trời một vực. Chị Arlene nói khi đó Lambert còn có một gia đình hạnh phúc, tiểu công chúa tóc vàng mắt xanh nhà họ mới 6 tuổi, cực kì xinh xắn đáng yêu.
Lambert không hài lòng với sinh hoạt bình đạm, vì đồng lương cao và yêu thích dành cho mạo hiểm nên trở thành thợ săn tiền thưởng, nhưng lại vì ngăn chặn vài phi vụ kếch xù của đám săn trộm mà bị trả thù.
Người bị trả thù là người nhà của Lambert.
Lambert luôn cho rằng mình đem gia đình nhỏ bảo vệ nghiêm ngặt, nhưng lại không nghĩ mình vô tình để lộ thông tin về họ ra ngoài.
Hắn vì thế vô cùng áy náy, cảm thấy tất cả đều là lỗi lầm của mình.
Arlene nói, vì sợ hãi việc người mình yêu thương nhất bị trả thù nên thợ săn luôn độc lai độc vãng.
Tôi đương nhiên biết chị có ngụ ý khác.
Tôi giả bộ nghe không hiểu muốn đổi đề tài, hỏi chị Arlene tại sao muốn trở thành thợ săn, rõ ràng đồng lương của bác sĩ cũng tương đương còn an nhàn hơn.
Arlene trả lời: “Bác sĩ rất nhiều nhưng thợ săn rất thiếu, chị từng thấy ‘kho hàng’ của bọn săn trộm…”
Kỳ lân gãy sừng máu chảy đầm đìa bị nhốt trong lồng sắt, chim bất tử xơ xác, tiểu tinh linh vết thương chồng chất, người cá bị nhổ sạch vảy dựa vào thành bể thủy tinh, mang cá trên cổ phập phồng như đang than khóc…
Nước không có màu sắc, nước mắt cũng vậy.
Nước mắt trong suốt ở trong bể nước, chị không biết người cá kia có hay không đang khóc.
Arlene im lặng tự hỏi, tôi đột nhiên nhớ tới câu nói của J.
Anh nói, sinh mệnh đừng nên chỉ gắn với việc gạo dầu củi muối vụn vặt hằng ngày.
Vậy J vì sao lại lựa chọn công việc này? Trước khi làm thợ săn anh gặp phải chuyện gì?
….
Chị Arlene đi trước, hỏi tôi hôm nay có bánh kem nhỏ không… Chẳng lẽ tôi lại dùng bánh kem thu phục thợ săn… Tôi không muốn trong văn phòng lúc nào cũng để sẵn một mâm bánh kem đâu…
Tan tầm rời khỏi Viện nghiên cứu, tôi gặp Lambert.
Anh ta đứng cạnh bến hút thuốc, gió thổi tới mang theo mùi khói thuốc sặc sụa. Tôi nghĩ ngợi cuối cùng tiến lên hỏi Lambert liệu có thể tắt thuốc không, tôi bị dị ứng đồng thời xin lỗi vì đã mạo muội.
Lambert nhìn thôi, ánh mắt như thể muốn kéo tôi vào con hẻm nhỏ đập cho một trận… Cũng may chỉ nhìn tôi như vậy thôi, sau đó dẫm điếu thuốc dưới chân.
“Cảm ơn ạ.” Tôi nói.
Ừm… Thật ra Lambert không khó gần như vậy… Tuy rằng tôi nghe anh ta hừ một tiếng mắng “Tiểu bạch kiểm”…
…
Về đến nhà đã là 7 rưỡi, tôi đẩy cửa ra thế nhưng thấy J chình ình trên sopha phòng khách, nhàm chán ấn điều khiển TV.
Tôi giật mình: “Anh tại sao lại ở đây?”
J vô tội chớp mắt: “Shelley phu nhân cho tôi chìa khóa.”
Shelley phu nhân trong miệng J là dì chủ nhà…
Tôi đứng ở huyền quan nhíu mày, chớp mắt một cái nhưng ngập ngừng muốn nói lại thôi.
Trách anh tự nhiên xông vào nhà tôi? Vẫn giận vì việc ngày hôm trước?
J nhìn tôi: “Chính em nói tôi có thể thường xuyên lui tới mà.”
… Tôi có nói vậy à?
Tôi cẩn thận hồi tưởng, cảm thấy tiệm cận nhất là lời đồng ý J có thể thường xuyên tới cọ cơm. Nhưng mà hôm nay là thứ hai, còn quá mẹ bữa rồi!
J cẩn thận nhấc ra túi mua sắm từ siêu thị, lộ ra nụ cười sáng lạn.
Tôi thấy mấy củ khoai tây lăn ra, còn có một hộp bánh kem dâu nhỏ.
… Tôi thật sự rất muốn đạp cái thằng này ra ngoài №3863☆☆☆Yang 2/12/2014 22:12:36 reply ☆☆☆
Hình dung về J dần vụn vỡ… Nhớ tới trước kia chủ thới miêu tả J như một thân sĩ hoàn hảo tới từng cọng tóc, hiện tại thì như thằng chết đói =))))))))№3863☆☆☆King 2/12/2014 22:12:36 reply ☆☆☆
Sau đó thì thế nào?! Ăn uống xong rồi làm cái gì!№3864☆☆☆ màu trắng sắc sắc sắc 2/12/2014 22:19:16 reply ☆☆☆
Hơn mười ngày rồi nhưng chưa thấy chủ thớt hiện hình…№4222☆☆☆ cá kho muôn đời 17/12/2014 15:09:11 reply ☆☆☆
Chủ thớt hẳn sẽ không xảy ra chuyện gì đi?№4223☆☆☆ túc hồi 17/12/2014 15:25:08 reply ☆☆☆
Có ai tới Viện nghiên cứu hỏi một câu không?№4224☆☆☆ hồi nam thiên 17/12/2014 15:31:56 reply ☆☆☆
Tôi nghe mẹ nói trong Viện nghiên cứu có nhân viên gặp chuyện không may, phải chăng là chủ thớt!?№4571☆☆☆ thiên âm huyễn 21/12/2014 21:56:18 reply ☆☆☆
Phắc! Có chuyện gì vậy! Sao tôi lại không biết?№4572☆☆☆ băng lam 21/12/2014 22:09:21 reply ☆☆☆
Ầu nầu nầu… Có ai có đồng nghiệp ở phòng bảo an không?№4573☆☆☆ Cười nửa miệng 21/12/2014 22:13:46 reply ☆☆☆
Trong Bộ có nhân viên gặp chuyện không may, nhưng tôi không rõ có phải người của Viện nghiên cứu không.
Các bạn nhỏ trong bộ phận bảo an không nói gì, Viện nghiên cứu cũng không có tin tức.№4612☆☆☆ thỏ kỉ 22/12/2014 00:12:32 reply ☆☆☆
Hẳn là không phải chủ thớt, cậu ấy suốt ngày làm việc trong văn phòng hẳn sẽ không xảy ra chuyện gì.№4613☆☆☆ bơ bạc hà xanh 22/12/2014 00:22:11 reply ☆☆☆
Đừng mà, chủ thớt đã hứa sẽ không kéo dài quá Giáng sinh mà Q A Q№4614☆☆☆ cừu cù tù 22/12/2014 00:24:21 reply ☆☆☆
… Đêm bình an, chủ thớt vẫn chưa trở về.№4881☆☆☆ tử tu 24/12/2014 17:23:41 reply ☆☆☆
Tôi ngồi xổm ở Viện nghiên cứu mấy ngày rồi, chẳng có tiểu ca ca châu Á nào xuất hiện cả. Hơn nữa hôm nay là thứ tư đó, không thể không tới, hơn nữa J cũng không xuất hiện.№4882☆☆☆ màu trắng sắc sắc sắc 24/12/2014 17:32:11 reply ☆☆☆
Sẽ không thật sự xảy ra chuyện gì chứ?№4883☆☆☆the19000 24/12/2014 17:37:23 reply ☆☆☆
……
Mở thread lên suýt chút nữa đi tong cái di động rẻ tiền cũ kĩ này rồi.
Đại khái đợi nó load thì thấy rất nhiều lời hỏi thăm quan tâm của cả nhà… Báo bình an trước đã, mấy ngày hôm nay phát sinh quá nhiều chuyện, từ từ rồi kể dần ha…