Chịu đựng qua bốn năm đại học, Tiêu Nhược Trà rốt cục cũng tốt nghiệp, nhớ lại những ngày tháng ở Đại học Sư phạm A thị, trong lòng vẫn là có chút không đành. Nhưng là, cô quyết định đeo ba lô trên lưng, chính là lúc cô sống tự lập và nuôi bản thân mình.
Trên thực tế, từ khi cô vào năm nhất Đại học thì cha mẹ Tiêu Nhược Trà bắt đầu đi ra nước ngoài sinh sống, một tháng gửi một lần sinh hoạt phí cho cô, bọn họ bây giờ liền quyết định! Không bao giờ gửi sinh hoạt phí cho cô nữa! Hết thảy Tiêu Nhược Trà liền tự mình gánh vác. Quyết định này của họ đã để cho Tiêu Nhược Trà từng nhiều lần nghĩ tới mình có phải là con ruột của bọn họ hay không a...
Tóm lại. Cuộc sống vẫn là phải tiếp tục a.
Cô chuẩn bị đi A thị tìm một trường cao đẳng nộp đơn xin việc làm giáo viên Hoá Học, cô hoàn toàn có tư cách này. Biệt danh của cô là đệ nhất Hoá Học. Nhưng đại khái bởi vì học tập quá nghiêm túc, bạn học Tiêu Nhược Trà có độ tinh khiết đại khái là rất cao... Nàng tuyệt đối không nghĩ tới kế tiếp sẽ phát sinh cái gì...