Cao Vân Trạm phẩy tay áo, cố chống đỡ thân mình đứng thẳng, đáy mắt toát lên sự tàn khốc “Tây Lương quốc bệ hạ, muốn chứng minh Lục Hoài Khởi có phải là đại hoàng huyh của vãn bối hay không, trừ nhân chứng còn có vật chứng.
Để hắn và phụ hoàng của vãn bối trích máu nghiệm thân đi, còn có…Lục đô đốc vốn không phải là thái giám gì cả.
Hắn là nam nhân đích thật”
Đại điện nhất thời an tĩnh đến ngay cả một cây kim rơi cũng nghe được tiếng, ánh mắt mọi người gần như đều nhìn về nơi nào đó trên người Lục Hoài Khởi.
Tin tức như vậy thật khiến người ta quá mức kinh ngạc
Mặt Trầm Thanh Lê đột nhiên ửng hồng.
Lúc trước nàng còn không dám khẳng định nhưng sau khi nghe Cao Vân Trạm nói vậy, nàng liền ngượng ngùng rũ mi.
Lục Hoài Khởi có phải là nam nhân hay không, nàng rõ ràng nhất nhưng mà…
Trầm Thanh Lê khẽ cắn môi, ngẩng đầu lén nhìn về phía Lục Hoài Khởi.Ngay khi tù nhân kia chết, hắn đã khôi phục khí độ bá đạo cuồng ngạo như là Đông Hán đô đốc trước kia.
Lục Hoài Khởi cười nhẹ, thanh âm trêu tức quanh quẩn trong đại điện, mang theo khí thế “Cao thái tử thật biết nói đùa.
Giống như ngươi, thảo dân có phải là Đại hoàng tử của Bắc Tề các ngươi hay không, trích máu nghiệm thân là được.
Về phần ngươi nói thảo dân có phải là thái giám hay không…”ánh mắt của hắn lướt qua đám người, rơi trên người Trầm Thanh Lê “ta có phải là nam nhân hay không, A Lê hiểu rõ nhất”
Ánh mắt của người trong điện lại dồn về phía Trầm Thanh Lê.
Đúng vậy, Lục Hoài Khởi là thái giám thật hay giả, Trầm Thanh Lê là người ngủ cùng giường hắn hiểu rõ nhất.
Khóe môi Cao Vân Trạm cong lên sắc bén.
Tiện nhân Trầm Thanh Lê này vì Lục Hoài Khởi mà dám đoạn tuyệt với hắn, đương nhiên nàng ta sẽ giúp đỡ hắn ta.
Cao Vân Trạm lại nói “Lục Hoài Khởi, thay vì để A Lê chứng minh cho ngươi, còn có phương pháp trực tiếp hơn có thể chứng minh ngươi có phải là thái giám hay không.
Để những người khác trong cung giúp ngươi nghiệm chứng thì thế nào?” đừng nhiều lời vô nghĩa, kéo quần xuống là được rồi
Tây Hán đô đốc Lưu Trực vốn nghe lời Bùi Diễm khuyên, không tham gia náo nhiệt nhưng nghe Cao Vân Trạm khẳng định chắc như đinh đóng cột còn bắt Lục Hoài Khởi nghiệm thân chứng minh, hắn liền luyến tiếc bỏ qua cơ hội đạp Lục Hoài Khởi một cước.
Vì thế liền nói “Hoài Khởi, thật ra Cao thái tử nói cũng không sai.
Thanh giả tự thanh, Cao thái tử đã nghi ngờ ngươi như vậy, chi bằng để bản giám tự mình nghiệm thân chứng minh giúp ngươi”
Tứ đại thủ phụ cũng to nhỏ một hồi, cuối cùng cũng cử đại diện lên tiếng “Lục Hoài Khởi, Lưu đô đốc nói không sao.
Chuyện đã đến mức này, nói miệng không bằng chứng, vẫn nên để người nghiệm thân chứng minh mới có thể ngăn cản những lời đồn lung tung”
Lục Hoài Khởi đột nhiên tươi cười sáng rỡ như hoa lê nở rộ “thảo dân chấp nhận đề nghị của Lưu đô đốc và các vị đại nhân, thảo dân cũng có thể để Lưu đô đốc nghiệm thân chứng minh nhưng trước khi làm chuyện này, tốt nhất nên nghiệm chứng xem thảo dân và Bắc Tề đế có phải là thân phụ tử hay không trước đã.
So với việc bị người ta vu hãm là thái giám giả, ta càng để ý bị nhục mạ là Bắc Tề Đại hoàng tử hơn”
Lời này cực kỳ kiêu ngạo, quả thực đã dẫm đạp mặt mũi của hoàng thất Bắc Tề dưới chân.
Cao Quân Thận nghe vậy, mặt đen như đít nồi,ngược lại Minh Hoài đế lại cảm thấy thống khoái.
Đám người Bắc Tề này khinh người quá đáng,nơi này dù thế nào cũng là hoàng cung của hắn, dù vừa rồi tù nhân kia có nói những lời điên cuồng thì người Bắc Tề lại chưa hỏi hắn một tới đã giết chết tù nhân kia, thể diện của hoàng đế Tây Lương quốc là hắn đã bị bọn họ giẫm đạp dưới chân.
Minh Hoài đế gật đầu tán dương “Cao hiền huynh, thật không dám giấu, Lục Hoài Khởi chỉ mới từ quan vài ngày trước, nếu không hắn vẫn còn là tâm phúc bên cạnh trẫm.
Hắn luôn độc mồm độc miệng, Cao hiền huynh đại lượng ah” dù ta biết hắn nói những lời này là muốn kích thích ngươi nhưng trẫm vẫn không tính để hắn sửa lại, tự ngươi xem rồi làm đi
“Ngươi tới, lấy một bát nước trong lại đây” Minh Hoài đế lại lớn tiếng hô
Cao Vân Trạm sợ người Tây Lương giở trò trong bát nước, liền chắp tay yêu cầu “Tây Lương quốc bệ hạ, để ngừa vạn nhất, chi bằng để tùy tùng của vãn bối đi cùng đi”
Minh Hoài đế không vui liếc hắn một cái nhưng cũng không phản đối.Cao Vân Trạm liền hiểu ý, cùng một tiểu thái giám rời đi
Cao Vân Trạm có cảm giác choáng váng, dùng sức cắn môi mới đứng vững, ánh mắt oán độc nhìn chằm chằm Trầm Thanh Lê.
Nữ nhân ác độc này đã hạ độc gì với hắn? chờ xem, chỉ cần xử lý xong Lục Hoài Khởi, hắn nhất định sẽ để tiện nhân này không có trái cây ngon để ăn
Một thân ảnh cao ngất xuất hiện trước mặt Trầm Thanh Lê, ngăn chặn ánh mắt oán độc của Cao Vân Trạm.
Trầm Thanh Lê ngẩng đầu, nhìn thấy Lục Hoài Khởi đứng trước mặt, hắn mỉm cười nhìn nàng, ánh mắt trong suốt sáng ngời
‘Thân người ngươi cũng không tốt, quỳ lâu sẽ đau đầu gối đó” Lục Hoài Khởi vươn hai tay, đỡ nàng đứng lên, thế nhưng ở góc độ người khác không thấy, hắn đã cướp lấy chủy thủ nàng giấu trong ống tay áo, rồi nói nhỏ bên tai nàng “A Lê, một tiểu cô nương chơi cái này ngược lại dễ làm tổn thương chính mình” còn đem nàng bảo hộ sau lưng hắn
Rõ ràng đêm nay hắn mới là trung tâm nhưng Trầm Thanh Lê lại cảm thấy chỉ cần đứng cạnh hắn, mọi bất an của nàng liền không còn nữa
Rất nhanh, tiểu thái giám và Lãnh Phong đã trở lại
Lãnh Phong cung đem chén nước đến trước mặt Cao Quân Thận.
Cao Quân Thận không do dự, lấy chủy thủ tùy thân vạch một cái trên ngón tay, máu tươi lập tức nhỏ xuống chén nước.
Lãnh Phong sợ người Tây Lương gian lận nên tự mình mang chén nước đến chỗ Lục Hoài Khởi, còn lấy chủy thủ của mình đưa cho Lục Hoài Khởi.
Lục Hoài Khởi cũng không do dự, máu trên ngón tay hắn lập tức nhỏ vào chén nước.
Trầm Thanh Lê nheo mắt nhìn chén nước, thấy giọt máu của Lục Hoài Khởi dần lan trong chén nước tạo thành từng đợt tơ máu cũng dần dung hợp với máu của Cao Quân Thận.
Nàng lại ngửa đầu nhìn Lục Hoài Khởi, hắn nghiêng mặt nên nàng không thấy rõ tâm tình lúc này của hắn là thế nào.
Nhưng lúc trước Mộ Vân Dao từng nói, năm đó Minh Hoài đế và Bắc Tề đế là ước định cho nàng và Đại hoàng tử Bắc Tề.
Nếu Lục Hoài Khởi thực sự là Bắc Tề Đại hoàng tử, vậy chẳng phải nàng và hắn…Tâm tình của nàng đột nhiên trở nên phức tạp
“Không có! Không có dung hợp cùng một chỗ” thanh âm tiểu thái giám đột nhiên vang lên
Trầm Thanh Lê rũ mi nhìn hai giọt máu trong chén nước, thấy hai giọt máu chia hai bên, thực sự là không dung hợp cùng một chỗ.
Kết quả như vậy…Nàng lại ngẩng đầu nhìn Lục Hoài Khởi, chẳng lẽ lần này Cao Vân Trạm đã tính sai?
Cao Vân Trạm nghe được kết quả, đồng tử lập tức co rút, đi đến trước mặt Lãnh Phong, nhìn chằm chằm chén nước, ánh mắt khó có thể tin, thấp giọng nỉ non “sao có thể gì chứ?” Hắn ở Bắc Tề đã điều tra rõ ràng, không có khả năng tính sai nhưng sao kết quả trích máu nghiệm thân lại không dung hợp với nhau?
Cao Vân Trạm đưa mắt nhìn Lãnh Phong, Lãnh Phong lắc lắc đầu, ý bảo là cả quá trình hắn luôn nhìn chằm chằm chén nước kia, người Tây Lương sẽ không có khả năng động tay động chân
Cao Vân Trạm ngạc nhiên pha lẫn nghi ngờ nhìn về phía Lục Hoài Khởi.
Thân mình không khác nhau, cùng là mắt hồ ly, còn có khẩu cung của tù nhân kia cùng với vô số manh mối hắn tra ra được ở Bắc Tề, Lục Hoài Khởi sao lại không phải là Bắc Tề Đại hoàng tử? hắn không thể nào chấp nhận được kết quả này
Lục Hoài Khởi cười còn tươi hơn hoa nở “Cao thái tử, người của ngươi luôn giám sát ché nước kia, hiện tại thảo dân cũng không phải là Đông Hán Đô đốc, không thể giở trò gian lận trong cung được.
Kết quả thế nào, ngươi cũng đã thấy, nếu ngươi không tin kết quả lần này, thảo dân cũng có thể tiếp tục chơi với ngươi.
Ngươi muốn nghiệm mấy lần, thảo dân sẽ cùng ngươi nghiệm mấy lần, kết quả cũng vậy mà thôi”
Hắn lại châm chọc thêm vài câu “chuyện của Bắc Tề Đại hoàng tử, thảo dân cũng nghe một chút.
Bắc Tề đế, Hoàng hậu nương và Cao thái tử ngươi, các ngươi luôn miệng nói đã sủng ái Đại hoàng tử thế nào, thế nhưng có người giả mạo hắn ở bên cạnh các ngươi mười năm mà đến nay các ngươi mới phát hiện.
Điều này chứng tỏ quan tâm của các ngươi dành cho Đại hoàng tử cũng chỉ vậy thôi.
Thảo dân tuy rằng thân tiện nhưng ở Tây Lương quốc vẫn luôn được Hoàng thượng ưa thích, đừng nói là các ngươi chỉ muốn ấn thân phận Đại hoàng tử cho thảo dân, dù chắp tay dâng địa vị thái tử của Bắc Tề quốc cho thảo dân, thảo dân cũng không hiếm lạ.
Thảo dân tình nguyện ở lại Tây Lương quốc làm một thái giám ti tiện cũng không đến Bắc Tề làm thái tử cao quý gì đó”.