Trầm Hạo Hiên không chút do dự đáp ứng yêu cầu của Lục Hoài Khởi, dù sao hắn cũng là tiểu nhân có thể bán đứng bằng hữu vì vinh hoa phú quý
Quản gia nhanh chóng đến Thanh Mộc viện truyền đạt ý của Trầm Hạo Nhiên cho Chu thị và Trầm Thanh Lê
Chu thị lo sợ nữ nhi của mình bị đám người Trương di nương xúc xiểm nên mới bị Trầm Hạo Nhiên gọi đến trách phạt, lo lắng nói “quản gia, ngươi trở về nói với lão gia, mấy ngày nay A Lê luôn ngoan ngoãn ở trong viện cảnh tĩnh, không có ra ngoài gây chuyện thị phi”Ngữ khí cầu xin, như muốn quản gia có thể nói giúp nữ nhi của mình một phen
Trầm Thanh Lê biết quản gia thuộc phe Trương di nương, nếu Trầm Hạo Nhiên muốn gọi nàng đến trách phạt, hắn sẽ không giúp
Nàng cười nhẹ, vỗ vai Chu thị, an ủi “nương, ngươi đừng đoán mò.
Ta gần đây đều ở trong Thanh Mộc viện, Nhị muội, Tam muội sẽ không có chuyện gì để nói, phụ thân gọi ta qua hẳn là chỉ muốn quan tâm ta” Dù Trương di nương các nàng có gây ra sóng gió gì, nàng cũng sẽ gặp chiêu tiếp chiêu
Quản gia có chút không kiên nhẫn “phu nhân, nếu lão gia thật muốn xử phạt Đại tiểu thư, vậy chỉ cần để một hạ nhân đến mời một mình Đại tiểu thư thôi’ Đâu cần tới quản gia như hắn đích thân đến
Lời này làm Chu thị an tâm hơn
Trầm Thanh Lê theo quản gia đến thư phòng, dọc đường đi, nàng phát giác thái độ của hắn đối với nàng không lạnh lùng ghét bỏ như thường ngày, thậm chí còn có chút nịnh nọt.
Nàng thầm suy đoán, có lẽ sau vài lần bị nàng thuyết phục, địa vị của nàng trong lòng Trầm Hạo Nhiênđã tăng lên, vì thế thái độ của quản gia đối với nàng cũng thay đổi
Vừa vào thư phòng, Trầm Thanh Lê không biết mình có cảm giác sai lầm hay không, nhưng nàng cảm giác khi nàng mới bước vào, dường như có một ánh mắt lẫm lệ nhìn chằm chằm về phía nàng.
Nàng liền nương theo mạng che mặt, nhìn chung quanh, phát hiện trong thư phòng chỉ có một mình Trầm Hạo Nhiên, mà hắn lại hai mắt tỏa sáng, dáng vẻ nhiệt tình nhìn nàng, giống như đang nhìn vàng bạc tài phú.
Trầm Thanh Lê bị ánh mắt của hắn làm không được tự nhiên, sau khi hành lễ, liền hỏi “phụ thân, ngài cho mời ta đến đây có chuyện gì?”
Trầm Hạo Nhiên đưa mắt ra hiệu cho quản gia lui ra ngoài, chờ hắn lui ra ngoài, liền nói “A Lê, lần trước ngươi đề nghị cha giết Cao Vân Trạm, cha đã viết thư gởi cho thống soái Tây Lương.
Hôm nay bên phía Tây Lươngđã có hồi âm, nhưng bọn họ yêu cầu, nói nếu cha tự mình lấy thủ cấp của Cao Vân Trạm, bọn họ sẽ phong cho cha làm Hầu gia” Khi nói tới đây, ánh mắt của hắn liền không tự chủ mà nhìn về phía nào đó
Trầm Thanh Lê trả lời có lệ với hắn “phụ thân, mía nào có hai đầu ngọ.
Nếu Tây Lương đã yêu cầu như thế, ngài nên tran thủ làm đi” Tìm nữ nhi như nàng tới nói mấy chuyện này làm gì, dù Tây Lương Cửu thiên tuế mù mắt mà sau này phong cho lão cha tiện nghi này làm hầu gia, mẹ con nàng cũng không được lợi ích gì.
Nàng trả lời có lệ liền nhận được ánh mắt sắc như dao của Trầm Hạo Nhiên, sau đó hắn lại chột dạ liếc về chỗ nào đó, hạ giọng nói “A Lê, lần này là phụ thân tìm ngươi tới để thương lượng.
Ngươi cảm thấy phụ thân nên dùng cách nào mới có thể giết chết Cao thái tử?”
“Tiên hạ thủ vi cường” Trầm Thanh Lê trả lời rất nhanh “phụ thân có thể giả vờ hạ mình với Cao thái tử, dụ hắn đến phủ.
Chờ Cao thái tử vào phủ, lập tức ra tay” Nàng vẫn trả lời có lệ, trước khi nàng chưa đoán ra được mục đích hôm nay Trầm Hạo Nhiên gọi nàng đến, nàng sẽ đánh thái cực với hắn
Đáp án như thế cũng như không nói, Trầm Hạo Nhiên rất bất mãn, nhưng có khách quý ở đây, hắn cũng không thể làm gì, chỉ nói “A Lê, chủ ý này của ngươi quá lỗ mãng.
Bên người Cao thái tử nhất định sẽ có rất nhiều ảnh về, dù phụ thân có thực sự mời được hắn vào phủ, cũng chưa chắc giết được hắn.
Ngươi nên biết, nếu ám sát thất bại cả nhà chúng ta đều bị liên lụy.
Ngươi thông minh, lại nghĩ xem có biện pháp nào tốt hơn không” Chửi không được, mắng không xong, hắn chỉ có thể hạ giọng thương lượng với nàng
Trầm Thanh Lê thực sự muốn liếc mắt khinh thường Trầm Hạo Nhiên, nhân phẩm của hắn làm cho nàng không thích nổi.
Nàng không muốn quanh co lòng vòng với hắn nữa, cao giọng nói”phụ thân, ngươi lấp lửng như thế làm cho nữ nhi rất băn khoăn.
Nữ nhi lại hoài nghi, phụ thân bị Tây Lương cự tuyệt, ngươi liền xoay qua muốn cấu kết với Cao thái tử nên cố ý dụ nữ nhi đến thư phòng, để nữ nhi nói ra những lời không nên nói, vì muốn đổ lỗi ngươi bất trung với Cao thái tử lên người nữ nhi” Nàng cũng phát hiện lão cha tiện nghi khi nói chuyện, ánh mắt không tự chủ nhìn về nơi nào đó
Trầm Hạo Nhiên nghe vậy, trán đổ mồ hôi lạnh.
Đại nữ nhi của hắn thật đáng chết mà, trước mặt khách quý lại chửi xéo hắn như thế, không biết trong lòng khách quý sẽ nghĩ hắn thế nào.
Lập tức mắng to “ngươi nói bậy bạ gì đó?” Sau đó nhanh chóng giải thích “vi phụ là vì trong lòng khó chịu, muốn nghe ý kiến của ngươi.
Ngươi lại chửi xéo vi phụ thế sao?Ngươi là trách ta không sủng mẫu thân ngươi sao? Nếu ta thực sự không thương nàng, nàng có thể làm Tả tướng phu nhân nhiều năm như vậy sao?Đồng thời bên ngoài nói về ngươi rất nhiều lời không hay, nhưng phụ thân như ta luôn để ngươi được ăn ngon mặc đẹp còn có người hầu hạ”
Trầm Hạo Nhiên nói như thế, Trầm Thanh Lê càng xác định trong phòng có người khiến hắn phải kiêng kị.
Nhưng nếu người nọ vẫn không chịu lộ mặt, nàng cũng không có hứng thú gặp
Nàng ngửa đầu, thần sắc kiên định “phụ thân, ta mặc kệ ngươi muốn là gì nhưng ta có giới hạn của mình.
Ngươi muốn làm gì cứ làm, miễn đừng chạm tới nương của ta, như ngươi nghĩ, mẹ con ta tay trói gà không chặt, vốn không gây uy hiếp gì cho ngươi nhưng trong mắt ta, nương là điểm yếu cũng là áo giáo của ta, ai dám cho mẹ con ta không dễ chịu, ta cũng khiến hắn sống-không-bằng-chết”
Những lời của nàng như sấm nổ bên tai Trầm Hạo Nhiên, khiến hắn nhịn không được rùng mình.
Rõ ràng là một tiểu cô nương chưa trải đời, hắn nên cười nàng vì nói những lời ngây thơ đó, thế nhưng hắn lại có cảm giác nó có sức nặng như thiên quân vạn mã.
Hắn không thể cười được
“Phụ thân đại nhân, nếu không có chuyện gì khác, ta rời đi trước” Trầm Thanh Lê nhìn thoáng qua Trầm Hạo Nhiên, xoay người muốn rời đi, đến cửa, như nhớ ra gì đó, nàng dừng chân, nói “phụ thân, cho dù lần này Tây Lương cự tuyệt đề nghị của ngươi, nữ nhi vẫn mong người tiếp tục gởi thư cho thống soái Tây Lương.
Tây Lương là mãnh hổ vừa thức tỉnh, mãnh hổ xuống núi sẽ muốn ăn thịt người, mà Bắc Tề là sư tử, Nhị nữ nhi của ngài lại tự tiến cử hầu hạ nhưng không được người ta nhận lấy.
Có thể thấy thù oán của ngài với mãnh sư lớn thế nào, dù bây giờ ngươi có đầu nhập Bắc Tề lại được Cao thái tử thu nhận thì giữa các ngươi vẫn có kẽ hở, ngày nào đó phụ thân vẫn sẽ trở thành đồ ăn trong miệng sư tử”
Nàng không chắc người trong thư phòng có thể khống chế cảm xúc của Trầm Hạo Nhiên là ai.
Nếu là Cao Vân Trạm, những lời vừa rồi là nàng muốn châm ngòi ly gián quan hệ giữa Trầm Hạo Nhiên và Cao Vân Trạm, làm cho bọn họ thêm nghi kỵ nhau, như vậy nàng ở giữa sẽ đục nước béo cò, tránh được kiếp nạn lần này
“Được rồi, ngươi đừng đoán mò, mau lui xuống đi” Trầm Hạo Nhiên hối hận đến xanh cả ruột.
Sớm biết vậy đã không để khách quý gặp đại nữ nhi của hắn, miệng toàn những lời bậy bạ, không biết có khiến khách quý chê cười hay không
Vẻ mặt không kiên nhẫn của Trầm Hạo Nhiên, khiến Trầm Thanh Lê đoán người ẩn nấp trong thư phòng không phải là người của Cao Vân Trạm, nếu không kết cục của nàng đã không đượcnhẹ nhàng như thế này.
Bước chân không chút do dự, lập tức rời khỏi thư phòng
Sau khi nàng đi, Trầm Hạo Nhiên liền hoảng sợ đứng lên khỏi ghế thái sư, đi vòng ra sau tấm bình phong đã được phủ trường bào của hắn, nhờ vậy, người ngoài không nhìn thấy người đứng ở phía sau
“Cửu thiên tuế” Trầm Hạo Nhiên cẩn thận gọi
Lục Hoài Khởi mỉm cười nói “Tả tướng, đại nữ nhi của ngươi lợi hại hơn lời đồn bên ngoài nhiều’
Trầm Hạo Nhiên cho rằng Lục Hoài Khởi đang cười nhạo đại nữ nhi của hắn, đầu càng cúi thấp hơn “Cửu thiên tuế, bỉ nhân lo sợ.
Hôm nay, tiểu nữ đã quấy nhiễu Cửu thiên tuế”
“Nào có” Đồng Vạn Kim nói thay Lục Hoài Khởi.
Hắn là hảo bằng hữu của Lục Hoài Khởi, biểu cảm trên mặt Lục Hoài Khởi thế nào, hắn biết rõ nhất.
Hắn biết hiện tại tâm tình của Lục Hoài Khởi không tệ lắm
Xem ra hai người này chẳng những trùng tên họ mà tính tình cũng giống nhau.
Trầm Khuynh Lê này rất giống Trầm Thanh Lê, hai người bọn họ đều là người nếu bị chọc giận liền dốc toàn lực công kích, giống như con nhím bị chạm vào liền xù gai nhọn.