Trầm Thanh Lê nhếch môi cười tự giễu, bị mọi người bắt gian tại trận, Tây Lương Đại công chúa như nàng có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch
“Đại hoàng tỷ, ngươi…sao ngươi có thể?” Mộ Vân Dao tiến lên, vẻ mặt tràn đầy khiếp sợ và khó tin “Dao nhi đến giờ vẫn còn nhớ rõ ngày ngươi xuất giá đã nói dù Lục đô đốc chỉ là một hoạn quan, ngươi cũng thật lòng muốn gả cho hắn nhưng nay, hai người thành thân chưa được bao lâu, ngươi lại phản bội Lục đô đốc, ở trong cung cấu kết với nam nhân khác”ánh mắt mờ mịt sương mù, ngữ khí tràn đầy u oán, giống như cho mọi người thấy Trầm Thanh Lê không chỉ phản bội Lục Hoài Khởi mà còn phản bội tín nhiệm của nàng.
Gió bên ngoài thổi vào mang theo không khí tươi mới, Trầm Thanh Lê hít một hơi thật sâu, tuy toàn thân vẫn còn nóng bức nhưng nàng sẽ không để cho kế hoạch hắt nước bẩn lên người nàng của những người kia đạt thành
Nhưng Trầm Thanh Lê chưa kịp lên tiếng, Mộ Vân Dao đã mở miệng trước.
Nàng liếc nhìn Bùi Diễm, kinh ngạc hỏi “Đại hoàng tỷ, ngươi sao lại cấu kết cùng Hàn lâm viện Biên tu Bùi Diễm? ngươi có biết thân phận thực sự của hắn không?” âm thanh cũng cao hơn,mang theo chỉ trích “hắn là người Bắc Tề, mai danh ẩn tích đến Tây Lương đầu nhập dưới trướng Lưu đô đốc.
Lưu đô đốc là người cơ trí, đã đoán được hắn có thể là do Bắc Tề phái đến nhiễu loạn Tây Lương chúng ta vì thế luôn có lòng phòng bị.
Trước khi ta tiến cung, Bùi Diễm còn dụng tâm kín đáo mà tiếp cận ta, mưu toan leo lên ta.
Đại hoàng tỷ, ngươi sao có thể cấu kết cùng một nam nhân có dã tâm như thế?”
Lời này vừa thể hiện Mộ Vân Dao sáng suốt, biết cự tuyệt Bùi Diễm lại hạ thấp Trầm Thanh Lê, nàng cư nhiên lại bị một nam nhân giả dối như thế mê hoặc
Nữ quyến chung quanh cũng to nhỏ bàn tán, ánh mắt nhìn Trầm Thanh Lê mang theo khinh thị
Mộ Vân Dao đi đến bên cạnh Liễu quý phi, thấy nàng sắc mặt vẫn trắng bệch, không biết nàng bị gì, chỉ có thể ở góc mọi người không nhìn thấy liền khẽ đẩy nàng một cái.
Liễu quý phi mới giật mình tỉnh lại
Liễu quý phi đi đến trước mặt Trầm Thanh Lê, ánh mắt tràn ngập cừu hận, đột nhiên vung tay lên, tát lên mặt Trầm Thanh Lê một cái
Cảm giác đau đớn trên mặt làm Trầm Thanh Lê hai mắt rớm lệ, oán hận trừng lại Liễu qúy phi
“Đúng là một tiện nhân có phụ hoàng sinh, không có mẫu phi dưỡng” Liễu phi thô bỉ nhục mạ “ mẫu phi ngươi suýt chút nữa khiến thiên hạ Tây Lương ta rung chuyển, giờ ngươi lại cấu kết với người Bắc Tề làm bậy.
Đúng là bản tính tiện phụ như nhau ah”
Nói lời dơ bẩn như vậy hoàn toàn khác với một Liễu quý phi phong tình vạn chủng ngày thường, khiến Mộ Vân Dao cũng phải kinh ngạc nhìn nàng
Trầm Thanh Lê ánh mắt kiệt ngạo “Liễu quý phi, thiên điện này trực thuộc tẩm cung của ngươi, dù ta phóng túng vô sỉ cũng không ngu tới mức cấu kết với nam nhân ở nơi này.
Còn nữa, các ngươi tiến vào lâu như vậy, chẳng lẽ không ngửi được hương khí lạnh nhạt trong điện sao?ngươi bây giờ có thể đi mời ngự y đến, ngự y nhất định…”
Hai từ ngự y như kích thích Liễu quý phi, mặt nàng run rẩy kịch liệt, lại độc ác tát Trầm Thanh Lê “đã bị bắt gian tại chỗ, ngươi còn ngụy biện? quả nhiên là hài tử do tiện phụ Trầm thị sinh ra, đã gây chuyện vẫn còn cãi chày cãi cối.
Mẫu phi ngươi là kẻ cướp đoạt chính quyền Tây Lương quốc chúng ta, ngươi là sỉ nhục của người Tây Lương chúng ta”
Lời nói lãnh khốc vô tình khiến mọi người nghe mà ngẩn người, không hiểu vì sao Liễu quý phi luôn ưu nhã hào phóng lại thất thố như vậy
Mộ Vân Dao nghĩ nghĩ, sau đó tiến lên, đưa tay kéo ống tay áo Liễu quý phi, nói nhỏ bên tai nàng “dì, hiện tại chúng ta nên mau chóng định tội Trầm Thanh Lê” đồng thời cũng đừng để người ta thấy chúng ta quá mức khắc bạc xảo quyệt ah
Liễu quý phi lạnh lùng hất tay nàng, ra lệnh “người tới, lôi tiện nhân vô sỉ dám cấu kết cùng nam nhân trong tiệc sinh thần của bản cung xuống cấm túc” ngữ khí có chút vui sướng thoải mái, giống như oán khí tích tụ mười năm rốt cuộc cũng đã được xả ra.
Ngay lập tức có hai ma ma tiến lên muốn đánh Trầm Thanh Lê, nàng tức giận trừng mắt nhìn bọn họ, tay nắm chặt mảnh sứ nhỏ xẹt qua giữa không trung
“Các ngươi đừng tới đây” nàng chịu đựng từng đợt khô nóng trên người, thanh âm sắc bén nói
“Đại công chúa, ngươi cấu kết cùng ngoại nam, lại xảy ra ngay trong cung của bản cung, bản cung lại là trưởng bối của ngươi, bản cung đương nhiên có quyền cấm túc ngươi.
Ngươi như vậy chẳng lẽ là không để tôn nghiêm hoàng gia vào mắt?” Liễu quý phí lạnh lùng chất vấn
Trầm Thanh Lê khẽ giật mình, Liễu quý phi như thế làm nàng hiểu rõ, hôm nay dù nàng giải thích thế nào, các nàng cũng sẽ chụp tội danh cấu kết với ngoại nam cho nàng.
Bồ hòn này, dù nàng không muốn, các nàng cũng sẽ ép nàng ngậm.
Nàng cắn môi, không muốn giải thích thêm, gian nan đi từng bước về phía Bùi Diễm, đưa tay với hắn
Bùi Diễm cũng biết bọn họ đã rơi vào bẫy của người khác, nhưng hắn không hiểu vì sao Trầm Thanh Lê không nhanh chóng phủi sạch quan hệ với hắn, mà còn tiến tới gần hắn.
Nàng rõ ràng cũng bị mị dược khống chế như hắn lại giống như một đóa hoa sen không nhiễm bùn.
Ma xui quỷ khiến thế nào, hắn cũng đưa tay ra, nắm lấy tay nàng.
Trầm Thanh Lê thanh âm réo rắt tuyên bố “Quý phi nương nương, như mọi người đã thấy, ta cấu kết với Bùi Diễm còn cùng hắn châu thai ám kết.
Hôm nay chúng ta hẹn gặp ở thiên điện chính là muốn thảo luận nên xử trí hài tử trong bụng ta thế nào”
Đã tới nông nỗi này, nàng hiểu Liễu quý phi bọn họ hẳn đã nắm thế cục triều đình trong tay, mà như vậy hẳn bọn họ sẽ dùng nàng để áp chế Lục Hoài Khởi.
Chỉ cần nàng chưa chết, việc nàng mang thai sẽ rất nhanh bị phát hiện.
Một khi để bọn họ biết nàng mang thai hài tử của Lục Hoài Khởi, bọn họ sẽ điên cuồng như chó nhìn thấy xương mà tấn công hắn, hận không thể rút gân lột da hắn
Bùi Diễm kinh ngạc nhìn Trầm Thanh Lê, cả người chấn kinh.
Tiểu nữ nhân này, nàng nói dối không chớp mắt ah.
Hắn cấu kết với nàng khi nào? châu thai ám kết gì chứ? trời ạ, với tính tình bá đạo của Lục Hoài Khởi, đừng nói hắn cấu kết với Trầm Thanh Lê mà chỉ hơi chạm vào nàng, chắc chắn đã bị hắn chặt đứt tay ah.
Hắn đúng là nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng rửa không sạch mà nhưng “dâm phụ” đã cung khai chi tiết như thế, “gian phu” như hắn còn có thể nói gì chứ.
Lời của Trầm Thanh Lê chẳng khác gì sấm nổ giữa trời quang, khiến mọi người chấn động, không biết nói gì, ánh mắt đều đồng loạt nhìn về phía cái bụng còn bằng phẳng của nàng.
Không khí an tĩnh đến mức một cây kim rơi cũng có thể nghe tiếng
Vẫn là Mộ Vân Dao có phản ứng trước, kinh ngạc nói “Đại hoàng tỷ, sao ngươi có thể như vậy, bình thường các ma ma vẫn luôn chỉ bảo chúng ta, nói chúng ta là công chúa, hẳn nên vì Tây Lương…”
Trầm Thanh Lê dùng sức cắn môi, mùi máu tươi tràn ngập trong miệng, nàng ngạo nghễ cắt ngang lời Mộ Vân Dao ‘đừng đem các ma ma trong cung ra nói với ta.
Phụ hoàng ta là hoàng đế Tây Lương, ta là Tây Lương Đại công chúa, trong cung cũng không có quy củ nói một đại công chúa không thể dưỡng nam nhân.
Bùi Diễm là nam nhân của ta, ta chỉ là cùng hắn ở đây triền miên.
Ta không biết ta nên giải thích cái gì với các ngươi”
Lời cách kinh phản đạo như thế mà cũng dám nói ra? mọi người đều khiếp sợ nhìn Trầm Thanh Lê
Tây Lương quốc từ lúc khai quốc tới giờ cũng từng có công chúa dưỡng nam sủng trong phủ nhưng trải qua cuộc phản loạn vào hơn mười lăm năm trước, Minh Hoài đế đã không cho phép chuyện này xảy ra nữa.
Cho nên hiện các vị công chúa trong cung cũng khá an phận thủ thường.
Mà trong cung đúng là cũng không có quy củ nói công chúa không thể dưỡng nam nhân, huống chi phu quân trên danh nghĩa của Trầm Thanh Lê còn là một thái giám
Trầm mặc hồi lâu, không biết ai đó lên tiếng “Đại công chúa dưỡng nam nhân đúng là không liên quan gì với Quý phi nương nương nhưng Bùi Diễm lại là gian tế do Bắc Tề phái tới Tây Lương.
Đại công chúa thân cận với hắn như vậy đúng là hành vi bất trung bất hiếu.