Hi Du Hoa Tùng

Chương 92: Không thích lão bà bà



Lưu Phong đang muốn nói chuyện, không nghĩ tới Bạch Vũ vừa nghe nói Ma giáo có thể cứu cha, ca ca của mình, liền lên tiếng: "Ta theo các ngươi, cầu xin các ngươi cứu cha và ca ca của ta"

"Công tử, ngươi còn chưa quyết định sao?" Người mới đến tựa hồ cũng không để ý đến Bạch Vũ, ngược lại hai mắt nhìn chằm chằm Lưu Phong.

"Lưu đại ca, van xin ngươi, van xin ngươi hãy theo bọn họ đi một chuyến, cha và ca ca của ta thương thế rất nghiêm trọng." Tự sau sự cố nội y xảy ra, đây là lần đầu tiên Bạch Vũ gọi Lưu Phong là Lưu đại ca.

Lưu Phong nhìn Bạch gia phụ tử, lại nhìn vẻ mặt tràn đầy nước mắt của nha đầu Bạch Vũ, thoáng do dự một chút, rồi nói: "Xin dẫn đường trước."

"Thị Huyết, Điền cô, mang Bạch gia phụ tử đến đây" Người mới đến phân phó một tiếng, đi trước dẫn đường. Lưu Phong kéo tay Bạch Vũ theo sát mình mà tiến, Thị Huyết, Điền Cô mang theo Bạch gia phụ tử đi ở phía sau.

Thời gian không lâu, đoàn người đã đi tới hồ nước có hoa thuyền chỗ lần trước Lưu Phong đã đến. Mặt nước lăn tăn sóng vỗ, u nhã và nhẹ nhàng, bốn phía đều yên tĩnh.

"Công tử, Thánh Sứ đại nhân ở ngay bên trong, xin mời người vào trong!" Nữ tử đi trước dẫn đường mỉm cười, đối với Lưu Phong có vẻ cực kỳ cung kính.

Bạch Vũ giãy giụa một chút, định thoát khỏi tay Lưu Phong, nhưng Lưu Phong lập tức đoán trước: "Muốn bình an vô sự, hết thảy phải nghe lời ta"

"Công tử, nô gia rất mong ngươi tới" Một giọng thanh thúy, dễ nghe truyền đến, Thánh Sứ đã đi ra nghênh đón.

Kẻ giảo hoạt thường rất nguy hiểm, tuy Thánh Sứ khuôn mặt tươi cười hoan nghênh, nhưng Lưu Phong một điểm cũng không dám lơi lỏng cảnh giác, lão nương bì này lần trước còn muốn giết mình, lúc này mới vài ngày đã lại vòng vo, dịu dàng.

"Thánh Sứ tỷ tỷ, chẳng lẽ ngươi ngày đêm trong lòng vẫn nghĩ đến ta?" Tiểu đệ ta thật cảm thấy vinh hạnh!" Lưu Phong mỉm cười, nhàn nhã ung dung đi về phía hoa thuyền
"Vị này hẳn là Bạch Vũ tiểu thư?" A, thật là một đôi kim đồng ngọc nữ tạo nên, đúng rồi, thật là xứng đối. Tuyệt vời như thế, trách sao công tử không liều mạng bảo hộ" Thánh Sứ cười nói.

Lưu Phong cười hắc hắc: "Thánh Sứ đại nhân quả thật anh minh"

"Hừ. !" Bạch Vũ trừng mắt, giận dữ nhìn Lưu Phong, tay trái đánh lên lưng hắn một cái, thấp giọng nói: "Ma nữ hồ đồ, ngươi cũng hồ đồ theo"

Tiểu động tác của Bạch Vũ dĩ nhiên không thoát khỏi ánh mắt của Thánh Sứ, nàng cười một tiếng nói: "A. người trẻ tuổi bây giờ. lá gan thật là lớn đây."

"Thánh Sứ tỷ tỷ, người cũng không phải già a, ta xem qua ngươi bất quá chỉ khoảng 20 tuổi thôi. so với cô nương 16 tuổi cũng còn rất trẻ" Lưu Phong nói dối cũng không biết đỏ mặt, Thánh Sứ mặc dù dung mạo cũng đẹp, nhưng dù sao cũng đã cao tuổi, người bình thường hết thảy đều thấy được, nàng năm nay bét nhất cũng là ba mươi tuổi rồi.

"Ác tâm. sắc ma." Bạch Vũ âm thầm mắng, xấu hổ vì đi cùng Lưu Phong, thậm chí muốn bỏ đi.

Không có người đàn bà nào không thích nghe người khác khen dung mạo của mình, Thánh Sứ cũng không ngoại lệ, mặc dù Lưu Phong nói dối, nhưng là nàng nghe được trong lòng cũng sung sướng: "Công tử, ngươi nói thật đấy chứ? Ta nghĩ đàn bà trên thế gian này, không ai có thể thoát được miệng lưỡi ngươi"

Lão nương bì, đang nói cái gì thế, nói thế không phải là nói ta ăn thiên hạ mỹ nữ à. Lưu Phong đang muốn nói chuyện, lại nghe thanh âm lạnh lùng của Bạch Vũ: "Ma đầu, ta đã tới, hy vọng ngươi có thể thủ tín, nhanh chữa thương cho phụ thân và ca ca của ta"


"Bạch Vũ tiểu thư, không ngại nói cho ngươi biết, phụ thân và ca ca ngươi đã trúng chất độc Trùy Tâm Thực Cốt của Thánh giáo. Bây giờ đã độc đã nhập tim, khớp xương cũng bắt đầu vỡ tan, cho dù Đại La thiên tiên cũng vô pháp cứu mạng" Thánh Sứ tựa hồ rất không vui Bạch Vũ cắt ngang câu chuyện mà nàng và Lưu Phong đang nói.

"Trùy Tâm Thực Cốt?" Bạch Vũ nghe vậy cảm thấy ngực mình run lên, hô to một tiếng "Phụ thân, ca ca." rồi hoàn toàn ngất đi.

Lưu Phong đang muốn cứu Bạch Vũ tỉnh lại, nghe Thánh Sứ hô: "Công tử chậm đã, ta cùng ngươi có chuyện thương nghị, đợi lát nữa hãy cứu tỉnh nàng?"

Lưu Phong thầm nghĩ lão nương bì này không lẽ muốn mua chuộc mình sao, nói trắng ra Bạch gia tại thành này cũng có một chút đạo nghĩa, nếu như chính mình lại đứng ra bán Bạch Vũ, có chút vô nhân đạo. Làm người có thể vô sĩ, nhưng không thể quá vô sỉ.

"Thánh Sứ tỷ tỷ, nếu ta nhớ không lầm, ngươi hẳn rất muốn giết ta? Như thế nào mới cách vài ngày, ngươi lại làm như không có việc gì thế" Lưu Phong mang theo một nụ cười nhàn nhạt nói.

Xú tiểu tử, nếu ngươi không phải người của Xà Hạt Tiên Tử, nếu không phải Thánh giáo chủ đích thân hạ lệnh, hôm nay cho dù liều mạng, ta cũng muốn giết ngươi. Cố nén một cổ phẫn nộ và hận ý trong lòng xuống, Thánh Sứ khóe miệng nở một nụ cười tràn ngập mập mờ nói: "Công tử, không có địch nhân vĩnh viễn, chỉ có ích lợi vĩnh viễn"

Từ lúc Lưu Phong chứng tỏ thực lực tu chân của mình, Ma giáo đã gia tăng điều tra đối với Phượng viên, phát hiện Phượng viên chủ nhân chính là tu chân giới đại danh đỉnh đỉnh Xà Hạt Tiên Tử. Cho nên Thánh Sứ hôm nay cũng không dám dễ dàng hạ sát thủ đối với Lưu Phong. Dĩ nhiên, với thực lực của Ma giáo, giết chết cao thủ tu chân Khai Quang hậu kỳ cũng không có vấn đề gì, nhưng sau lưng hắn vẫn còn Xà Hạt Tiên Tử, Vân Mộng Trạch, Ma giáo còn không có khả năng gây sự.

"Nói đúng rồi, nhưng ta không biết chúng ta có thể có lợi ích chung gì?" Lưu Phong không nghĩ vậy nói.

"Công tử, mục đích của Thánh giáo hẳn là ngươi biết rồi, ngươi giao Bạch Vũ cho ta, chuyện lần trước ta đáp ứng vẫn sẽ thực hiện. Hơn nữa, Thánh giáo còn có thể mỗi tháng vì công tử cấp cho ba tuyệt sắc xử nữ. Chắng biết ý ngươi thế nào?" Thông qua tìm hiểu Lưu Phong, Thánh Sứ hiểu được người này tính dâm tà, mười phần là đại sắc lang. Lúc này mới xuất chiêu dụ dỗ.

Sắc dụ? Lão nương bì này tuởng ta là ai, ta tuy phong lưu nhưng không hạ lưu, mặc dù cửa miệng có chút sắc ý, nhưng hai kiếp vẫn là xử nam, làm thế nào có đem mỹ sắc ra dụ hoặc được ta.

Lưu Phong cười cười, cũng không có trả lời Thánh Sứ, ngược lại hỏi: "Thánh Sứ tỷ tỷ, bên ngoài gió lớn, không bằng chúng ta vào hoa thuyền đàm phán được không?"

"Dĩ nhiên là được" Thánh Sứ mỉm cười, ra dáng cầu còn không được, vẻ mặt biểu lộ sự tha thiết chân thành.

Thánh Sứ sau khi ngồi xong, đôi mắt đẹp liếc nhìn khuôn mặt Lưu Phong, cười ngọt ngào nói: "Công tử, mời ngồi!". Thanh âm tự nhiên, làm cho tâm tình cực kỳ dễ chịu, Lưu Phong lúc đó ngay lập tức biết là lão nương bì chết tiệc này, lại vừa dùng mị công với mình. Cũng may hắn vẫn chưa từng đình chỉ vận khởi Thái Âm Thất Tinh Huyền, có dùng mị thuật cũng vô dụng.

Lưu Phong hào hiệp ngồi xuống, lịch sự nói: "Thánh Sứ tỷ tỷ, nói thiệt cho ngươi biết, bổn công tử đối với mỹ nữ không có hứng thú, bất quá chỉ hứng thú với ngân lượng thôi, ngân lượng khả dĩ có thể xem xét được."

Thánh Sứ hoành đôi mặt đẹp, liếc mắt nhìn Lưu Phong một cái, âm thầm kinh hãi, Xú tiểu tử này định lực thật không tầm thường.

Bất quá, Thánh Sứ chính là vẫn còn chưa từ bỏ ý định, sau lần thất bại trước, nàng được Thánh giáo chủ chỉ điểm, mị công đã có đột phá them một bậc. Chỉ thấy nàng nhìn, trong lúc đó ánh mắt mềm mại, làm say lòng người, gắt giọng nói: "Công tử, không phong lưu thực là uổng danh thiếu gia, ngươi không nên lo nghĩ nhiều như vậy?"
 

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv