Hi Du Hoa Tùng

Chương 668: Trường Thanh công thủ chiến



Vì lợi ích quốc gia, Phỉ Nhi lúc này mới bôn tẩu, chuẩn bị đi cứu Phù Tang Nhị vương tử, hy vọng thay đổi được thế cục
Bất quá bây giờ nghe xong tin tức này, tựa hồ khó khăn rất lớn
Thiên chiếu ma thần thật ra là cái gì, Phỉ Nhi cũng ko rõ ràng, theo truyền thuyết Trung Thần Linh ko nhắc đến nên ko biết cuồi cùng là thật hay giả.
"Tiểu Sơn tướng quân, vì Cao Lệ, cũng vì Phù Tang, ta sẽ xã thân cứu Nhị vương tử." Phỉ Nhi thở dài một tiếng "Ta đi trước, phỏng chừng thần thánh quân đoàn vài ngày nữa sẽ công thành, ngươi sớm chuẩn đi "
"Chờ một chút, ngươi ko phải nói."Tiểu Sơn đột nhiên tỉnh ngộ, trở về hiện thực.
"Tiểu Sơn tướng quân, lúc trước đối phó với Nhị vương tử, ngươi cũng có phần, hôm nay ta ko giết ngươi, xem như đã phá lệ khai ân, muốn ta giúp ngươi, ko thể "Phỉ Nhi lộ ra một nụ cười khinh thường, nhanh chóng lắc mình rời đi
Tiểu Sơn nghe vậy, nhất thời ko nói gì.
"Mẹ nó, tử biểu tử, ngươi tưởng rằng thần xã chỉ là tin đồn. Chờ xem Ma thần đại nhân xử lý ngươi thế nào. ."Tiểu Sơn hung hăng mắng vài câu, sau đó vội vàng bố trí binh lực
Ngẫm lại thấy Lưu Phong là một kẻ ko bình thường, lại còn mẫu thân đã hơn 60, Tiểu Sơn chỉ sợ.
"Mẹ nó, vì tộc nhân, vì người nha, lão tử liều mạng với ngươi" Tiểu Sơn nghiêm mặt nói.
Đáng thương cho Lưu Phong, hắn còn ko biết bản thân mình đã bị Phỉ Nhi ác ma bán đứng
Một thời gian sau, Lưu Phong sau khi tốn rất nhiều sức để công phá Trường Thanh mới biết được động lực tinh thần chiến đấu của Tiểu Sơn.
Vì thế hắn ko thể ko cảm thán. Đàn bà ko thể xem thường a.
Đàn bà nếu đã muốn trả thù, quả nhiên là ko thể để yên được.
Chuyện này tạm thời ko nói nữa.
.
Hôm nay là một ngày đại hỉ.
Trải qua 3 tháng phát triển, Bách Dã đã chính thức hoạt động, cuộc sống bên trong đã khôi phục bình thường, vì thế Lưu Phong chuẩn bị Đại Tứ Khánh Chúc một phen
Dựa vào vào kinh nghiệm của tiền kiếp đưa ra một cái nhìn, Lưu Phong đã phát triển Bách Dã trở thành một nơi ko tưởng.
Rất đơn giản, ngoại trừ lực lượng quân sự, Bách Dã chánh vụ sẽ do dân bản xứ của Bách Dã quản lý, bất luận là người của Hoa Hạ, hay Phù Tang, hoặc Cao Lệ, chỉ cần có điều kiện phù hợp, đều có thể tham gia khảo hạch cạnh tranh,
Dĩ nhiên, để đề phòng việc ngoài ý muốn, Lưu Phong vẫn âm thầm khống chế những người này, một khi có người dị động, hắn sẽ tiến hành hủy diệt đả kích.
Lưu Phong ý tứ rất rõ ràng, nước sống ko phạm nước giếng, vì lợi ích mà cùng nhau phát triển. Dĩ nhiên các chức vụ đều dựa trên năng lực thông qua cuộc khảo hạch mà xét, năng lực cao thì chức trách cũng cao, và phải tuyệt đối trung thành
Cùng lúc đó, cư dân Bách Dã cũng đã cảm nhận được chỗ tốt từ chính sách an dân của Lưu Phong
Hôm nay, Bách dã đều đắm chìm trong vui sướng, hát ca ở khắp nơi. Mà náo nhiệt nhất chính là nơi cử hành khánh công yến hội trướng cửa tướng quân phủ, tại nơi đây mở một buổi tiệc rất lớn.
Rượu chưng cất từ lâu cũng được đem ra, ngoài trừ một nửa số lượng binh sĩ của Thần Thánh quân đoàn, mấy ngàn chiến sĩ cùng với người dân nơi đây cũng tham gia vào yến tiệc này, rượu ngon chén lớn ko ngừng chạm, cả Tương phủ tràn ngập sự sung sướng.
Hoan yếu mãi đến nửa đêm mới chịu dừng
Ba ngày sau, Lưu Phong chỉnh đốn binh mã, bắt đầu hướng Trường Thanh xuất phát.
Ở vị trí tiên phong, Lưu Phong để cho Liễu Sanh Nhất Lang ra mặt khuyên hàn, hy vọng có thể ko chiến mà được
Liễu Sanh Nhất Lang bắt đầu nói ra tấm lòng vì dân của Lưu Phong, sau đó lại kể ra quá trình cư dân Bách Dã một lần nữa an cư lập nghiệp, cuối cùng ý khuyên bảo, hy vong Tiểu Sơn có thể đầu hàng.
Tiểu Sơn nghe xong tức giận mắng to "Cái tên súc sanh ngươi, vì tộc nhân, vì người nhà, ta tuyệt đối ko đầu hàng, ta sẽ huyết chiến đến cùng."
Những lời nói trên là cho Liễu Sanh có chút ngạc nhiên, lão già này làm sao vậy? Ta quy thuận chủ công, chẳng lẽ ko phải vì gia tộc và người nhà sao?
Khuyến hàng chủ tướng ko có hiệu quả, Liểu Sanh chuyển mục tiêu qua binh lính.
Đầu tiên, hắn nói ra diện mục chân thật của vị Tiểu Sơn kia, những hành vi vô sỉ trong những năm gần đây, rồi những chuyện xấu xa của hắn đối với Trường Thanh thành quân dân. hỏi lại các vị chiến sĩ có vì tên sức sanh này mà bán mạng, đáng giá ko?
Liễu Sanh cố ý nhấn mạnh 2 chữ súc sanh, tựa hồ như muốn trả thù sự khinh miệt của Tiểu Sơn khi nãy.
Sau đó, hắn nói với quân dân Trường Thanh thành, chỉ cần đầu hàng, mọi người trong thành sẽ được thần thánh quân đoàn bảo vệ. Chính sách tại Bách Dã ra sao, thì tại Trường Thanh sẽ như vậy.
Mặt khác, Liễu Sanh còn thiện ý nhắc nhở, Trường Thanh đã bị Thiên Hoàng bệ hạ bỏ rơi, về điểm này, chẳng phải vừa buồn cười, vừa đáng thương cho tinh thần võ sĩ đạo sao? Ko nên vì những hành vi của Thiên Hoàng mà bán mạng.
Cuối cùng, Lưu Phong cũng lên tiếng: Các vị quân dân Trường Thanh thân mến, nếu đầu hàng, các người sẽ được một cuộc sống mới. Còn tử chiến, trong tình hình bây giờ các người chỉ có đường chết. Đồng thời Lưu Phong cũng uy hiếp, sau khi chiến bại, tất cả nữ nhân gia chúc của các tướng sĩ, toàn bộ sẽ được sung vào quân kỹ.
Để tăng cườn tính thuyết phục, Lưu Phong thậm chí còn an bàn một chút Trường Thanh hữu nhân, vài cư dân của Bách Dã đứng ngoài nói về cuộc sống an cư lập nghiệp nơi đó
Tốn nhiều công sức quả nhiên cũng thu lại ko ít kết quả
Vài tên binh lính lúc này tỏ vẻ nguyện ý đầu hàng
Có người dẫn đầu, bộ phận tướng sĩ hướng ứng rất nhanh.
Mọi người đều có ý nghĩ như nhau, nếu Trường Thanh đã bị Thiên Hoàng bỏ rơi, chúng ta tại sao còn phải bán mạng vì hắn? Huống hồ, lời nói của Lưu Phong rất thuyết phục, làm lay động ko ít người
Tiểu Sơn thấy có biến, lập tức cùng những tên thân tín chém đầu vài binh lính mưu phản, hơn nữa lại có ý tiến công Bách Dã cư dân phía dưới tường thành.
Lưu Phong vội vàng đưa Thần Thánh quân đoàn tiếp ứng, bảo vệ Bách Dã cư dân an toàn.
Dưới tình huống này, Trường Thanh quân dân đã có ý nhiều dao động, một ít tướng sĩ mặc dù bề ngoài ko nói gì, nhưng bên trong đã có ý định đầu hàng.
Buổi tối, Lưu Phong lại viết thư, sai người dụng cung tên bắn vào trong thành, cùng mục đích khuyên hàng.
Mặc dù Tiểu Sơn lệnh cho quân lính thấy tiễn thư là tập trung thiêu hủy, nhưng đại bộ phận tướng sĩ cùng cư dân vẫn biết được nội dung bên trong.
Ko thể ko nói, sau khi xem qua nội dung bên trong, một bộ phận tướng sĩ cũng đã có ý định đào tẩu.
Nhất là sau khi chứng kiến cuộc sống của cư dân Bách Dã, chẳng những giảm thuế, lại còn được làm quan, quân đội thì ra sức giúp đỡ, trong một tháng ngắn ngửi, cuộc sống so với trước khi còn tốt hơn ko biết bao nhiêu
Nửa đêm, Lưu Phong lại phái người đưa tiễn thư vào, nói là nửa đêm đã có mấy trăm tướng sĩ đầu hàng. Đối với hàng quân, bọn họ đều được đối xử ưu đãi, chẳng những ko xét tội ngày trước mà còn được ban thưởng, và còn bảo đảm tương lai của gia tộc họ.
Bên trong Trường Thanh, Nữ Nhân Hoa đã nhận trách nhiệm thông báo, đợi khi bình minh đến, chuyện này đã được truyền đi khắp thành
Cho đến bây giờ, Trường Thanh chủ thành tướng sĩ tinh thần lên đến cực điểm, sĩ khí cũng bắt đầu đê mê.
Vì phòng ngừa quan binh chạy trốn, Tiểu Sơn phải tự mình cùng tâm phúc thân tính cùng quân doanh đứng lên, nghiêm gia giám thị.
Lưu Phong có chút buồn bực, căn cứ theo lời của Liễu Sanh, Trường Thanh thủ tương Tiểu Sơn tựa hồ ko phải cái loại cường ngạnh này, cũng ko phải loại người sợ chết. Thái độ của hắn vô cùng kiên quyết, giống như có ý cùng mình tử chiến
Hắn đâu biết rằng Tiểu Sơn nghĩ rằng nếu đầu hàng thì mẫu thân đã hơn lục tuần cùng gia quyến của mình sẽ bị hại, nên mới có dũng khí tác chiến như thế.
Sáng ngày thứ ba, Tiểu Sơn đã chuẩn bị cùng Lưu Phong huyết chiến, ngươi ko chết thì ta chết. Nếu cứ để như vậy, hắn thật sự ko còn cách nào khống chế được thuộc hạ của mình.
Sáng sớm, cửa thành Trường Thanh đột nhiên mở ra, Tiểu Sơn thống lĩnh 3 vạn đại quân ra thành nghênh kích, chỉ để lại ko tới 5 ngàng tướng sĩ giữ thành.
Lưu Phong lập tức cùng Thần Thánh quân đoàn bố trí trận hình, chuẩn bị đón tiếp nghênh kích của Tiểu Sơn.
Mẹ nó, kêu gọi đầu hàng thì ko chịu, lão tủ nhất định vùi thây ngươi cùng quân đoàn của ngươi. Làm người phải biết rộng lượng, lão tử đã cho ngươi cơ hội, chỉ là ngươi ko biết nắm bắt.
Cái này gọi là ngu mà lỳ, làm bậy thì ko thể sống.
Tiểu quỷ tử, cái này là do ngươi tự tìm đường chết a.
Lưu Phong cùng thần thánh quân đoàn tiến công, chia làm 3 hướng. Hắn hét lên một tiếng, mấy ngàn người cùng rầm to, bắt đầu hung ác nhìn về phía địch nhân.
Cùng lúc đó, Tiểu Sơn cũng giơ chiến đao trong tay lên cao, phát tiếng rống giận, hạ lệnh cho binh sĩ ko được nhân từ.
"Trùng a, vì tộc nhân, vì thân nhân, vì mẫu thân, vì nữ nhân. ."Lời nói của Phỉ Nhi vang lên trong đầu Tiểu Sơn, tuyệt đối ko thể để cho tên ác má đó lăng nhục mẫu thân mình, từ nhỏ Tiểu Sơn đã mồ côi cha, mẫu thân hắn vừa làm cha vừa làm mẹ, một tay nuôi hắn nên người. Đến già mà để bị tên súc sanh này lăng nhục, hắn có chết trăm ngàn vạn lần cũng ko đủ đền tội.
Mặc dù đã có nghe nói về chiến lực siêu quần của Thần Thánh quân đoàn, nhưng Tiểu Sơn nhận thấy lực lượng của mình ko thua kém là bao.
Tại đây, năm ngàn người thuộc liên đội đã xảy ra dị biến, thuộc hạ thân tính của Tiểu Sơn ở Trùng Phong Trung đã bị chiến đao giết chết.
Liên đội gồm 5 ngàn người do Sơn Bổn thống lĩnh, lâm trận làm phản.
Lưu Phong thấy thế cười nhẹ, xem ra tinh thần võ sỉ đạo cũng ko có gì hay ho.
Sơn Bổn chuyển mũi tấn công qua các chiến hữu Phù Tang tướng sĩ.
Mặc dù lúc này Tiểu Sơn đang giữ ưu thế về nhân số, nhưng binh lính của hắn chuẩn bị chưa kịp, đột nhiên bị người mình công kích, đại bộ phận nhất thời luống cuống tay chân, đội hình hỗn loạn, nhân mã đạp lên nhau.
Lưu Phong cùng Thần Thánh quân đoàn lao vào như mũi nhọn trước ưu thế hiên giờ. Trong lúc hỗn loạn, thân tín Tiểu Sơn lại bao vây, tiến hành sát phạt.
Sự thật chứng minh, năng lực chiến đấu của binh lính Tiểu Sơn so với thần thánh quân đoàn chênh lệch rất lớn. Đại bộ phận tướng sĩ còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra đã bị chém chết trên lưng ngựa
Trận đấu này, Trường Thanh tướng sĩ cũng có thể biết, hôm nay bại trận là điều ko tránh khỏi.
Lưu Phong nhân cơ hội này kêu gọi, bây giờ đầu hàng vẫn còn kịp
Lúc này, làm gì có người bận tâm cái gì là tinh thần võ sĩ đạo, nghe được lời nói của Lưu Phong đều bắt đầu quy hàng, có người ko đầu hàng mà ra lệnh cho thuộc hạ của mình chạy trốn.
Sau một hồi huyết chiến, tướng sĩ của Tiểu Sơn lớp thì chết, lớp bỏ chạy.
Nhìn thấy gần 1 vạn người bỏ trốn, Lưu Phong có thể thấy được cái gì là khiếu binh bại như sơn đảo.
"Truy kích, một người cũng ko tha."Đầu hàng thì tiếp nhận toàn bộ, còn chạy trốn thì một người cũng ko thể buông tha, chiến trường là vậy, ko có cái gì gọi là tình ở đây cả.
Lưu Phong để cho Hắc Vân cùng Thiên Đại dẫn theo một phần của Thần Thánh quân đoàn hướng về đám tàn quân bỏ chạy mà truy kích, còn mình dẫn theo một ít tiếp quản Trường Thanh.
Rối loạn, toàn bộ đều đang rối loạn.
Những tư tưởng ích kỷ, hèn hạ đến giờ phút này mới lộ ra, một số tên vì chạy trối chết, ko tiếc ra tay chính chiến hữu của mình, hy vọng những thi thể này có thể ngăm cản truy kích phía sau.
Phù Tang binh nhân chết vô số kể, chết trên ngựa có mà chết vì loạn tiễn cũng có.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv